Chương 264

Tôi biết tôi muốn đi là rất không lý trí, nhưng tôi thật sự muốn đi, tôi không có cách nào để biết được người mình yêu có nguy hiểm hay không, thậm chí còn có thể vĩnh viễn không về, chỉ có thể chờ đợi. Chỉ cần ở gần anh ấy một chút để tôi có thể nhìn thấy anh ấy là được.

Tôi ngẩng đầu lên, nói: “Em đi theo anh.”

Rõ ràng anh ấy kinh ngạc, cúi đầu nhìn tôi. Tôi lập tức nói: “Em chỉ cần ở một bên nhìn thấy anh, nếu có nguy hiểm thì anh cứ đi hoàn thành nhiệm vụ của mình./ Tổ Hàng, em muốn cùng đi với anh.”

“Lỡ như… Vậy con của chúng ta thì sao?” Anh ấy do dự một lúc mới nói.

“Ba mẹ Khúc Thiên sẽ yêu thương con. Tổ Hàng, dù em có chết thì đó cũng chỉ là được ở bên anh theo một cách khác thôi.”

Tổ Hàng đẩy tôi ra: “Anh không đồng ý. Anh muốn em có thể sống bình yên.” Nói xong anh ấy xoay người đi vào phòng.