Chương 55

Editor: Sakura Trang

Đã qua bảy ngày từ lúc tân quân lên ngôi, đại thần cất tấu chương chuẩn bị yêu cầu đại điển phong hậu phát hiện mình cuối cùng cũng làm không công.



Ở lúc tân quân vẫn chỉ là hoàng nữ, liền do Cảnh đế chỉ hôn thú nhi tử thứ tư phủ Tả tướng làm chính quân. Ngôi ngũ rước dâu xếp thành hàng dài, trong hoàng thành gần như là không người không biết. Cũng là như vậy, quyền quý trong hoàng thành người người đều biết Tứ công tử phủ Tả tướng là chính quân phủ Chiêu vương.

Nhưng phải nói các nàng biết rõ nhất đối với chính quân phủ Chiêu vương, không gì ngoài việc người này có bệnh ở chân.






Còn có chuyện gì?” Đế vương trẻ tuổi ngồi trên ngự tọa thần sắc trầm tĩnh, đồng dạng là vui giận không biểu hiện, nhưng phần ôn nhã giữa mi nhãn để cho thần tử bên dưới trong lòng tồn kính sợ ổn định lại.



“Lại bộ thượng thư cùng Phủ doãn hôm qua có hai phân tấu chương này, trẫm đã duyệt qua.”




Khanh chi đề nghị tốt lắm, chẳng qua là...” Chuyển biến sau bỗng nhiên dừng lại, để cho lòng hai người chờ đợi bên dưới cũng theo đó treo cao mấy phần.



Điểm đến đó thì ngừng.


Hai người bên dưới sau đó đồng loạt gật đầu, thần tử hai bên phần lớn đến lúc này cũng đã hiểu rõ trong lòng. Vi Sinh Lan liền không nói thêm nữa, do quan cận thị tuyên bãi triều.

Nghĩ đến nội dung là trên tấu chương có thể hơi ngắn gọn chút. Thao thao bất tuyệt nửa ngày không nói tới được vấn đề, quen phê duyệt sổ con trình bày ngắn gọn của Khởi lâu lại nhìn tới những tấu chương này, thực là quá mức phức tạp dài dòng.



Tả tướng còn có chuyện gì?” Người hầu xung quanh đã tự giác lùi lại, cổ tay Vi Sinh Lan khẽ giơ lên một chút ngăn lại động tác đang chuẩn bị quỳ xuống của người này.

uyền thế của Kỳ gia từ Kỳ Hâm Du ngồi ở vị trí Tả tướng liền càng thêm bành trướng, nhưng khi đạt tới giới hạn có thể chấp nhận liền dưới sự áp chế của Cảnh đế không thể lại vào chút nào, so với Liễu gia bây giờ đã là hơi kém một bậc.





Thần có một yêu cầu quá đáng...” Tả tướng hơi cúi đầu, thần sắc nhìn thật là bối rối.





“Dĩ nhiên nhi tử thứ tư của thần có thể được bệ hạ ân sủng là may mắn lớn của y, thần chẳng qua là hy vọng có thể gặp một lần.” Giấu người trước mặt gặp Kỳ Yến như bị phát hiện có thể đưa tới người trước mắt hiểu lầm, ngược lại lấy loại phương thức này gián tiếp báo cho nàng biết, có thể quang minh chánh đại gặp mặt.




Tâm tình nhớ nhung Kỳ Yến của Tả tướng trẫm rất là hiểu rõ, như thế nào sẽ là yêu cầu quá đáng.” Vi Sinh Lan mỉm cười, gọi người hầu đang đứng ở phía xa lại, phân phó nói: “Ngươi dẫn đường Tả tướng tới Chiêu Quân điện.”

Phải nói Tả tướng muốn gặp Kỳ Yến vì lý do vừa nãy, vô luận như thế nào Vi Sinh Lan cũng sẽ không tin tưởng. Dẫu sao nàng đã sớm rõ ràng, phu lang nhà mình chịu bạc đãi như thế nào khi ở phủ Tả tướng.


“Tạ bệ hạ ân điển, vi thần cáo lui.”










Kỳ Yến không có lên tiếng đáp lại, nghiêng đầu đối với Ngu Thư Ngôn còn ngây tại chỗ nói: “Lui ra đi.” Rồi sau đó ánh mắt nhẹ quét qua người hầu yên lặng hầu hạ ở quanh mình, mở miệng lần nữa: “Các ngươi cũng vậy.”
















Đè xuống trong lòng nổi lên một tia không vui, Tả tướng vẫn là thanh âm ôn hòa nói: “Nghĩ đến Yến nhi cũng là không biết đại điển phong hậu nên cử hành sau khi hoàng đế mới kế vị bảy ngày, bệ hạ bên kia liền một chút động tĩnh cũng không…”

< g>“Điều này đại biểu cái gì, Yến nhi nên là hiểu rõ.” Tiếng nói rơi xuống, Tả tướng nhìn người trên xe lăn chợt thở dài một tiếng.


Người trên xe lăn sau khi nghe hơi cúi đầu, hạ mi không nói.


hần này yên lặng bị Tả tướng hiểu vì ảm đạm, vì vậy nàng lại bồi thêm một câu: “Cho dù không phải vị trí quân hậu, bệ hạ ở trong cung này cũng nên cho Yến nhi một vị phân chính thức… Mà không phải là như bây giờ vậy, liền vị trí cung điện này cũng rất vắng vẻ.”



Chuyện tuyển tú kia, chắc hẳn bệ hạ cũng là không nói cho con.”



Chỉ nói đến hai chữ ‘tuyển tú’. Tả tướng cũng cảm giác được ánh mắt của người trên xe lăn bỗng dưng liền nhìn chằm chằm vào nàng. Đây đại khái là lâu dài tới nay lần đầu tiên nàng người này đối mặt, ánh sáng đen tối trong con ngươi minh minh diệt diệt, u ám không rõ.


Tả tướng đến đây chớp nhoáng cảm thấy, nàng đối với nhi tử này của mình… Dường như là quá ít.

uyển tú…” Tay trái đặt nơi vạt áo chạm được một miếng ngọc bội, mắt phượng hẹp dài của người trên xe lăn thoáng khép hờ. Chuyện này Vi Sinh Lan đúng là không nói chút nào với y, nhưng đối với người trong lòng Kỳ Yến dĩ nhiên là tín nhiệm.

Tả tướng bày tỏ khẳng định nhẹ gật đầu, ngay sau đó hơi nhíu mi: “Chiêu đế hiện có thể bạc đãi con như vậy, kia đợi sau khi tuyển tú…”






he vậy Tả tướng cuối cùng treo lên nụ cười vui mừng, mi mắt cũng càng thêm ôn hòa chút.