Chương 18: Duyên Sở

Editor: Sakura Trang

Trôi qua hơn nửa tháng sau khi từ Yên thành trở về, sứ đoàn Duyên Sở triều cống hôm nay liền xuất hiện trên Trọng Hoa điện.









< >Phu lang Nhà mình nhưng ở ngay bên cạnh, Tô Diễn hỏi lời này không phải rõ ràng đào hố cho nàng nhảy sao… Nàng cũng không muốn phu lang nhà mình lại đổ bình giấm chua.

Không thấy kết quả trúng kế như dự tính, Tô Diễn càng cảm thấy ánh mắt của người trên xe lăn kia để cho nàng có loại cảm giác trên sống lưng lạnh sưu sưu.

hưng thực ra cũng không phải hoàn toàn không có hiệu quả.



n i.

Vì thế Vi Sinh Lan ho nhẹ một tiếng, nắm chiếc cằm thon gầy kia buộc phu lang nhà mình đang cúi đầu ngẩng lên.

àng tự nhận hai chữ ‘Mỹ nhân’ trong lời nói vừa nãy cũng không có ý khen hoàng tử Duyên Sở kia, nhưng lại bị phu lang nhà mình níu lấy… Chẳng qua với chuyện dỗ phu lang nhà mình này, từ trước đến giờ Vi Sinh Lan không cảm thấy phiền, hoặc là có thể nói là rất có kiên nhẫn.



M ặt Tô Diễn hiện lên biểu cảm như gặp quỷ. Loại lời tỏ tình này cũng nói được, còn nói trôi chảy như vậy… Ban đầu là ai không hiểu phong tình làm tiểu thế tử phủ Thương Tĩnh Hầu tức giận bỏ đi?

ếu là không yên tâm nữa, dạ yến trong cung tối nay, Yến nhi có thể theo ta cùng đi. Lời vừa dứt xong, Vi Sinh Lan liền thấy Kỳ Yến ngước mắt lên nhìn nàng một chút. Sau đó đầu ngón tay truyền tới một cảm xúc mềm mại ấm áp, liền nghe phu lang nhà mình thật nhẹ “Ừ” một tiếng.

Triều đình trên dưới không thấy được người thích sứ đoàn Duyên Sở, nhưng cho dù như thế nào chuyến này người ta là tới triều cống. Trong tối không thích như thế nào, bề ngoài cho người mặt mũi là không thể thiếu. Dạ yến này, chính là tổ chức để tiếp đãi sứ đoàn.






P hân bố theo thứ tự thì đây cũng không phải chuyện không thể nào, chẳng qua là nàng không nghĩ tới sẽ đúng dịp như vậy.



ến nhi không bằng tới trước trong Chiêu Quân điện nghỉ tạm?” Vi Sinh Lan hơi nhíu mi, tư thế quỳ ngồi đối với phu lang nhà mình mà nói dường như cũng không dễ dàng. Lại nói đệm này cũng không có cái chỗ để dựa lưng.





K oảng cách bậc này, y có thể không để lại dấu vết để cho Vi Sinh Kỷ chấm dứt sự sống…



“ u cảm giác khó chịu, Yến nhi có thể dựa vào tới chút.” Vi Sinh Lan nhẹ giọng nói.

ột câu nói này liền đem Kỳ Yến từ những thứ lạnh như băng kia trong suy nghĩ rút ra. Hai người vốn là dựa vào quá gần, hoặc có thể nói là cũng không khe hở… Nếu lại quá gần, y cũng chỉ có thể dựa vào đến trong ngực người này.

Sớm trước ta liền nghe tam hoàng muội hết sức đau cưng chìu chính quân mới. Hiện xem ra, không phải là giả.” Đại hoàng nữ Vi Sinh Nghi cử chỉ thản nhiên nâng ly hướng Vi Sinh Lan cười nói, ánh mắt nhẹ liếc qua người tựa vào trong ngực Vi Sinh Lan, trong con ngươi lướt qua thần sắc châm biếm.



Chẳng qua đối với loại chuyện này, Vi Sinh Nghi dĩ nhiên nhìn hết sức là vui mừng. Dẫu sao ở trong mắt nàng, có lẽ ngày nào Vi Sinh Lan cũng sẽ bị chính quân này ở sau lưng giúp người khác thọt đao nữa.






hưng vừa cúi đầu xuống, nàng liền phát giác một đạo ánh mắt khác. Là truyền tới từ đối diện.



Phần lưng mới vừa còn có chút hơi cứng ngắc cong lên của Kỳ Yến nhất thời lại mềm xuống, thân mật không kẽ hở tựa vào trên người Vi Sinh Lan. Mới vừa rồi là y bắt được ánh mắt kia sớm hơn một bước so với Vi Sinh Lan, mặc dù y biết người ở đối diện thật ra chỉ là đang đánh giá mấy vị hoàng tham dự trên điện… Nhưng chính là Kỳ Yến không vui hoàng tử Duyên Sở lấy loại ánh mắt này nhìn thê chủ của y.


Đợi thấy người trong ngực ngoan thuận gật đầu một cái, nhu hòa trong con ngươi Vi Sinh Lan liền lại sâu hơn chút.



M à ánh mắt kia cũng không dừng lại bao lâu liền dời đến trên người đại hoàng bên trái, hai người này giữa ánh mắt trao đổi hiển nhiên liền phong phú nhiều lắm.





hị hoàng nữ Vi Sinh Kỷ tuy cũng có ý nghĩ như vậy, nhưng so sánh dưới liền nội liễm nhiều lắm. Tất cả lời nói duy trì phong độ hợp lễ nghi, cũng không quá phần nhiệt tình.