Chương 32: Bất ngờ

Editor: Sakura Trang

Còn chưa được chính xác lắm… Vi Sinh Lan nhìn hai mũi tên cắm trên người con nai, một chiếc đâm vào chân sau, một chiếc nhưng là lọt sâu vào bụng. Nghe theo quy tắc phán quyết, đầu con mồi này không thể nghi ngờ là sẽ thuộc về Thương Chỉ.





Trong lúc điện quang hỏa thạch, đầu hươu đốm thân hình cường tráng kia thậm chí còn chưa kịp kêu gào, thân thể đã im lặng nghiêng một bên ngã xuống.


Gò má lạnh lùng tuấn mỹ của người trong ngực rõ ràng chiếu vào trước mắt, ánh mắt đen trầm đến tìm không một tia ánh sáng.







ghe âm cuối của người trong lòng mang theo ý hỏi, nhưng cũng không đưa ánh mắt dời khỏi trên người Vi Sinh Lan.

Yến nhi tiến bộ thần tốc.” Người trong ngực chuyên chú đưa mắt nhìn ánh mắt nóng bỏng phải nhường người khó mà khinh thường, Vi Sinh Lan suy tính chốc lát liền dò xét nói ra một câu nói khen ngợi.

















Ngựa là ngừng, nhưng hắn cũng sắp muốn ngã xuống đất...


“Thế tử có thể buông tay.”




“Mời thế tử buông tay.” Là có thể dùng nội lực đánh văng ra đối phương tay sau đó thoát thân, nhưng Vi Sinh Lan biết nếu như nàng làm như vậy, đối phương sẽ ứng phó không kịp ngã rơi xuống đất.












Vi Sinh Lan nhìn thấy thân ảnh huyền mặc cúi đầu xuất hiện, chỉ sợ run ngẩn người một chút liền quả quyết đưa người trên tay qua, tốc độ nhanh giống như trên tay nàng ôm là một thứ gì đó bỏng tay.


H ôm đó ở thư phòng quấy rối đều không có thể để cho phu lang nhà mình chủ động thẳng thắn cùng nàng, bây giờ nhưng là không chút nghĩ ngợi liền truyền lệnh cho ám vệ vốn không nên xuất hiện trước mặt nàng… Phu lang nhà mình đây là thật sự tức giận.





Bộ y phục này không cần.” Giọng Kỳ Yến rất là cứng rắn, y vốn cũng muốn cho những lời này uyển chuyển chút, nhưng lúc nói ra khỏi miệng lại là giọng điệu như vậy.


Lúc Thương Chỉ xuất hành chọn lựa tuy là một con ngựa không dễ bảo, nhưng cũng tuyệt không đến nỗi xuất hiện hiện tượng tự dưng nóng nảy.








hương Chỉ nhìn kẹp thú sáng loáng kia, không kìm được vẻ mặt trắng bệch, hắn bây giờ cảm thấy lúc trước ngựa của mình có chút phản ứng kia coi như là khách khí, trước kia hắn có từng thấy một trường hợp con ngựa đạp phải kẹp thú sau đó quăng mạnh chủ nhân xuống đất…. Lại không nói quăng sau đó có thể lại dùng móng dầy xéo ngộ thương hay không.

“Ừ.” Vi Sinh Lan đáp lại một tiếng.


Chỗ này mà nói thật ra thì không hề thích hợp đi săn, vị trí cũng nghiêng về khu vực săn bắn tây bắc bộ. Trên thực tế nàng cũng chỉ mới vào năm kia khi bắt đầu tham dự săn bắn mùa thu thấy qua người khác cạnh tranh, từ nay về sau mấy năm ở chỗ này săn thú cũng chỉ có một người là nàng mà thôi.