Chương 32: Nữ phụ pháo hôi bị nữ chủ diệt môn (20)
“Các ngươi cho rằng chỉ cần bảo vệ đế đô thì sẽ không xảy ra chuyện gì? Trung Châu lớn như vậy, ta xem ngươi có thể duy trì được lâu.”
< >Hồ Dao Dao càng phát động thiên tai thường xuyên, phá hư những thành trấn khác của Đông Li quốc.
Thần tiên chưởng quản tai ách trên Thiên Đình là Diệt Sinh.
Hắn tức giận tới mức muốn cạo sạch lông Hồ Dao Dao, lòng đau như cắt mà thuận theo ý nàng ta. (? Đoạn này hơi tối nghĩa, mình đọc thấy vô lý với đoạn sau quá mn ạ.)
Diệt Sinh tiên quân tùy ý để Hồ Dao Dao làm loạn, tiên nữ chưởng quản bệnh tật Dịch Hoạ tiên tử ở một bên cau mày.
H ơn nữa ngày thường nàng ta là đoàn sủng của nhóm tiên quân, cho nên lần này Hồ Dao Dao nói muốn trả thù phàm nhân, bọn họ đồng loạt trợ giúp nàng ta.
D ịch Hoạ tiên tử không muốn như vậy, nhưng không cách nào phản kháng.
“Hừ! Động đất, sóng thần, hỏa hoạn, khô hạn… bọn chúng đều nếm trải, giờ là lúc chúng phải chịu đựng bệnh dịch hoành hành! Dịch Hoạ, ngươi đi gieo rắc bệnh tật tai ương xuống Trung Châu cho ta, cho bọn chúng biết thế nào là lợi hại!”
>Hồ Dao Dao vênh mặt, hất hàm sai khiến.
< />Dịch Hoạ trên mặt có chút không đành lòng: “Hồ tiên tử, phàm nhân ở Trung Châu mười mấy triệu người, làm như vậy sẽ c.h.ế.t rất nhiều, vị công chúa nhân tộc kia có thù hận gì với ngươi? Ngươi một hai phải dồn nàng vào chỗ chết!”
Lời này của Dịch Hoạ chọc giận Hồ Dao Dao, nàng ta chụp móng vuốt lên mặt Dịch Hoạ, tức giận nói.
“Ngươi cũng biết phàm nhân ở Trung Châu có tới mười mấy triệu, tất cả đều như heo chó, g.i.ế.c mãi không hết, ngươi hoảng cái gì? Cứ làm theo lời ta nói đi!”
< />Nàng ta chỉ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t Toa Dư, đoạt được khuôn mặt của Đông Tang La, giọng nói tràn đầy dục vọng vặn vẹo, làm gì còn bộ dáng linh động đáng yêu trước kia.
Nhưng những nam nhân thích nàng ta tất cả đều bị mỡ heo che mờ mắt, không hề phát hiện ra điểm này.
Hồ Dao Dao mới vừa lòng.
________________
&nb sp;
Thiên tai bệnh dịch đồng loạt đổ bộ xuống trần gian, dân chúng lần than, mười lăm quốc gia ở Trung Châu hoàn toàn bị vây hãm trong khốn cảnh, có thể nói nơi đây đã trở thành địa ngục trần gian.
Toa Dư ngẩng đầu nhìn vòm trời xa xôi.
Nói này tựa như đã không còn Thiên Đạo, dù đám thần tiên có chơi đùa với vận mệnh của nhân giới đến chán cũng không thấy có phản ứng.
“T ên Đạo rác rưởi và vai chính rác rưởi, sẵn sàng tiếp nhận đao của ta đi”
Thiên Đạo không cho phép Ma tu phi thăng? Che chở đám thần tiên đạo mạo như bảo bối, vậy đánh Cửu Trọng Thiên rơi xuống dưới hạ giới!
Ầm ầm ầm - - -
Ti n cốt đúc Trảm Tiên phát ra ánh sáng bao phủ bốn phía, Toa Dư không ngừng rót ma lực vào đao, phát ra lực lượng vô cùng khủng bố.
< >“Sao… Sao lại thế này!”
< >“Sao ta lại có cảm giác Thiên Cung đang lay động?”
“Đây không phải ảo giác! Là sự thật!”
Từ Nhất Trọng Thiên tới Cửu Trọng Thiên, mỗi một tầng cung điện đều cảm nhận được cỗ chấn động kịch liệt, bọn họ khiếp sợ mà nhìn xuống, lại chỉ nhìn thấy một người đang mạnh mẽ phá vỡ tầng mây.
“Trời!!!!”
& br/>
Tất cả thần tiên đều kinh hoàng thất sắc, lớp bảo vệ Cửu Trọng Thiên từ cổ cúi kim, trải qua hàng tỉ năm kiên cố không phá vỡ nổi, bọn họ an nhàn trên chín tầng mây lâu năm, đã sớm quên mất bộ dáng của Cửu Trọng Thiên khi không có lớp bảo bệ là thế nào.
Thanh âm của nàng xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây, xen qua vết nứt ở Cửu Trọng Thiên, từ hạ giới đến tiên giới, tất cả đều nghe rõ mồn một
Đúng vậy, rõ ràng bọn họ thành kính, tín ngưỡng vào những vị thần minh đó, nhưng thần tiên lại mặc kệ sống chết, thậm chí nhiều lần trợ giúp kẻ ác làm chuyện xấu!
Hiện giờ người phàm chịu khổ quá nhiều, hơn nữa Toa Dư còn cố tình châm ngòi, làm cho lòng tin vốn đã lung lay dụng đổ hoàn toàn.
“Bái thần! Bái thần! Chúng ta cả đời bái thần! Nhưng thần tiên đã từng phù hộ chúng ta một lần nào chưa?”
/>Tất cả mọi người tức giận mắng, một khắc mất đi tín ngưỡng, trên Cửu trọng Thiên hoa lệ rốt cuộc phát ra âm thanh nứt toạc.
Nhìn thấy cơ hội, Toa Dư dùng toàn lực bổ ra một đao vào vết nứt!
Uỳ ! —
Vòm trời phía trên tức khắc sụp đổ hoàn toàn. Những mảnh vỡ rơi lả tả xuống dưới hóa thành tro bụi, phiêu tán khắp nơi.
Toa Dư nhìn cảnh tượng này, điên cuồng cười lớn, không đợi nàng cười lâu, một đạo tia chớp màu tím phá không đánh xuống chỗ nàng.
[Xong rồi, xong rồi! Ký chủ, ngươi chơi quá trớn, Thiên Đạo dùng sét đánh ngươi! Mau tránh!]
< r/>003 la to ở trong đầu nàng.
Giống như một đạo tín hiệu, sau khi tránh thoát khỏi tia chớp, giây tiếp theo có vô số tia chớp nối gót đánh xuống, mang theo uy áp vô tận cùng lửa giận ngập trời, muốn đem nàng đốt thành tro!
“Thiên Đạo muốn chơi, ta sẽ chơi cùng!”
/>Toa Dư hùng hùng hổ hổ, hai mắt đỏ sậm, nâng Trảm Tiên lên, ra sức chống cự.
r/>Hắn nhìn lôi kiếp trên người Toa Dư, dùng linh lực truyền tống âm thanh về phía nàng, giọng điệu mang theo sự trào phúng.
“Ta nói cho ngươi biết một chuyện, tiên chính là tiên, ma chính là ma, ngươi sẽ vĩnh viễn không thành tiên được, dù ngươi có hủy đi Cửu Trọng Thiên, cũng không có khả năng phi thăng!”
Người này chính là Tạ Nghiên Trì trước đó bế quan trị thương.
r/>Sau khi Cửu Trọng Thiên bị sụp, hắn bị ép xuất quan, nhìn thấy Toa Dư bị sét đánh, hắn cảm thấy hả giận cực kỳ.
“Tạ ca ca chính là thiên mệnh chi tử, các thần tiên trên Cửu Trọng thiên được Thiên Đạo bảo hộ! Hôm nay dù ngươi có lợi hại cỡ nào, thì cũng sẽ rơi vào kết cục bị Thiên Đạo đánh hôi phi yên diệt!”
Nếu không phải tiện nhân này hủy đi Hoa Kính, làm nàng ta biến thành quái vật, nàng cũng không phải bỏ đi những bộ phận xinh đẹp trên người xuống.
< />Hiện tại nàng đã biến về bộ dáng hình người lúc ban đầu, vô cùng bình thường.
Nàng sợ bị người khác phát hiện, chỉ có thể lấy lý do tu vi bị phế, không duy trì được hình người.
/>Đều do tiện nhân Thu Tố Y này hại, làm cho nàng ta ở trước mặt người khác không dám biến về hình người, chỉ có thể xuất hiện dáng vẻ hồ ly!