Chương 15: Thật giả thiên kim (15)
Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía phát ra âm thanh, một thân ảnh xinh đẹp màu trắng ở sau thân cây chậm rãi đi ra.
T óc dài tới eo, mặt mày tinh xảo, không phải Lâm Dư Hàm thì là ai?
T a Dư nhìn về phía những người đang nằm dưới đất, cười nói: “Nhìn đi, cô ta tới rồi đây.”
>Hạ Tử Phi đầu óc ong một cái, âm thanh ác độc vang lên: “Cô dám đụng tới một sợi tóc của Dư Hàm, tôi sẽ không tha cho cô!”
>Tống Tuyết không phát ra tiếng động, ánh mắt ác liệt.
Cô ta không muốn Lâm Dư Hàm chạy thoát, cô ta ăn đau nhiều như vậy, dựa vào đâu mà tiện nhân châm ngòi ly gián này có thể bình yên vô sự?
Ánh mắt Lâm Dư Hàm lập loè, cô ta biết rõ Hạ Tử Phi vì cô ta.
N hưng hiện tại cô ta cũng không dám đi qua, bởi vì Lương Tiểu Tiểu quá tà môn.
Hắn nói muốn cho Lương Tiểu Tiểu sống không bằng chết, lúc đó cô ta còn khuyên tượng trưng hai câu, thể hiện một chút tấm lòng lương thiện của bản thân, nhưng mặt khác không nói thêm gì nữa.
Quả nhiên, hôm nay sau giờ tan học, cô ta nghe được tin tức Lương Tiểu Tiểu bị đưa tới sau núi.
Nhưng hiện tại chưa phát sinh chuyện gì với Lương Tiểu Tiểu, ngược lại những người khác toàn bộ nằm ở trên đất.
Tống Tuyết tức c.h.ế.t rồi, biểu hiện vô cùng kịch liệt, bỏ qua tình cảm não tàn dành cho nam thần, trào phúng mà nhìn Hạ Tử Phi: “Đây là nữ thần của cậu đấy, la l.i.ế.m cô ta lâu như vậy, cô ta cũng không thèm hồi đáp lại một chút tình cảm!”
>Hạ Tử Phi không thèm để ý tới cô ta, tuy nhìn thấy Lâm Dư Hàm chạy trốn dứt khoát như vậy, trong lòng xác thật có một chút khó chịu, nhưng hắn vẫn có thể lý giải được hành động đó.
Rốt cuộc là vì muốn tìm người tới cứu bọn hắn không phải sao?
Nhưng mà, những người này còn chưa nghĩ tới kết quả khác.
Lâm Dư Hàm còn chưa chạy được vài bước, Toa Dư trực tiếp ném văng một viên gạch ra, chính xác nện vào eo của Lâm Dư Hàm, làm đối phương ngã trên mặt đất lăn vài vòng.
“Tôi cho cô đi rồi hay sao?”
Đầu óc Lâm Dư Hàm ầm ầm vang lên, bộ mặt sung huyết, ánh mắt tràn đầy thù hận, cô ta cảm thấy eo của mình như mất hết cảm giác.
Ba đời, suốt ba đời, cô ta đều sống trong sung sướng nhung lụa, được trăm người sủng ái, chưa từng bị người đối đãi như vậy!
Chạm phải ánh mắt căm thù của Lâm Dư Hàm, Toa Dư cười nói: “Đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi. Lâm đại tiểu thư, như thế này đã chịu không nổi?”
>Hạ Tử Phi làm sao có thể nhìn nổi cảnh nữ thần của mình chịu khuất nhục, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Toa Dư: “Mày! Đồ điên kia, có chuyện gì cứ nhằm vào tao! Tất cả mọi chuyện đều do tao làm, không liên quan tới cô ấy!”
< Lời còn chưa nói xong, đã bị Toa Dư giáng xuống một bạt tai, đánh tới mức ánh mắt hắn không còn tiêu cự.
>Toa Dư lắc lắc tay, thấy trên bàn tay có dính m.á.u mũi của Hạ Tử Phi, có chút ghét bỏ mà dùng váy của Lâm Dư Hàm lau.
Lâm Dư Hàm ánh mắt loé lên, nhân cách thứ hai của Lương Tiểu Tiểu quả thực đáng sợ.
< oa Dư có chút không kiên nhẫn, nói: “Chị gái à, đừng diễn nữa, đều đã sống thành tinh ở ba đời rồi, tuổi thật của cô cũng đủ làm cha cô rồi đấy.”
Lâm Dư Hàm ngừng khóc, ánh mắt sâu thẳm.
Mấy người Tống Tuyết nghe không hiểu, cô ta đương nhiên rõ ràng biết Lương Tiểu Tiểu đang nói cái gì.
hân cách thứ hai của Lương Tiểu Tiểu vậy mà cũng có ký ức ba đời!
>Nhóm người này vẻ mặt nghi hoặc đứng lên, cú đ.ấ.m của Lương Tiểu Tiểu vừa rồi cũng chỉ làm bọn họ choáng váng trong chốc lát, hiện tại đã khôi phục lại.
Toa Dư lười quản suy nghĩ trong đầu họ, chỉ vào Lâm Dư Hàm đang nằm trên mặt đất, nói: “Bây giờ, dùng hết tất cả phương thức trước kia bắt nạt tôi, lên người cô ta, làm đến lúc tôi vừa lòng mới thôi.”
“A?” Cả đám kinh ngạc nhìn Toa Dư.
Cần tôi cắt bớt một tai mới nghe thấy rõ sao?” Toa Dư không kiên nhẫn nói.
Quá tốt, dù phải c.h.ế.t vì chọc phải kẻ điên Lương Tiểu Tiểu, nhưng cô ta cũng muốn kéo theo Lâm Dư Hàm đồng quy vụ tận!
Hạ Tử Phi càng kích động hơn: “Cmn! Nếu mấy người dám động vào Lâm Dư Hàm, tôi sẽ chơi c.h.ế.t mấy người!”
Bọn họ biết gia thế Hạ Tử Phi cực kỳ tốt, đều có chút do dự.
“Lâm Dư Hàm, cho mày diễn này, giả vờ làm người vô tội nữa đi, mỗi lần đều xúi dục người khác làm chuyện xấu, sau đó trốn ở sau lưng đóng vai người tốt.”
>“Còn có Hạ Tử Phi, la l.i.ế.m cô ta không khác gì chó l.i.ế.m giày, bị cô ta cầm đầu sai bảo, còn dám coi tao như lốp xe dự phòng, đừng nghĩ rằng ông mày đây ăn chay!”
< />“Ông mày bị Lâm Dư Hàm chơi lâu như vậy, hôm nay nhất định sẽ đòi về tất cả!”
< Tống Tuyết nói xong lời này, liền cùng đám chị em của mình, bắt đầu lột bỏ quần áo của Lâm Dư Hàm, cô ta liều mạng giãy giụa, kết quả bị ăn mấy cái tát.
>“Cố gắng chiêu đãi vị Lâm tiểu thư cho thật tốt, mấy người hôm nay đánh cô ta, gia tộc sau lưng cô ta sẽ không buông tha cho mấy người, để tôi nhìn xem mấy người có thể chạy thoát được thế lực đó không.”
Toa Dư nhắc nhở bọn họ, bây giờ họ căn bản không thèm để ý lời nói chó cắn chó của Toa Dư là đang mắng bọn họ, chỉ cố gắng dùng hết sức mà đánh lên người Lâm Dư Hàm.
*Những chương cuối của vị diện này mình set vip up ở web truyenhd ạ, mọi người muốn đọc thì tìm tên ở web hoặc app để đọc nhé, chỉ mất khoảng 400đ 1 chương thôi ạ. Những chương không set vip mình sẽ up bình thường ở đây ạ. Mọi người thấy hợp gu thì ủng hộ mình nhé, chân thành cảm ơn ạ