Chương 56

Ở thời điểm này, Ngũ thúc và những người khác không còn lo Mạc Liên Thành và đồng đội sẽ bỏ trốn. Bởi hiện họ đã vào sâu trong rừng núi, nếu bỏ trốn một mình vào nửa đêm, khả năng gặp phải rắn độc hoặc thú dữ là rất lớn. Trừ khi là kẻ liều mạng, không ai dám làm chuyện này, mà cả hai tên kia đều không có gan đó.

 


 


 


 


 

Anh biết rằng vào buổi sáng hôm đó, có một nhóm người mặc quân phục rằn ri đến thôn Mã Gia, khoảng hơn ba mươi người, trên tay ai cũng có súng. Họ bao vây thôn, dồn tất cả mọi người ra sân làng.



 

Ngư i trong thôn đều biết võ, trong quá trình bị bao vây, có người đã vùng lên phản kháng, làm bị thương vài kẻ trong nhóm kia. Nhưng những ai phản kháng đều bị b.ắ.n c.h.ế.t ngay tại chỗ.

 


 

Tần Dịch thật sự rất may mắn.

 


 

Cô bé lập tức trốn vào một nơi cao và kín đáo, chứng kiến toàn bộ cảnh thảm sát. Khi những kẻ g.i.ế.c người rời đi, cô bé mới dám quay lại thôn. Trong lúc hoảng loạn không biết phải làm gì, cô bé trốn vào căn nhà nhỏ của mình, run rẩy sợ hãi. Lúc này, một nhóm người khác lại đến.

 



Nhóm người đó chính là Lý Du và đoàn của anh. Những chuyện sau đó thì Lý Du đều đã biết.

 
Còn về lý do tại sao Tần Dịch lại gần gũi với anh như vậy, cô bé cũng đã giải thích. Vì cô cảm thấy Lý Du là một người tốt. Có lẽ vì cô bé mồ côi từ nhỏ, sống cẩn trọng nên dễ dàng nhận ra bản chất thật của con người. Cô bé cho rằng những người khác không phải người lương thiện, nên mới tìm đến Lý Du để nhờ giúp đỡ.

 


 
/>Sau một lúc trò chuyện, mí mắt của Lý Du dần nặng trĩu, anh thiếp đi trong cơn buồn ngủ.