Chương 37: Dự đoán
Editor: Sakura Trang
Vi Sinh Lan mới vừa bước vào cửa vương phủ còn chưa đi được mấy bước, quản gia trung niên đã đứng ở đó từ trước liền tiến lên đón: “Vương gia, giờ Tuất có khách tới thăm, hiện chính quân đang ở Thấm các thay mặt tiếp đãi.”
Tô Diễn? Lúc này tới thăm có thể có chuyện gì...
ới vừa tới chỉ thấy nhà mình phu lang thần sắc thản nhiên đang đánh cờ với Thương Chỉ, mà gần như là ở lúc nàng vừa đến, người trên xe lăn vội vã đặt viên cờ đen đang cầm trong tay lên bàn, ngay sau đó liền đẩy xe lăn đến gần nàng.
“Ngươi...” Dừng một chút, Thương Chỉ vẫn là nhẫn nhịn không nói ra khỏi miệng, hắn tạm thời còn chưa có tư cách tham gia vào sự thân mật giữa hai người này, cũng không thể mở miệng bảo đối phương… tự trọng?
Làm xong động tác này, người trên xe lăn mới chậm rãi xoay người, phượng mâu hẹp dài hơi híp: “Đã đánh xong rồi.”
Mà theo ánh mắt của Thương Chỉ quét qua một cái trên bàn cờ, Vi Sinh Lan liền chợt cảm thấy có chút bật cười.
Lời như vậy Vi Sinh Lan vừa nghe cũng biết đây chẳng qua là Tô Diễn tìm cớ, bằng hữu này của nàng cũng không phải người rảnh rỗi sẽ làm việc như vậy… Chỉ sợ là vì để tránh cho ở lại sẽ gặp ngộ thương.
“Hôm nay tới là nghĩ xác nhận một chuyện...” Nam tử bởi vì vận y phục màu trắng mà càng lộ vẻ tú nhã cao hoa thật sâu ngưng mắt nhìn người trước mặt, dung nhan trắng nõn theo lời này mà hiện lên một chút đỏ ửng nhàn nhạt.
Ở lúc Vi Sinh Lan đang yên lặng, Kỳ Yến liền nhất thời đưa tay ra chụp ở trên cổ tay của nữ tử, hơi ngửa đầu hỏi: “Thánh chỉ… Liên quan đến cái gì?”
Vi Sinh Lan thiếu chút nữa là không nhịn được đưa tay đi che đôi mắt của người ngồi trên xe lăn kia, nhà mình phu lang nhà mình nhìn bằng ánh mắt nhìn chăm chú như vậy, tuy đã không phải lần thứ nhất nàng cũng vẫn như cũ là có chút... Khó mà chịu được.
Tử Chiêu.” Sự chú ý của nữ tử trước mắt tùy tiện như vậy liền bị nam tử ngồi trên xe lăn đi, dung nhan thanh nhã vừa mới hiện lên chút hồng nhạt của Thương Chỉ rất nhanh lại biến mất.
“... Yến nhi.” Phu lang nhà mình ở lúc lời của Thương Chỉ vừa dứt liền đem tay vốn đang cầm lấy cổ tay của nàng đi vào trong tay áo của nàng tìm kiếm, mục đích không thể rõ ràng hơn.
i Sinh Lan tức khắc liền hiện lên mấy phần kích thích muốn đỡ trán thở dài, trên đường về còn thoáng qua ý nghĩ thánh chỉ này nếu để cho phu lang nhà mình thấy được sẽ như thế nào… Hiện cứ như vậy liền ứng nghiệm.
Thời khắc yên lặng ngắn ngủi, vào lúc này Tô Diễn hết sức trùng hợp bước vào, ánh mắt ba người trong phòng liền không hẹn cùng dời đến trên người nàng.
Ở trong lúc này Kỳ Yến liền mở đạo thánh chỉ kia ra tra xét cẩn thận một lần, càn nhìn trong mắt càng trầm lãnh.
Tô Diễn an phận tìm cái chỗ ngồi ngồi xuống, xem thần sắc trên mặt Thương Chỉ không coi là đẹp mắt, nàng hiểu rõ nhất định là không thể nói xong.
Phải nói nàng đối với Thương Chỉ quả thật là tránh không kịp, làm thế nữ của phủ Duyên Quận vương lại vẫn là độc nữ, cho tới bây giờ chỉ có nam tử theo đuổi để lấy lòng nàng, chưa từng gặp người có tính nết kiêu căng như Thương Chỉ… Tuy nhiên thân phận đối phương còn thật có vốn liếng để kiêu căng.
Tử Chiêu cũng biết, nếu thú ta, phủ Thương Tĩnh hầu sẽ là trợ lực tốt nhất của ngươi.” Lời đều nói đến mức này, Thương Chỉ cũng không ngại càng vạch rõ một ít.
y cũng là một trong những nguyên nhân sở dĩ Tô Diễn sẽ chịu giúp hắn.
Một câu nói này liền Tô Diễn nghe cũng không khỏi thầm gật đầu một cái, bây giờ nhìn Thương Chỉ, nàng cũng không khỏi không thừa nhận người này ngày thường một lời một hành động gần như có thể coi như tấm gương cho những thế gia khác công tử khác.
Thê chủ đã nói, cũng không có ý lại hú quân nạp thị.” Kỳ Yến đem lời lúc trước của Vi Sinh Lan lập lại một lần, vừa là vì bác bỏ đối phương, cũng là… vì để cho Vi Sinh Lan không bởi vì lời của đối phương mà sinh ra dao động.
Th ơng Chỉ đối mặt với vẻ mặt bình tĩnh của nam nhân, cuối cùng hắn điều chỉnh xong biểu tình giọng điệu nói thẳng: “Tưởng tượng một phen, Tử Chiêu nếu ngồi lên vị trí đó… Như thế nào còn có thể không ‘thú quân nạp thị’?”
< >Hoàng nữ đã làm quan lễ trước mắt chỉ có ba vị, nhị hoàng nữ đã loại bỏ, đại hoàng nữ… Cho dù trên triều thần tử đông đảo, cũng khó mà tìm được một người không có đầu óc mà đứng ở đội ngũ của người này.
òn lại mấy vị hoàng nữ chưa làm quan lễ kia không nói việc chưa có quyền tham chính, trừ sau lưng thất hoàng nữ có phủ Tả tướng chống đỡ, còn lại đều là người không có thế lực gia tộc để dựa vào.
ị trí thái nữ để trống, nhưng Thương Chỉ hiểu rõ cách thời gian có người ngồi vào cũng không còn xa, mà nữ tử cô gái trước mắt chính là người mà hắn nhìn trúng… Sẽ bước lên vị trí thái nữ.
ày sau bước lên đế vị cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Thừa dịp người khác do dự chưa đứng rõ ở đội ngũ nào, hắn đã làm ra lựa chọn. Dĩ nhiên để đến đây, cũng thêm một nguyên nhân khác là hắn tâm duyệt người này.
Khụ khụ...” Tô Diễn nặng ho khan mấy tiếng cắt đứt đề tài, một lời này thực là vạch rõ quá mức. Hiện đảm nhiệm đế vương cũng mạnh khỏe tại vị, ngoài sáng đàm luận chuyện này cũng thật là không ổn.
i nói giống như dao đâm, góc độ xảo quyệt đâm mạnh một cái trong lòng Kỳ Yến. Cái vấn đề này y đã sớm suy tính, chẳng qua là hoàn toàn không tìm được câu trả lời. Muốn độc chiếm người trong lòng, nói dễ vậy sao... Y ngược lại là hy vọng nữ tử bên cạnh chỉ là một đệ tử thế gia thông thường, bình dân bách tính cũng không sao.
Chuyện này không nhọc thế tử phí tâm. Sắc trời đã tối, xin trở về đi.” Thanh âm của Vi Sinh Lan lạnh xuống, phu lang nhà mình cúi đầu xuống không nhìn nàng cũng không nói chuyện. Tuy là thất lễ, nàng hiện cũng chỉ nghĩ tiễn khách.
Thương Chỉ không tiếp tục dây dưa, chỉ lưu lại một câu: “Nếu đã mang về đạo thánh chỉ này, Tử Chiêu không bằng suy nghĩ thêm một phen.”
Dứt lời hắn liền đứng lên, theo thói quen đưa tay vuốt lên trên nếp nhăn thực tế cũng không tồn tại trên tay áo.
V n là bị ép kéo đến, Tô Diễn thấy hắn phải đi, tự nhiên cũng không thể ở lại.
Ở lúc Tô Diễn đến gần phải nói lời chào, Vi Sinh Lan trước mở miệng nói với nàng: “A Diễn... Ta không cần.”
Sau khi đưa người về chính điện, Vi Sinh Lan ở thư phòng không xử lý mấy phần sổ con liền bị suy nghĩ trong lòng nhiễu không tập trung xử lý được.
Chóp mũi chạm vào nhau, người đè ở trên người nàng này vừa mở miệng, sẽ để cho Vi Sinh Lan cảm thấy trên môi bị đôi môi ấm mềm của đối phương đụng chạm.
Vi Sinh Lan mới vừa bước vào cửa vương phủ còn chưa đi được mấy bước, quản gia trung niên đã đứng ở đó từ trước liền tiến lên đón: “Vương gia, giờ Tuất có khách tới thăm, hiện chính quân đang ở Thấm các thay mặt tiếp đãi.”
ới vừa tới chỉ thấy nhà mình phu lang thần sắc thản nhiên đang đánh cờ với Thương Chỉ, mà gần như là ở lúc nàng vừa đến, người trên xe lăn vội vã đặt viên cờ đen đang cầm trong tay lên bàn, ngay sau đó liền đẩy xe lăn đến gần nàng.
Mà theo ánh mắt của Thương Chỉ quét qua một cái trên bàn cờ, Vi Sinh Lan liền chợt cảm thấy có chút bật cười.
Ở lúc Vi Sinh Lan đang yên lặng, Kỳ Yến liền nhất thời đưa tay ra chụp ở trên cổ tay của nữ tử, hơi ngửa đầu hỏi: “Thánh chỉ… Liên quan đến cái gì?”
Vi Sinh Lan thiếu chút nữa là không nhịn được đưa tay đi che đôi mắt của người ngồi trên xe lăn kia, nhà mình phu lang nhà mình nhìn bằng ánh mắt nhìn chăm chú như vậy, tuy đã không phải lần thứ nhất nàng cũng vẫn như cũ là có chút... Khó mà chịu được.
Tử Chiêu.” Sự chú ý của nữ tử trước mắt tùy tiện như vậy liền bị nam tử ngồi trên xe lăn đi, dung nhan thanh nhã vừa mới hiện lên chút hồng nhạt của Thương Chỉ rất nhanh lại biến mất.
i Sinh Lan tức khắc liền hiện lên mấy phần kích thích muốn đỡ trán thở dài, trên đường về còn thoáng qua ý nghĩ thánh chỉ này nếu để cho phu lang nhà mình thấy được sẽ như thế nào… Hiện cứ như vậy liền ứng nghiệm.
Ở trong lúc này Kỳ Yến liền mở đạo thánh chỉ kia ra tra xét cẩn thận một lần, càn nhìn trong mắt càng trầm lãnh.
Tô Diễn an phận tìm cái chỗ ngồi ngồi xuống, xem thần sắc trên mặt Thương Chỉ không coi là đẹp mắt, nàng hiểu rõ nhất định là không thể nói xong.
Phải nói nàng đối với Thương Chỉ quả thật là tránh không kịp, làm thế nữ của phủ Duyên Quận vương lại vẫn là độc nữ, cho tới bây giờ chỉ có nam tử theo đuổi để lấy lòng nàng, chưa từng gặp người có tính nết kiêu căng như Thương Chỉ… Tuy nhiên thân phận đối phương còn thật có vốn liếng để kiêu căng.
Tử Chiêu cũng biết, nếu thú ta, phủ Thương Tĩnh hầu sẽ là trợ lực tốt nhất của ngươi.” Lời đều nói đến mức này, Thương Chỉ cũng không ngại càng vạch rõ một ít.
y cũng là một trong những nguyên nhân sở dĩ Tô Diễn sẽ chịu giúp hắn.
Thê chủ đã nói, cũng không có ý lại hú quân nạp thị.” Kỳ Yến đem lời lúc trước của Vi Sinh Lan lập lại một lần, vừa là vì bác bỏ đối phương, cũng là… vì để cho Vi Sinh Lan không bởi vì lời của đối phương mà sinh ra dao động.
Th ơng Chỉ đối mặt với vẻ mặt bình tĩnh của nam nhân, cuối cùng hắn điều chỉnh xong biểu tình giọng điệu nói thẳng: “Tưởng tượng một phen, Tử Chiêu nếu ngồi lên vị trí đó… Như thế nào còn có thể không ‘thú quân nạp thị’?”
< >Hoàng nữ đã làm quan lễ trước mắt chỉ có ba vị, nhị hoàng nữ đã loại bỏ, đại hoàng nữ… Cho dù trên triều thần tử đông đảo, cũng khó mà tìm được một người không có đầu óc mà đứng ở đội ngũ của người này.
òn lại mấy vị hoàng nữ chưa làm quan lễ kia không nói việc chưa có quyền tham chính, trừ sau lưng thất hoàng nữ có phủ Tả tướng chống đỡ, còn lại đều là người không có thế lực gia tộc để dựa vào.
ị trí thái nữ để trống, nhưng Thương Chỉ hiểu rõ cách thời gian có người ngồi vào cũng không còn xa, mà nữ tử cô gái trước mắt chính là người mà hắn nhìn trúng… Sẽ bước lên vị trí thái nữ.
ày sau bước lên đế vị cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Khụ khụ...” Tô Diễn nặng ho khan mấy tiếng cắt đứt đề tài, một lời này thực là vạch rõ quá mức. Hiện đảm nhiệm đế vương cũng mạnh khỏe tại vị, ngoài sáng đàm luận chuyện này cũng thật là không ổn.
i nói giống như dao đâm, góc độ xảo quyệt đâm mạnh một cái trong lòng Kỳ Yến. Cái vấn đề này y đã sớm suy tính, chẳng qua là hoàn toàn không tìm được câu trả lời. Muốn độc chiếm người trong lòng, nói dễ vậy sao... Y ngược lại là hy vọng nữ tử bên cạnh chỉ là một đệ tử thế gia thông thường, bình dân bách tính cũng không sao.
Chuyện này không nhọc thế tử phí tâm. Sắc trời đã tối, xin trở về đi.” Thanh âm của Vi Sinh Lan lạnh xuống, phu lang nhà mình cúi đầu xuống không nhìn nàng cũng không nói chuyện. Tuy là thất lễ, nàng hiện cũng chỉ nghĩ tiễn khách.
V n là bị ép kéo đến, Tô Diễn thấy hắn phải đi, tự nhiên cũng không thể ở lại.
Ở lúc Tô Diễn đến gần phải nói lời chào, Vi Sinh Lan trước mở miệng nói với nàng: “A Diễn... Ta không cần.”