Chương 3

Đằng Tuấn cùng Đào Ý Khiêm trong lúc đó “tình cảm lưu luyến” phát triển, thật đúng là làm cho Ngũ Hành Kỳ Lân mở to nhãn.



ắn là loại người hay có lòng nghi ngờ, đâu thể nào tùy tiện yêu thương một người giả mạo thiên kim? Điểm này thật sự là rất khả nghi.” Đánh chết hắn cũng không tin tưởng Đằng Tuấn hội dễ dàng bị rơi vào bể tình.





Đào Ý Khiêm thân phận còn chưa có hoàn toàn điều tra rõ, ta cũng hiểu được Đằng Tuấn lần này biểu hiện rất kỳ quái.” Giang Trừng cảm thấy có sự kỳ quái, cô gái họ Đào kia thật mơ hồ, tư liệu có liên quan đến nàng ở tập đoàn tài chính Thượng thật sự rất ít, lai lịch cũng không rõ, việc này càng làm người khác buồn bực. Đằng Tuấn vì sao muốn chủ động tiếp cận nàng?







“Cho dù là cố ý, người có thể làm cho Đằng Tuấn tự thân xuất mã cũng là rất ít, ta nghĩ cần phải truy rõ bối cảnh của Đào Ý Khiêm.” Giang Trừng xoa mi tâm. Không phải hắn đa tâm, hắn cảm thấy Đằng Tuấn tựa hồ đang gạt đi cái gì trọng yếu.






ì sao?”





Bọn họ hai người nói qua lại một hồi đều tự trở lại cương vị công tác, Giang Trừng hạ lệnh cho thủ hạ tiếp tục âm thầm bảo hộ Đằng Tuấn, hắn sợ Tôn Trường Dung phái cô gái này tới có ý đồ khác.








“Cám ơn anh đưa ta này đó quần áo.” Đào Ý Khiêm lôi kéo tay hắn, ra dạng một đóa xinh đẹp mê người mỉm cười.










Bởi vì không nghĩ mặc.” Hắn trả lời rõ ràng.











n Trường Dung đã trở về nước Mỹ, ngươi một người ở nơi này không có phương tiện đi? Muốn hay không đến trụ ở Tường Hòa Hội Quán?” Hắn hướng về phòng tắm lớn tiếng hỏi.



“Như vậy, ngươi mới có thể đem hết cả người chiêu thức dụ ta mắc câu a!” Hắn tà tà cười, tựa vào cửa sổ, ánh sáng chiếu vào làm cho đường cong trên mặt như ẩn như hiện.








“Kia rất tốt.” Hắn nói xong, hai tay giữ chặt trên vai nàng, đem nàng cả người mang tiến vào trong lòng. “Làm cho ta kiến thức ngươi trình độ ‘tâm hoài bất quỹ’.”


< >Bọn họ tiếp cận rất gần! Đào Ý Khiêm trong lòng cảnh linh mãnh liệt, nàng dùng rất nhiều khí lực mới nhịn xuống xúc động muốn ra quyền đánh hắn.






“Như thế nào? Sợ?” Hắn giơ lên khóe miệng, cười đến đặc biệt tà khí.


ôi mi thanh tú của nàng nhíu lại, tiến lên nhẹ chạm một chút vào môi hắn, lập tức bứt ra. Đằng Tuấn cũng không cho nàng có cơ hội bỏ chạy, hai tay thu lại, đem nàng gắt gao ôm chặt, khi nàng còn chưa rõ ý đồ của hắn thì đôi môi ấm áp ướt át đã ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn tươi mới của nàng.















Đây chính là ta học phòng thân.” Nàng vội vàng nói.

ắn bĩu môi, đầu lưỡi khinh xoát môi nàng, dương cương hơi thở bao phủ lẫn nhau. Nàng cho hắn một loại mùi thơm ngát “ngon miệng”, giống như nhụy hoa đầu xuân.







i? Ngươi không phải muốn dẫn ta mắc câu sao? Không được tự nhiên như vậy, sẽ làm nam nhân mất đi hứng thú.” Tay hắn dừng ở trước ngực nàng, không khách khí châm biếm nàng.



Đây là cường bạo sao? Nếu ngươi cũng vui vẻ ở trong đó thì sao?” Hắn đem tính ác liệt của nam nhân biểu lộ không bỏ sót.

Ta… Ta làm sao có thể thích thú?” Nàng không hiểu.



“Ai nói ta không hiểu chuyện nam nữ trong lúc đó?” Nàng mặt đỏ vẫn nghiêm mặt cậy mạnh.








“Ngươi…” Đào Ý Khiêm lăng lăng mở to mắt, khó hiểu nhìn hắn đang cười phá lên ở một bên.


Không phải ta nói, bằng kinh nghiệm của ngươi, muốn câu dẫn nam nhân thật không có khả năng.”

Màu đỏ trên mặt vừa mới phai màu, vừa nghe hắn nói lại đỏ lên.


Đây là quan niệm sai lầm của ngươi, rất nhiều nam nhân thành thục đều thích tính ngây ngô như vậy, ta nghĩ ngươi sẽ thích, mới có thể…” Nàng chạy nhanh tự bào chữa.





“Ta chỉ là rất ngạc nhiên Tôn Trường Dung vì sao lại trọng dụng một cô gái ngốc ngếch đến đối phó ta, hay là ngươi còn có bản sự khác chưa biểu hiện ra?” Hắn thâm ý nhìn nàng một cái.


Bởi vì hắn mỗi lần giao phó nhiệm vụ cho ta, ta chưa bao giờ thất thủ quá.” Nàng trừng trở về.

ắn từng bảo ngươi làm cái dạng gì nhiệm vụ?”



ương nhiên.”

“Giết người, phóng hỏa, cướp bóc, tẩy tiền… Như thế nào? Như vậy ngươi có sợ ta không?” Nàng nói giống như đang nói đùa.








ởi vì, ngươi làm ta cảm thấy thú vị.”















Không, ta thích thanh thuần của ngươi, cho nên muốn hảo hảo đàm một hồi luyến ái đơn giản.”

Nàng ngây ngẩn cả người. Hắn rốt cuộc là nói thật hay là nói giỡn?






“Lại đây, giúp ta bện lại tóc đi!” Hắn giơ lên trong tay dây buộc.











“Thiên sứ mới có thể rửa sạch tội ác của ác ma, không phải sao?” Hắn giống như đang lầm bầm lầu bầu.







gươi làm sao biết?” Nàng miễn cưỡng cười.







Lòng của nàng chấn động thật mạnh, sắc mặt cũng đông lạnh lại.




oi như ta nói bậy đi! Đến, ngươi đem này nọ sắp xếp lại một chút, hôm nay liền chuyển đến Tường Hòa Hội Quán.” Hắn có rắp tâm khác, nhìn nàng một cái mới thay đổi khẩu khí, làm cho không khí trở nên thoải mái một ít.

N ng sắp xếp lại bọc hành lý đơn giản của mình, cảm thấy chuyến tiến vào Tường Hòa Hội Quán này có khả năng sẽ không dễ qua như chính mình tưởng tượng.

Ở quầy tiếp tân làm hảo thủ tục, bọn họ vừa mới đi đến đại môn, liền gặp gỡ Tôn Bội Bội cùng bảo tiêu của nàng còn ở lại Hồng Kông du ngoạn.


Đào Ý Khiêm thầm kêu không ổn. Quả nhiên, Tôn Bội Bội mắt sắc liền phát hiện nàng, không, phải nói là nàng ta bị Đằng Tuấn bên cạnh nàng hấp dẫn ánh mắt.










Nga? Anh chính là Kỳ Lân Vương?” Tôn Bội Bội không nghĩ tới Kỳ Lân Vương có bộ dạng tuấn như vậy, sớm biết nàng đã tham dự tiệc tối hôm đó, như vậy cũng sẽ không hội không công mà đưa soái ca vào trong tay Đào Ý Khiêm. Chuyện này nàng từng nghe phụ thân đề cập qua, bất quá khi đó không biết Đằng Tuấn cho nên lơ đễnh, hiện tại nhìn thấy soái ca, thật hối hận không kịp.



Nhĩ hảo! Ta mới là Tôn Bội Bội nữ nhi của Tôn Trường Dung – chủ tịch tập đoàn tài chính Thượng Đế.” Tôn Bội Bội chủ động hướng Đằng Tuấn vươn tay, mặt mày tất cả đều là ý tứ hàm xúc khiêu khích. Nàng là cố ý muốn vạch trần thân phận giả của Đào Ý Khiêm.

“Hạnh ngộ.” Đằng Tuấn không nghĩ cùng nàng bắt tay, trong đôi mắt hẹp dài có lãnh ý cứng rắn cùng xa cách.




“Vì sao lại kinh ngạc?” Hắn hỏi lại.










iện tại chúng ta xem như đã gặp mặt, tôi có thể cùng anh ăn bữa cơm xem như giải thích.” Nàng chủ động yêu cầu hắn. Vị Đằng tiên sinh này bộ dáng không sai, nam nhân như vậy nàng mới không muốn không công tặng cho Đào Ý Khiêm, tối hôm đó nếu không phải nàng vắng mặt, Đào Ý Khiêm nào có cơ hội tiếp cận hắn.











hỉ thấy Tôn Bội Bội đứng ở tại chỗ, vì Đằng Tuấn không đồng ý mà tức đến giận sôi lên, nàng ta trầm mặt, hai mắt nổi lên hỏa diễm trả thù.

ại có chuyện phiền toái sắp xảy ra! Đào Ý Khiêm thấy biểu tình của Tôn Bội Bội liền biết. Các nàng lúc trước đã nổi lên xung đột đã lâu, lần này chỉ sợ là không thể tránh khỏi.



o Ý Khiêm ngày đầu tiên tiến đến Tường Hòa Hội Quán còn bị toàn bộ kết cấu khổng lồ này làm cho hoảng sợ, người Hồng Kông không có bao nhiêu người có được một căn phòng lớn, thế nhưng Tường Hòa Hội Quán lại có thể ở nơi được xem là tấc đất tấc vàng này có được mảnh đất lớn như vậy, đây quả thật là do tiền tài, quyền thế cùng quyền lực mới có thể mang đến.





Nghĩ đến đây, nàng nhịn không được nhẹ xoa môi, ức chế không được lại nhớ tới tình cảnh hắn hôn nàng, trong lòng lại không hiểu hoảng loạn.




ều này làm cho nàng đánh giá lại, có lẽ hắn không phải là người phá hư như nàng tưởng tượng? Năm đó chẳng phải hắn cũng đã mang nàng từ trong đám cháy cứu ra hay sao? Hơn nữa, cha mẹ nàng cũng không phải bị hắn tự tay giết chết…







Ch h đang trong suy nghĩ, có người gõ cửa, nàng cẩn thận hỏi: “Là ai?”



ào Ý Khiêm buồn bực ra mở cửa, rõ ràng thấy ngoài cửa là ba nữ nhân tú lệ đang đứng.



“Hi! Ngươi là Đào Ý Khiêm? Ta là Phương Nhân.” Phương Nhân là người thứ nhất chen vào cửa, một đôi minh mục nhìn chằm chằm cẩn thận xem Đào Ý Khiêm.


“Ta là Hách Liên Thuần.” Hách Liên Thuần Thuần một thân trang nhã, trước ngực còn lộ ra một cái máy chụp ảnh. Không có biện pháp, Du Hiểu Tịnh – lão bà của Đinh Dực cùng với Đỗ Tuyết Dương – lão bà của Phương Đằng bị đứa nhỏ cuốn lấy tránh không ra, bị họ ngàn đinh vạn dặn bảo là phải chụp bộ dáng của Đào Ý Khiêm mang trở về cho các nàng xem. Đúng là gánh nặng đường xa!


hĩ hảo, ta là Lạc Dĩnh Bồng.” Lạc Dĩnh Bồng từ sau khi gả cho Vũ Bộ Vân, tự nhiên trở thành một phần tử trong binh đoàn nương tử, hơn nữa nàng thành thục ổn trọng, tâm tư kín đáo, rất nhiều sự người khác đều đến tìm nàng thương lượng, từ nàng ra chủ ý.

Lần “tập kích bất ngờ” này cũng là nàng đề nghị, Đằng Tuấn cùng Ngũ Hành Kỳ Lân hôm nay không ở Tường Hòa Hội Quán, đúng là cơ hội tốt để “la cà”, vì thế liền kiếm bạn xông thẳng vào phòng Đào Ý Khiêm, mang theo tâm tình tò mò.

ác ngươi hảo.” Đào Ý Khiêm ngẩn người, cười đến có điểm gượng ép. Ba vị mỹ nữ đại giá quang lâm, các nàng muốn làm gì?

M t cô gái thật khá! ba người Phương Nhân đồng thời gật đầu. Đào Ý Khiêm bộ dạng xác thực thật đẹp, mắt ngọc mày ngài, chiếc mũi nhanh nhạy, đôi môi đỏ mọng. Với khí chất cùng dáng vẻ bên ngoài, nàng có thể được xem là đối tượng tốt nhất mà các trưởng lão giúp Đằng Tuấn xem xét.

hó trách Đằng Tuấn lại động tâm, nguyên lai hắn cũng lấy mạo “chọn” người a! Phương Nhân hướng Hách Liên Thuần Thuần chớp mắt, thể hiện ý tứ rõ ràng.



“Hoàn hảo, nơi này so với khách sạn cũng không có gì khác biệt, nghỉ ngơi ở đâu đều giống nhau.” Đào Ý Khiêm biểu hiện cũng không thân thiện, đối với người xa lạ, trừ phi tất yếu, nếu không nàng đều đạm mạc mà chống đỡ, dù sao sinh mệnh của nàng cũng không cần loại giao thiệp hữu nghị này.

iều này, ngay cả Phương Nhân cùng Hách Liên Thuần Thuần đều nhìn ra thái độ lạnh lùng của nàng. Cô gái này quanh mình đều là tường cao, không để cho ngoại nhân xem xét.

Xem ra ngươi còn chưa cùng Đằng Tuấn rơi vào võng tình. Hại ta vui vẻ nửa ngày.” Phương Nhân nhìn nàng chán chường, giống như bị hắt một chậu nước lạnh, cảm thấy không thú vị.

ỳ quái, ngươi cùng Đằng Tuấn nếu không có gì, hắn làm sao muốn cho ngươi tiến vào trụ?” Hách Liên Thuần Thuần cũng không hiểu ra sao.

Ta cũng không biết.” Đào Ý Khiêm mặt không chút thay đổi trả lời.



Vậy ah! Nhưng chuyện này thật sự làm người khác khó mà tin được. Theo chúng ta nhận thức Đằng Tuấn tới nay, có ai thấy qua hắn đối với nữ hài tử như thế? Vừa khốc vừa tà, tâm nhãn so với ai khác đều cao hơn, hắn trừ bỏ tướng mạo đường hoàng ở ngoài, bên trong đều là âm lãnh, rất giống ác ma đến từ địa ngục.” Hách Liên Thuần Thuần từng lĩnh giáo qua ác liệt của Đằng Tuấn, thường mở miệng tổn hại hắn.



Các ngươi đừng đoán, ta cùng Đằng tiên sinh thuần túy chỉ là nói chuyện hợp tác, ta là đại biểu của tập đoàn tài chính Thượng Đế cùng hắn thương lượng một ít kế hoạch hợp tác.” Nàng cũng không muốn cho các nàng biết nhiều.

“Nga? Phải không? Đàm công sự Đằng Tuấn bình thường giao cho Ngũ Hành Kỳ Lân ra mặt, rất ít khi tự mình chuẩn bị, ngươi có thế làm cho hắn ngoại lệ, có thể thấy được hắn là để ý ngươi.” Lạc Dĩnh Bồng cảm giác ra nàng che lấp, nàng dám khẳng định, cô gái này xuất hiện là có mục đích, về phần mục đích gì, có lẽ Đằng Tuấn đã biết, bằng không hắn sẽ không làm cho nàng ở bên người hắn.






“Đúng vậy! Hắn đối với nữ nhân cũng không săn sóc ôn nhu, có thể làm cho hắn gật đầu mỉm cười xem như đã là ân sủng, nào dám trông cậy việc cùng hắn tản bộ, đi dạo phố, cùng ăn cơm.” Hách Liên Thuần Thuần lớn tiếng nói.


Bất quá, ngươi cũng không thể bởi vì hắn đối với ngươi đặc biệt tốt mà lơi lỏng, nếu ta là ngươi, ta sẽ càng thêm cẩn thận, bởi vì nếu hắn đối một người tỏ vẻ hảo nhất định có mục đích khác.” Phương Nhân hảo tâm đưa ra cảnh cáo.

goài cửa bóng người nhoáng lên một cái, Đằng Tuấn không biết khi nào đã tựa vào cạnh cửa, cười nói: “Ngươi thật đúng là hiểu biết ta! Phương Nhân.”

Bốn nữ nhân đồng thời quay đầu lại, trong đó ba nữ quyến của Kỳ Lân sắc mặt khẽ biến, nhất là Phương Nhân, chỉ có thể xấu hổ bồi cười nói: “A… Đằng Tuấn, ngươi đã trở lại.” Nàng thực hận không thể cắn đi đầu lưỡi chính mình. Vũ Bộ Vân đã sớm cảnh cáo không thể ở sau lưng nói xấu Đằng Tuấn, bởi vì ai cũng không thể đoán được hắn khi nào sẽ toát ra đến.




“Nga! Đúng vậy! Nên trở về chờ lão công về nhà ăn cơm.” Hách Liên Thuần Thuần đánh ha ha, vội vàng giúp Phương Nhân ra khỏi phòng.


Lạc Dĩnh Bồng khẽ cười một tiếng, khi đi qua bên người Đằng Tuấn, còn không quên trêu chọc “Thật tinh mắt nga! Bất quá, có khi cũng không dễ  đối phó.”










gươi muốn tin tưởng sao?” Hắn lại lấy loại câu hỏi đáp trả lại nàng.





“Cái gì?” Những lời này nghe ra dường như có hàm ý khác, nàng mạnh run lên.


Trò chơi của chúng ta là quan hệ song phương hợp tác, bất quá, khi ngươi muốn dụ dỗ ta, đồng thời, ta cũng muốn dụ dỗ ngươi. Như vậy mới công bằng.” Hắn ngón cái khinh xoát mặt nàng.





“Đừng nói mạnh miệng, lâm vào võng tình có thể là ngươi.”


“Không có khả năng.” Hắn nói được phi thường khẳng định.










hế nào? Có cần ta giúp ngươi tìm hay không?” Nàng nhìn ra rung động nhỏ của hắn, mỉm cười hỏi.









“Đừng náo loạn!” Nàng nhịn không được cười ra tiếng, sau đó lại lập tức kinh hoàng che miệng lại. Nàng còn cười được? Nàng đối với hắn hẳn là hận thấu xương, như thế nào ngược lại còn bị chọc vui vẻ cười to?


ợ?” Hắn nhíu mày, nhưng ánh mắt lại rạng rỡ tỏa sáng.