Chương 5

Diệp Quảng Nho không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

L n này hắn thật sự không phải cố ý, vốn định ăn hai cái bánh quy rồi về, dự tính chỉ để cái cặp nhiệt độ trong mông bệnh nhân chừng mười lăm phút, không nghĩ tới các y tá nhiệt tình đến vậy, mái tóc đen càng làm hắn yêu thích không buông, tất nhiên, bánh quy mùi vị cũng không tệ chút nào. Vì vậy hai cái biến thành bốn cái, bốn cái biến thành tám cái…



C i quá trình kia, ân, hình như có điểm giống bắt cóc.

ua một đoạn đường không biết dài ngắn thế nào, hắn được khiêng từ trong cốp xe ra, ném trên mặt đất, rồi lại bị người ta thô lỗ xách lên.

ó người lấy đi túi trùm đầu.



úng vậy, xem ra phải kiểm tra thôi”



“Con mẹ nó! Thuốc cao bôi trên da chó!  Lang băm! Bác sĩ vô lương tâm! Vô liên sỉ vương bát đản! Ta nhất định phải lăng trì hắn!”









B t quá hung khí sắc bén đáng sợ kia, thoạt nhìn không giống đạo cụ.

o bá cầm đao kia, cũng chính là bệnh nhân hôm nay của hắn, hình như cũng có uy phong của hắc đạo lão đại, hơn nữa hình như — có động cơ đầy đủ để làm chuyện đó

o lão lão… Lão bá, không không không, lão đại! Có chuyện gì từ từ nói, hiểu lầm a! Hiểu lầm!”







“Con là muốn nói, bất khán tăng diện khán phật diện, cha, ít nhất cũng nên cho hắn toàn thây đi.”




“Đúng vậy, cứ ném xuống biển đi. Bằng không vừa đao vừa máu, đứt tay đứt chân, xử lí rất phiền toái.”

Diệp Quảng Nho lùi lại góc tường, nghe được liền trợn trừng mắt.





ần này thảm rồi!







Diệp Quảng Nghiễm Nho phát hiện mình rơi vào hiểm cảnh, không ngừng dùng lời nói để tìm cho chính mình một con đường sống.






C i hòm!

ắn hít một ngụm khí, vạn phần hoảng hốt nhìn bọn họ đem cái hòm kia mở ra.

Tr ong hòm tối như mực, trông như một cái miệng đầy máu mở rộng.



Giang Đại Thiên khinh thường hừ một tiếng, “Tên tiểu tử chết tiệt, hiện tại biết cầu ta? Muộn rồi! Cái này gọi là tự làm bậy thì không thể sống!”


Giang Nhất Thủy vứt cho thủ hạ một ánh mắt thản nhiên, “Nhốt vào trước, chờ tới tối nói sau.”






hông nói hai lời, loảng xoảng! Cài khóa hòm lên, khóa lại.







hưng cuối cùng, rốt cuộc dần dần dừng lại.





Hừ, thằng bất hiếu, ngươi còn biết quay về a?” Mặc dù đối với cơn giận dữ của thằng con có chút e ngại, nhưng Giang Đại Thiên cũng không ngồi yên, nổi lên uy nghiêm của lão cha, “Diệp Quảng Nho là ai? Ta chưa từng nghe qua tên này a, Nhất Thủy, ngươi nghe thấy tên này chưa?”

“Ít giả bộ đi cho ta!” Giang Nhất Thiên bước tới, nhìn chằm chằm vào lão ba mình, “Bệnh viện có danh sách bệnh nhân, ta tra được ngươi hôm nay đến tìm Diệp Quảng Nho khám bệnh. Ngươi thiếu chút nữa đánh gãy mũi bác sĩ Hoàng cấp dưới của ta, sau đó, Diệp Quảng Nho liền biến mất. Lão ba, đừng nói với ta ngươi không biết Diệp Quảng Nho ở đâu.”
















Ném xuống biển rồi.”



Giang Nhất Thủy luôn luôn lanh lợi hơn, vội vàng lắc đầu cười, “Cha chỉ là tức mà nói thôi, dù có muốn ném xuống biển thì cũng phải chờ tới tối mới mang đi a. Người còn đang ở dưới tầng hầm.”








N hưng dưới tầng hầm, cũng không thấy bóng dáng Diệp Quảng Nho.

G iang Nhất Thiên tùy tiện túm lấy một người, “Bác sĩ hôm nay bắt tới đâu rồi?” Ánh mắt bức người dựng tóc gáy.

Bác sĩ? Trong… Trong hòm.” Người bị túm lấy, ngón tay chỉ hướng góc tầng hầm âm u.

“ ong hòm!” Giang Nhất Thiên phẫn nộ không thể nén được, “Các ngươi cư nhiên nhốt hắn trong hòm!”





ệp Quảng Nho, cư nhiên bị bọn chúng nhốt trong hòm này.

iang Nhất Thiên kéo kháo ra, mở nắp hòm.

ảnh tượng lọt vào trong tầm mắt, làm cho trái tim y đột nhiên đau như vỡ vụn ra

Áo blu trắng tinh bị dính những bẩn ở trong hòm, chỗ nào cũng bị dính bẩn. Cái hòm lại không dài, Diệp Quảng Nho thân hình cao dài chỉ có thể cuộn mình bên trong.

“Diệp Quảng Nho?” Giang Nhất Thiên nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Giang Nhất Thiên nghĩ đến việc Diệp Quảng Nho vì quá khứ mà bị dọa cho ngất, nhưng vừa mở miệng, Diệp Quảng Nho bỗng nhiên mở mắt. Lông mi chớp chớp, ngơ ngác nhìn


nh mắt như vậy làm Giang Nhất Thiên hết sức khó chịu, giống như móng vuốt sắc bén cào vào lòng.



iệp Quảng Nho bị kinh hách, hơn nữa còn bị ám ảnh về bóng ma hồi bé, Giang Nhất Thiên lo lắng hành động thô lỗ sẽ làm hắn bị hù chết.







Tha nh âm của hắn rất nhẹ, giống như tiếng nức nở của một con mèo nhỏ mới sinh.

Giang Nhất Thiên dường như bị cuốn hút, cũng dùng thanh âm rất nhẹ trả lời, “Là ta, Giang Nhất Thiên.”

Diệp Quảng Nho dụi dụi hai mắt, nhẹ nhàng nói, “Ta chỉ biết, gặp ngươi không phải là chuyện tốt.” Thanh âm hơi phát run. “Ngươi chính là tên hỗn đản, ác ma, chủ nhiệm ma quỷ…” Hắn vừa nói, vừa ôm cổ Giang Nhất Thiên, giống như ôm cành cây cứu mạng mình.










Hắn ôm Diệp Quảng Nho vào phòng, đi tới trước giường, liền dừng lại.



Hắn không biết ngữ khí của mình vì cái gì mà lại trở nên ôn nhu như vậy, hình như là hiển nhiên thế. Có lẽ cảm giác Diệp Quảng Nho không muốn rời xa hắn thật sự rất tốt, rõ ràng là nam nhân đã trưởng thành, nhưng lại tản ra hơi thở rụt rè như động vật nhỏ, không có chút nào giống cái người bất hảo, ăn chơi trác táng hết thuốc chữa kia.


Ta so với ngươi sạch sẽ hơn nhiều.” Thanh âm nhẹ nhàng, nhưng từ ngữ lại kiêu ngạo









G iang Nhất Thiên dở khóc dở cười, ôn nhu nói với Diệp Quảng Nho, “Ta sẽ không đi đâu cả.”





a không buông tay.” Diệp Quảng Nho hai tay ôm càng chặt, dường như để cho chính mình an tâm, còn chính mình rúc đầu vào ngực Giang Nhất Thiên.

Vừa rúc vừa cọ.


ang Nhất Thiên quả thực bị hắn chọc cho cười.





ó thể là nước ấm xoa dịu tâm tình Diệp Quảng Nho, hoặc là ngồi cạnh Giang Nhất Thiên ở một nơi tương đối nhỏ hẹp, làm cho Diệp Quảng Nho tin tưởng Giang Nhất Thiên sẽ không đột nhiên bỏ lại hắn rồi biến mất. Sau khi bồn tắm đầy nước ấm làm cho người ta dịu lại thoải mái, Diệp Quảng Nho cuối cùng chậm rãi buông lỏng tay khỏi cổ Giang Nhất Thiên.

Giang Nhất Thiên lúc này mới nhìn rõ ràng hai tay hắn.




“Có đau không?”


Diệp Quảng Nho liếc y một cái, “Nói nhảm!”


Giang Nhất Thiên đau lòng bắt lấy đầu ngón tay của hắn, từng chút từng chút, đưa vào trong miệng nhẹ nhàng mút lấy.




Tuy hắn nói năng lỗ mãng nhưng Giang Nhất Thiên vẫn nhìn thấy biểu hiện ôn nhu hiếm thấy của Diệp Quảng Nho


Di ệp Quang Nho tuy rằng đã khôi phục được bộ dáng giương nanh múa vuốt nhưng thực ra chỉ là vẻ ngoài. Thân thể hắn cơ hồ càng ngày càng dính vào người của Giang Nhất Thiên, thân thể lại không ngừng phát run, hơn nữa đôi mắt nâu trong suốt kia vẫn còn ánh lên nhưng tia bất an

“ Thoải mái không?? Giang Nhất Thiên đem mười đầu ngón tay đang bị thương kia cẩn thận liếm một lần.

“ Tuyệt đối không” Diệp Quảng Nho nhỏ giọng kháng nghị một câu, còn ánh mắt của Giang Nhất Thiên nhìn giống như có thể đem hắn đâm xuyên qua vậy, toàn thân từ trên xuống dưới không có một chút nào có thể thoát ra khỏi ánh mắt của người này

H n cúi đầu, có điểm muốn chạy trốn, bồn tắm lớn thực ấm áp và dễ chịu, ngồi dựa vào cơ thể cường tráng của Giang Nhất Thiên, cũng làm cho hắn cảm thấy được một chút an tâm

N ưng biểu hiện trên khuôn mặt lại hoàn toàn bất đồng…..

< g>Nhớ tới cái thùng tối như mực kia, Diệp Quảng Nho nhất thời run lên. Cái cảm giác khó thở vẫn còn trong thâm tâm của hắn, người mẹ kế của hắn đã từng đem hắn nhốt lại trong một cái rương.


Ngày đó vốn thật cao hứng, hắn đáp ứng ngoan ngoãn ngủ trưa, hy vọng khi tỉnh lại là có thể được mẹ kế đưa đi ra ngoài thưởng cho. Hắn cố ý thay bộ đồ ngủ có hình phim hoạt hình mà hắn yêu thích, nằm bên cạnh mẹ kế mà ngủ, khi tỉnh lại, trước mắt lại chỉ có một mảng tối đen


H n cử động, bốn phía đều rất cứng, giống như phòng ở của bọn tiểu nhân, âm trầm và đáng sợ

“ Mẹ ơi! Mẹ ơi”



òng tối rất nhỏ, bàn tay không thể duỗi ra, ngay cả chuyển mình cũng không được, hắn khóc đến nỗi mà việc hô hấp cũng trở nên khó khăn, nhưng hắn vẫn khóc, một mực trong bóng đêm nức nở, đợi thật lâu, lâu đến mất đi cả ý thức….

Trên môi có gì đó nóng nóng, Diệp Quảng Nho bừng tỉnh khỏi những kí ức kia


Gi ang Nhất Thiên đang hôn hắn, môi nam nhân truyền đến hơi ấm cho hắn, còn nóng hơn so với nhiệt độ của nước trong bồn tắm vài lần. Đầu lưỡi bắt đầu xâm nhập vào khoang miệng mềm mại kia giống như một loại mê dược khiến hắn trở nên tê dại

ỡi bị lôi ra khiến hắn bị kích thích bởi những ham muốn





Di ệp Quảng Nho căn bản không hiểu như thế nào cự tuyệt



Khi lưng chạm đến giường, Diệp Quảng Nho mới phát hiện trên người mình toàn thân đều không có một thứ gì


Hắn lộ ra vẻ hoang mang, đôi lông mi hắn chớp liên tục “ Ngươi cởi hết quần áo của ta”

“ Đây là trình tự tất yếu” Giang Nhất Thiên trầm giọng cười “ Chủ yếu nhìn xem ngươi có còn nơi nào bị thương hay không, nên kiểm tra toàn thân của ngươi một lượt”



Di ệp Quảng Nho không quá phòng bị mà xem xét hắn, bỗng nhiên “ sung sướng” cười một tiếng, nâng chân lên hương Giang Nhất Thiên đá một cái. Giang Nhất Thiên bất ngờ không kịp phòng bị, nới bị hắn đá hơi hơi đau, lông mi vừa mới dựng thẳng, Diệp Quảng Nho đã nhìn thấu được điều đó, nơm nớp lo sợ chui vào trong lồng ngực của hắn

Da thịt mềm mại, giống như loại tơ lụa thượng hạng trong ngực của Giang Nhất Thiên, làm cho hạ thân của Giang Nhất Thiên bỗng nhiên tăng nhịp đập, cơ hồ làm cho Giang Nhất Thiên cảm giác thấy đau đớn



ã tính một khi bị chọc lên, huyết thống của Giang gia hoàn toàn áp chế lý tính. Giang Nhất Thiên thuận theo bản năng mà làm, đem con mồi đặt mạnh ở dưới thân

ầu ngón tay xuyên qua hai chân, chuẩn xác ép vào mật huyệt



“ Kiểm tra thân thể” Giang Nhất Thiên gian tà cười cười “ Chỉ kiểm tra”



ất mãn vì chiều dài của hai ngon tay, Giang Nhất Thiên bá đạo hoàn toàn không thể chạm vào chỗ đó

D p Quảng Nho ở dưới thân châm rãi vặn vẹo đứng lên, gian nan hô hấp “ Tránh ra, ta không cần….ta không thích.”

“ Nói dối tiều hài tử” Giang Nhất Thiên cắn cắn khóe môi


i với mật huyệt cũng gia tăng thêm lực đạo, hắn dễ dàng tìm được nơi niêm mạng hơi mỏng chon dấu tuyến tiền liệt, đó chính là nhược điểm của nam nhân

“ Không…Không cần! Ô ….ân! Không cần kiểm tra nơi đó..”







ơng v*t đã đứng thẳng, lại được bàn tay vuốt ve đùa bỡn, nam nhân dùng đầu ngón tay dính tinh dịch trong suốt từ hoa hành chảy ra, đưa ra phía sau đến vùng phụ cần của huyệt khẩu, mà vẽ loạn.



D ệp Quảng Nho lập tức nức nở khóc ra

Tuy rằng đã trải qua việc ngón tay khuếch trương, chính mình quả thật cũng cảm thấy khoái cảm đang dâng lên, nhưng bên trong khi bị dị vật thô to đi vào liền có cảm giác áp bách đến dị thường

Ngay cả nội tạng đều bị côn th*t của nam nhân nghiền nát


“ Không khóc” Những nụ hôn nhẹ nhàng như những hạt mưa rơi nhẹ lên trán cùng gương mặt, rất khó tưởng tượng Giang Nhất Thiên toàn thân luôn phát ra âm thanh lãnh khốc này lại có thể có ngữ khí sủng nịnh thế kia “ Ta sẽ chuyển động từ từ”

“ Chậm cái đầu ngươi…” Diệp Quảng Nho vì đau mà nhăn mày lại, vặn vẹo khuôn mặt tuấn mỹ, đứt quãng nói “ Ngươi…..Hô…đau quá….Ngươi cho ta….đi ra..ô”

Hắn vừa nói, một bên tìm kiếm cho mình tư thế dễ chịu một chút, lại dùng tay ôm cổ đối phương


Tên tiểu xử nam này do không có kinh nghiệm nên không hiểu được chính mình lại chọn tư thế thật mê người nhưng cũng nguy hiểm kia


Gi ang Nhất Thiên bị đốt cháy bởi dục hỏa của chính mình, liền tăng tân xuất trừu sáp

c n th*t ở niêm màng đi qua đi lại mà ma sát, cảm giác trướng đau như vỡ ra, cùng điên đảo loạn ly khoái cảm, làm cho Diệp Quảng Nho từng đợt không hiểu mà run rẩy

“ Ô ân….xong rồi….A! Không cần…”



“ Cái gì xong rồi? Kiểm tra thân mới vừa bắt đầu” Giang Nhất Thiên từ âm thanh dày tình dục trở nên thập phần gợi cảm

ính là bị hắn liếm vành tai nói đùa một câu, Diệp Quảng Nho liền cảm thấy chính mình giống như là đang ăn mị dược, hai chân trong lúc đó bị dâng lên cao như tiêu thương

Hạ thể vừa đau vừa cứng đang khát cầu được an ủi, hắn thực tự nhiên mà đem bàn tay của chính mình hướng xuống hạ thể


“ Cầm nó, chậm rãi chuyển động hướng từ dưới lên trên, giống như vắt sữa vậy” Giang Nhất Thiên một bên ra sức xỏ xuyên qua hắn, một bên lại dạy hắn tự mình an ủi như thế nào

K oái cảm khó nhịn như vỡ ra làm cho Diệp Quảng Nho run run chính mình cầm hạ thể chuẩn bị tự an ủi, Giang Nhất Thiên mang theo tà ý liền đem côn th*t hoàn toàn rút ra khỏi mật huyệt, nháy mắt lại hung hăng tiến vào

D ệp Quảng Nho phát ra một tiếng thét chói tai, vừa mới cầm côn th*t liên buông ra

“ Bản chủ nhiệm vất vả cần cù dùng chính đại lạp xưởng kiểm tra tuyến tiền liệt cho ngươi, ngươi cũng không thể lười như thế được, cái gì cũng không làm, nhanh lên tiếp tục lấy tay của chính mình kiểm tra khả năng cương cùng bắn tinh của dương v*t” Giang Nhất Thiên mỉm cười dâm tà, bắt lấy tay hắn đang run run, đặt lại đỉnh của hoa hành

“ Biến…..u….ngươi thực biến thái…”

“ Ta mà biến thái sao? Bác sĩ Diệp, có nghe thấy thanh âm kia không? Không biết ai bị côn th*t của nam nhân cuồng sáp,mà cơ thể lại tiết ra số lượng dịch lớn ở ruột non nga”




c n th*t cứng rắn trong mật khẩu kia quả thật mỗi động tác đều phát ra những tiếng nước dâm loạn



Da thịt ẩm ướt sáng bóng cũng dần trở nên trơn trượt





ân thể bị nam nhân này tùy ý phá hư, cơ hồ nhăn mặt, căn bản là không thể  ngăn chặn cơ thể đang run rẩy cùng thở dốc

ống như một tảng bơ, bị lửa nóng xuyên qua liền tan chảy hoàn toàn

iệp Quảng Nho một bên thừa nhận việc trong cơ thể có dị vật tiến vào, một bên nhìn chăm chú vào ánh mắt nóng rực của nam nhân kia, bởi vì khoái cảm đã vỡ òa, khóc nức nở đùa bỡn với dương v*t của chính mình

“ A…hảo….sắp…..ô!”< br>Va chạm càng lúc càng nhanh, mỗi lần chậm đều chạm trúng vào tuyến tiền liệt, thác loạn cùng khoái cảm, một lần tự an tủi đều không thể bằng được





“ Ngươi chính là bác sĩ dâm đẵng!” Giang Nhất Thiên gầm nhẹ một tiếng, nắm chặt thắt lưng dùng sức hướng vào chỗ sâu nhất đi vào

T nh dịch dũng mãnh bắn vào nhiệt độ thật kinh người



ết quả kiểm tra bước đầu, tất cả đều bình thường”  Giang Nhất Thiên thở hổn hển, đổ mồ hôi đầm đìa trên trán cùng mái tóc đen, kiệt ngạo bất tuân nhìn xuống đắm chìm kịch liệt trong dư vị của con mồi “ Bất quá vì để đảm bảo không có sự nhầm lẫn, theo ý kinh nghiệm của ta thì phải tiến hành kiểm tra lại, ngươi cảm thấy thế nào?” dùng ánh mắt đắc ý

“ Ân” Diệp Quảng Nho bị cao trào kích thích làm cho thất thần





“ Ta không phải người bệnh, ta cũng là bác sĩ”

“ Được rồi, dù sao ngươi cũng là bác sĩ, vậy ta kiểm tra sức khỏe miễn phí cho ngươi…” Giang Nhất Thiên giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang theo ý trêu chọc “ …. kiểm tra, dùng siêu đại lạp để kiểm tra”



P anh! Cửa phòng đột nhiên mở ra

“ Tiểu tử bất hiếu, việc của ta thì ta giải quyết, mặc kệ hắn có phải hay không đồng sự của ngươi…”

g>Giang Đại Thiên như thế nào cũng không nuốt trôi, liền cố lấy hết dũng khí, rốt cuộc cũng đi vào, còn muốn cùng cùng thằng con bất hiếu kia lý luận






y, chẳng lẽ là…..



“ Tiểu Thiên ngoan” Giang Đại Thiên ngây ra một lát, bỗng nhiên chuyển ngạc nhiên sang vui mừng cực độ giống như một người điên, liện gọi ra nhũ danh của Giang Nhất Thiên, võ tay cười to, “ Ân tốt quá, quả nhiên là ngươi có biện pháp. Ha ha ha! Làm tốt lắm! Không hổ là con trai của Giang Đại Thiên ta”

ớc lại gần, nắm chặt vào hai bả vai của Giang Nhất Thiên, vừa cười vừa khoe khoang “ Hảo tiểu tử! Đây mới chính là ăn miếng trả miếng, ngươi cuối cùng cũng không đem tất cả những gì lão cha ngươi khổ tâm dạy trả lại toàn bộ. Tốt tốt! Thằng nhóc này cắm vào mông ta một vật nhỏ, con ta cắm vào mông hắn một vật vừa thô vừa to, cắm tuyệt hảo! cắm tuyệt diệu! Cắm vào thằng nhóc này thật tuyệt!”

Trời đánh cũng tránh miếng ăn nha, làm cho khuôn mặt tuấn tú của Giang Nhất Thiên đỏ lên, quát nhẹ “ Náo loạn đủ chưa? Đừng có phiền ta làm việc!”


“ Hảo hảo, ngươi làm việc, tiếp tục làm việc, hung hăng làm việc ah! Hừ! Xem hắn có còn hay không dám cắm vào người ta rồi chạy đi ăn bánh quy, …”








y!” Giang Đại Thiên không cam lòng tiến lại gần cửa nói “ Nhớ kĩ! Ít nhất loạn hắn nửa giờ, hắn cắm vào mông lão cha ngươi nửa giờ đó! Ít nhất nửa giờ! Nghe thấy được không đó?”

“ Câm miệng!”

Theo sau tiếng rống giận kia là một tiếng “ loảng xoảng”  thật lớn


ông biết Giang Nhất Thiên cầm lấy vật gì trong phòng hung hăng hướng đến cửa mà ném