Chương 10: Chuyển trường
Căn phòng màu trắng, quần áo màu trắng, đây là lần thứ ba Ryoko ở trong tình huống như thế này. Xem ra, nữ chủ xuyên không cho dù không xuyên đến cổ đại, cũng cùng ở trong bệnh viện thế này a, bác sĩ gì đó cũng không chia ra đâu. Mà lúc này, ba Hirota đang ngồi bên giường, một mặt đầy lo lắng, từ sau khi Ryoko đến trong căn phòng này, ông ấy vẫn duy trì trạng thái này.
hật choáng váng, cô cảm thấy cả người không chút khí lực. Ryoko mê man bỗng nhiên nhíu nhíu mày. Biến hóa rất nhỏ kia vừa khéo rơi vào trong tầm mắt của Hirota Kimoto, ông nhìn cô chằm chằm. “Con gái bảo bối!”
ong mắt Ryoko lóe lên một tầng lệ quang.
“Như thế nào, có phải con cảm thấy không được thoải mái không?” Hirota thấy người trước không nói chuyện bỗng nhiên hiện lên nước mắt, tâm tình nhất thời hoảng hốt.
Không sao, không sao, chỉ cần bảo bối không có việc gì là tốt rồi, ‘Lệ nguyệt’ đã mất thì cũng đã mất rồi.” Lời nói bình thản tựa như mây trôi, giống như chỉ đơn giản là đánh mất một viên đá bình thường. Chỉ có Ryoko biết, trong lòng ông ấy đang đè nén tuyệt vọng cùng đau lòng vô cùng lớn.
Con muốn chuyển trường, chuyển trường, chuyển trường, chuyển trường! Ba ba không thể cự tuyệt đâu!” Nụ cười của Ryoko mang chút vô lại, miệng làm nũng nói.
huyển trường? Trường học bây giờ không phải đã rất tốt rồi sao, mặc dù nghi hoặc, cuối cùng Hirota vẫn gật đầu. Ai biểu đây là con gái bảo bối của ông chứ, làm ông không có biện pháp nào.
Ba ba tốt nhất!” Nhìn đến Hirota gật đầu, Ryoko cao hứng lên, theo trên giường đứng dựng lên, ôm lấy ông bác mặt mày cuối cùng cũng đã giãn ra. Trong lòng lại nghĩ đến: Kaito Kid, ngươi chờ xem, chị đây đến để trả thù!
———– Ta đây là đường phân cách chuyển trường ————–
Trường trung học Ekoda năm hai lớp B hôm nay ngoài ý muốn có náo nhiệt. Bởi vì hôm nay trong lớp có học sinh chuyển trường, hơn nữa theo đường tin tức nhỏ, người chuyển đến là một mỹ nữ, cho nên, các nam sinh trong lớp phần lớn đều rất hưng phấn một cách dị thường. Đương nhiên trong đó bao gồm cả cái vị đã cởi bỏ lễ phục màu áo trắng, hóa thân thành ‘sắc lang’ – bạn học Kuroba Kaito.
“A, Kaito cũng thật chờ mong học sinh chuyển trường đến hôm nay sao?” Aoko với tư cách là người ngồi cùng bàn rầu rĩ hỏi.
“Thật xinh đẹp!” Cô giáo còn chưa giới thiệu, phần lớn các nam sinh bên dưới đã biến thành mắt hoa đào. Sỡ dĩ nói phần lớn, là vì có hai người ngoại lệ.
à cô?” ; “Sao lại là cô?” Hai âm thanh từ trong góc truyền đến, vừa khéo rơi vào tai Ryoko. Ryoko theo hướng hai âm thanh kia nhìn qua, người đầu tiên cô nhìn đến là cậu nam sinh tóc vàng mặc đồng phục màu xanh – Hakuba Saguru, Ryoko hơi gật đầu hướng về cậu ta chào hỏi, Hakuba Saguru cũng mỉm cười đáp lại.
Mà lúc này ánh mắt Ryoko lại chuyển hướng sang giọng nói của người thứ hai – Kuroba Kaito. Kaito tự cho là Ryoko còn chưa biết thân phận thật sự của mình, tránh né ánh mắt, làm bộ như cái gì cũng chưa từng xảy ra. Được lắm, dám giả bộ như không quen biết chị, đợi đến khi tan học chị sẽ khiến cho cưng phải nhận người! Ánh mắt giết người kia Kaito nghĩ không muốn nhìn cũng không được, thật sự rùng mình một cái. Tiếp đến, lại là “Soạt –” một tiếng, chẳng qua lúc này ánh mắt toàn bộ đều biến thành đồng tình, những ánh mắt kia dường như đều đang nói ‘Sáng sớm như vậy, liền chọc tới mỹ nữ, cậu chết chắc rồi!’
“Lại gặp mặt rồi, mong cậu chỉ giáo nhiều hơn!” Kéo ghế dựa ra, Ryoko hoạt bát trừng mắt nhìn về phía Hakuba Saguru. Nhất thời, toàn bộ phòng học như ngọn lửa ở trong đám cháy tranh nhanh bừng cháy, giữa không trung còn kèm theo tiếng phi đao điên cuồng bay đi. Nhìn thoáng qua ánh mắt của các nam sinh trong lớp, Hakuba Saguru cười khổ nhìn Ryoko, dường như đang nói ‘Cậu hại tớ!’ đương nhiên, đương sự của chúng ta tuyệt đối sẽ không đồng tình với cậu ta, ánh mắt kia cô hoàn toàn không thèm nhìn đến.
hật choáng váng, cô cảm thấy cả người không chút khí lực. Ryoko mê man bỗng nhiên nhíu nhíu mày. Biến hóa rất nhỏ kia vừa khéo rơi vào trong tầm mắt của Hirota Kimoto, ông nhìn cô chằm chằm. “Con gái bảo bối!”
ong mắt Ryoko lóe lên một tầng lệ quang.
“Như thế nào, có phải con cảm thấy không được thoải mái không?” Hirota thấy người trước không nói chuyện bỗng nhiên hiện lên nước mắt, tâm tình nhất thời hoảng hốt.
Không sao, không sao, chỉ cần bảo bối không có việc gì là tốt rồi, ‘Lệ nguyệt’ đã mất thì cũng đã mất rồi.” Lời nói bình thản tựa như mây trôi, giống như chỉ đơn giản là đánh mất một viên đá bình thường. Chỉ có Ryoko biết, trong lòng ông ấy đang đè nén tuyệt vọng cùng đau lòng vô cùng lớn.
Con muốn chuyển trường, chuyển trường, chuyển trường, chuyển trường! Ba ba không thể cự tuyệt đâu!” Nụ cười của Ryoko mang chút vô lại, miệng làm nũng nói.
huyển trường? Trường học bây giờ không phải đã rất tốt rồi sao, mặc dù nghi hoặc, cuối cùng Hirota vẫn gật đầu. Ai biểu đây là con gái bảo bối của ông chứ, làm ông không có biện pháp nào.
Ba ba tốt nhất!” Nhìn đến Hirota gật đầu, Ryoko cao hứng lên, theo trên giường đứng dựng lên, ôm lấy ông bác mặt mày cuối cùng cũng đã giãn ra. Trong lòng lại nghĩ đến: Kaito Kid, ngươi chờ xem, chị đây đến để trả thù!
———– Ta đây là đường phân cách chuyển trường ————–
Trường trung học Ekoda năm hai lớp B hôm nay ngoài ý muốn có náo nhiệt. Bởi vì hôm nay trong lớp có học sinh chuyển trường, hơn nữa theo đường tin tức nhỏ, người chuyển đến là một mỹ nữ, cho nên, các nam sinh trong lớp phần lớn đều rất hưng phấn một cách dị thường. Đương nhiên trong đó bao gồm cả cái vị đã cởi bỏ lễ phục màu áo trắng, hóa thân thành ‘sắc lang’ – bạn học Kuroba Kaito.
“A, Kaito cũng thật chờ mong học sinh chuyển trường đến hôm nay sao?” Aoko với tư cách là người ngồi cùng bàn rầu rĩ hỏi.
“Thật xinh đẹp!” Cô giáo còn chưa giới thiệu, phần lớn các nam sinh bên dưới đã biến thành mắt hoa đào. Sỡ dĩ nói phần lớn, là vì có hai người ngoại lệ.
à cô?” ; “Sao lại là cô?” Hai âm thanh từ trong góc truyền đến, vừa khéo rơi vào tai Ryoko. Ryoko theo hướng hai âm thanh kia nhìn qua, người đầu tiên cô nhìn đến là cậu nam sinh tóc vàng mặc đồng phục màu xanh – Hakuba Saguru, Ryoko hơi gật đầu hướng về cậu ta chào hỏi, Hakuba Saguru cũng mỉm cười đáp lại.