Chương 5-1: Cuồng ngạo hỏa diễm (1)

Edit: Julia

“Uống uống uống……” Mọi người bắt đầu kêu gào, Ngô Diễm Ngọc cầm lấy chén thứ tư.

ôi uống, nhưng tôi uống xong chén này thì cô cũng uống đi.”











ỏa Viêm, bằng không để ta uống thay, cô không cần…… Ngô!” Lần này, Tinh Không Văn Dương còn chưa nói xong đã bị Hỏa Viêm đánh ngã, anh ôm bụng có chút ủy khuất nhìn Hỏa Viêm, không phải anh là vì tốt cho cô sao.

M ọi người cảm thán vì tính tình nóng nảy của Hỏa Viêm, đồng thời cũng đồng cảm với nam nhân đang thương kia.

ẹp thì có đẹp nhưng tính tình yếu đuối khiến người ta không tài nào chấp nhận nổi

… ……..



ới cái nhìn nghi hoặc của mọi người, Hỏa Viêm lấy chén thứ hai, chén thứ ba, mãi đến khi chén thứ mười ũng dổ vào, lúc này mọi người rốt cục hiểu Hỏa Viêm muốn làm cái gì!

T ếng kinh hô nổi lên bốn phía, có người bắt đầu cảm thấy Hỏa Viêm điên rồi. Hỏa Viêm dưới con mắt kinh ngạc của mọi người, cầm cái bát rượu lớn, ngửa đầu uống sạch.









M t loại cảm giác nóng bừng bừng lại ngọt ngào khiến miệng Tinh Không Văn Dương mở lớn hơn.

hông biết là do đang mơ màng hay là bị mọi người vây ở giữa, Tinh Không Văn Dương cùng Hỏa Viêm kịch liệt ôm hôn, chung quanh an tĩnh kỳ dị.

n xong, Hỏa Viêm buông Tinh Không Văn Dương ra, nhưng Tinh Không Văn Dương dùng ánh mắt nóng rực nhìn Hỏa Viêm, đây là lần đầu tiên Hỏa Viêm nhìn tháy ánh mắt này của anh, mang theo dục vọng lại yêu chiều, quyến luyến không thôi.



… ……..





Ngô Diễm Ngọc có chút kinh hoảng, cô ta không ngờ Hỏa Viêm lại kiêu ngạo đến mức dùng cách này để uống rượu




h mắt nóng bỏng của Hỏa Viêm dần trở nên lạnh lùng, đối với loại người dám làm mà không dám nhận, cô khinh thường vô cùng, dù sao phải có ý thức trách nhiệm một chút chứ.











Mà những người khác tự động lui sang hai bên tạo thành một con đường, mà phía sau họ là tiếng la hét của nữ nhân.







“Để anh lái xe tốc độ rùa bò hả? Tôi không đên mới lạ, đi, lên xe tôi dẫn anh đi chơi cái gì đó kích thích một chút.” Cự tuyệt ý tốt của Tinh Không Văn Dương, Hỏa Viêm xoay người nhảy lên xe, Tinh Không Văn Dương bất đắc dĩ ngồi ở chỗ phó lái.


iêu xe lần nữa chaỵ với tốc độ chóng mặt, Tinh Không Văn Dương vừa khẩn trương nhưng không thiếu điều quan tâm nhìn Hỏa Viêm đang lái xe.

V i tốc độ chống mặt, vượt qua mấy đại lộ cao tốc, ước chừng 10 phút sau, Hỏa Viêm dừng xe ở một bãi đỗ xe hoang vu.

V i cái tiểu đệ vừa thấy là xe của Hỏa Viêm, liền chạy đến nghênh đón, Hỏa Viêm hạ kính xe xuống.

“Hỏa lão đại, ngài đã tới, hôm nay ngài muốn chơi sao?” Đám tiểu đệ ân cần hỏi thăm Hỏa Viêm


Hôm nay chơi cái gì?” Đây là một bãi đỗ xe, nhưng thực tế nó là trường đua xe, mà trò chơi đua xe cũng có nhiều loại, cho nên Hỏa Viêm mới hỏi thế.







ương nhiên!” Hỏa Viêm đạp chân ga chạy về phía sau bãi đỗ xe.

Tr ong xe, Tinh Không Văn Dương tỏ ra không hiểu, dừng trước bờ vực? Là ý gì?