Chương 3: Cơm thịt bò & ô long hai ba…
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— cô thích nhất cơm thịt bò, nhất là cơm thịt bò nấu tiêu.
Nhìn Yashamaru đứng ở trong tiệm, Haruhisa cảm thấy thật nghi ngờ.
Phía sau lưng Yashamaru bỗng nhiên lóe ra một bóng dáng nho nhỏ.
Hả? Trơn bóng như trong gương…
Trong lòng Haruhisa hỗn độn.
“… Hi, Gaara…”
Haruhisa quỳ gối trên ghế, lắc lắc khăn lau trong tay, miễn cưỡng tiếp đón khách đến nhà —— vào cửa chính là khách, khách hàng là Thượng Đế, mà Thượng Đế là lớn nhất.
Đầu Haruhisa đầy hắc tuyến, buông khăn lau đang chùi bàn ra, từ trên ghế từ từ bước xuống, đi đến trước mặt Gaara, tiếp nhận hòm:
… Cám ơn.”
, ông nội, là Gaa…”
Chẳng lẽ nói như vậy… Ngày hôm qua cái kịch tình kia còn chưa xảy ra?
Ha ruhisa đầu tiên là sửng sốt, sau đó cảm thấy suy nghĩ của bản thân hoàn toàn chính xác.
ọi người đều sống chung ở cùng một thôn, đám nhóc chơi đùa với nhau cũng chỉ có mấy đứa, đám nhóc đó không có khả năng chỉ mới nhìn Gaara có một lần. Tại lần thì thầm to nhỏ của bọn chúng lúc trước, bọn chúng nhất định là đã gặp qua Gaara rất nhiều lần rồi. Cũng giống như ngày hôm qua vậy, bọn chúng chạy trốn rất nhiều lần. Mà Haruhisa, cô chính là trùng hợp gặp gỡ Gaara có một lần mà thôi…
ốt lắm, Gaara-Sama, lễ vật cũng đã đưa đến, chúng ta trở về đi?”
“… Ừm.”
“Chờ một chút…” Haruhisa nhịn không được phát ra tiếng, sau đó ngửa đầu nhìn Hatano Masago. “Ông nội, cơm đã chín chưa? Đã giữa trưa rồi.”
ruhisa rèn sắt khi còn nóng, một phen chạy tới nắm cánh tay tiểu Gaara.
“Cậu đưa ta lễ vật, tớ mời cậu ăn cơm.”
ong>************************** **********
Haruhisa không còn gì để nói.
rong truyền thuyết Nhất Vỹ Shukaku tàn nhẫn thị huyết vì sao có thể ba ngày liền đều đến tiệm nhà cô ăn chực chứ? Hokage chẳng lẽ đã nghèo đến mức không có tiền để nuôi dưỡng trẻ nhỏ nữa sao…
ruhisa nhìn thoáng qua người ngồi đối diện trước bàn mình, ” bảo mẫu đêm” một mặt thản nhiên —— nga, đúng rồi, hắn hiện tại chính là người coi chừng Gaara vào ban đêm, nhiệm vụ lớn nhất chính là chiếu cố Gaara…
Điều đáng giận nhất, chính là vì sao hai người kia có thể nhàn nhã ngồi ở chỗ kia, còn cô thì lại phải ở chỗ này lau bàn?!
Không phải là chỉ cho một viên kẹo, nhiều lời hai câu, lại cho thêm một phần khoai lang phơi khô tự chế thôi sao… Nga, giỏi hơn nữa là cho ăn vài bữa cơm thôi. Cho nên cô có gì hay ho mà khiến hắn chú ý tới chứ?
Ôi…”
ng nội cũng thật là, đã nói qua vài lần với ông, chính là không chịu đổi, keo kiệt…”
< >Haruhisa một bên than thở, một bên cẩn thận đem mảnh gỗ rút ra, lưu lại một điểm máu nhỏ trên bàn tay.
T ừ khi Haruhisa ý thức được thì mình đã đảm nhiệm chức vụ lau bàn rồi, đôi khi sẽ bị những mảnh gỗ nhỏ đâm vào tay. Có một lần cô rốt cục nhịn không được nữa cùng ông nội nhắc tới, kết quả ông lại chậm chậm rì rì cầm túi đựng điếu thuốc ở dưới chân lên, biểu cảm nghiêm túc nói:
Haruhisa, phương châm mà quán của chúng ta theo đuổi chính là những vật đơn sơ, hương vị tự nhiên nguyên thủy. Cái đó có thể gọi hương vị nguyên thủy.”
… Không quét sơn lên bàn gỗ với lại là hương vị nguyên thủy ư? Vậy thì dứt khoát làm vài gian để trồng thêm vài cây nho để chúng leo khắp cửa tiệm đi, cây nho không phải sẽ tăng thêm vài phần đơn sơ nguyên thủy sao?
Ừm, Haruhisa trưởng thành, dị quốc phong tình, chủ ý này tốt lắm a!” Ông nội đã trả lời như thế.
“Haruhisa, có đau không?” Tiểu Gaara chân thành đặt câu hỏi.
Lời nói vừa mới nói ra, Haruhisa liền ngây ngẩn cả người. Vì có ‘Sa phọc cữu’ thủ hộ nên khi Gaara gặp đám nhóc lưu manh nên mới không bị bất kì thương tích nào.
uả nhiên, tiểu Gaara trước mặt cúi đầu suy xét một chút, mở miệng nói:
Tớ chưa một lần bị thương, cũng không có chảy máu. Đau đớn, đó là… cái cảm giác gì?”
Har uhisa kinh ngạc. Này, đây không phải là vấn đề mà “bảo mẫu đêm” phải trả lời sao? Cô theo bản năng nhìn về phía Yashamaru, người trước sau như một vững vàng ngồi ở ghế tựa, thần sắc bình thản, cũng không có dấu hiệu xông lên vì thiếu gia xếp ưu giải nạn, tiếp tục sự nghiệp giải thích nghi hoặc.
Aizzz…” Hồi tưởng thất bại, đành phải tự mình sáng tạo. “Chính là cảm thấy nóng rát, làm cho ngươi phải chảy nước mắt.”
ày…” Haruhisa lại nhìn về phía Yashamaru, người lại trước sau như một yên tĩnh như sóng ngồi chổ cũ. Tâm tình Haruhisa tích tụ, đảo mắt qua bình đựng hạt tiêu trên bàn, không khỏi nảy ra ý hay.
Gaara, cậu muốn cảm nhận một chút nóng rát, muốn rơi nước mắt không?” Haruhisa hắc hắc nở nụ cười, ánh mắt biến thành hai mảnh ghép tinh tế.
…” Gaara ngoan ngoãn để Haruhisa nắm đi đến bên cạnh bàn, xem đối phương cầm lấy bình đựng hạt tiêu trên bàn.
Hắc hắc…” Haruhisa gian trá cười, ngón trỏ dính một chút hạt tiêu hướng về ánh mắt của Gaara.
“Bá”!
Mắt thấy ma trảo của Haruhisa sẽ đụng tới Gaara, một cỗ hạt cát đột nhiên ra hiện trung gian tại hai người.
“Oành”!
ng>Người nào đó liền phát hoảng, lòng bàn chân vừa mới lui về phía sau, kết quả chân nọ díu vào chân kia.
Phách”!
Bình đựng hạt tiêu trong tay người nào đó cũng rơi xuống.
“Ai u”…
Gaara đứng ở nơi đó, cả người cứng ngắc.
iểu thư cái đầu ngươi! Tốt cái đầu ngươi! Đều là do ngươi hết…
Hạt cát của cậu thật lợi hại!”
************************** **********
Haruhisa mơ màng, luôn thật dễ dàng tỉnh lại bởi vì một vài âm thanh nhỏ, giống như bây giờ chẳng hạn.
T y rằng cô không thấy nhìn cũng không nghe thấy, nhưng cô biết —— sau khi màn đêm buông xuống, nhất định sẽ có Ninja thân hoài tuyệt kỹ, giống như phi điểu xé trời, ở trên nóc nhà của cô hoa lệ phi vũ.
—— từ khi “bảo mẫu đêm” mang Gaara đến tiệm nhà cô thì những điều trên bắt đầu xuất hiện.
n, đại khái là viết không được tốt lắm, cho nên dân chúng kích động để lại lời nhắn kích thích.
Chậc ~~ ta lại cộng gộp lại tất cả, cải tiến cải tiến đi o(∩_∩)o
A, đúng rồi, ta chính là muốn hỏi một chút, cái bìa kia thấy như thế nào?
Nhìn Yashamaru đứng ở trong tiệm, Haruhisa cảm thấy thật nghi ngờ.
Phía sau lưng Yashamaru bỗng nhiên lóe ra một bóng dáng nho nhỏ.
“… Hi, Gaara…”
Đầu Haruhisa đầy hắc tuyến, buông khăn lau đang chùi bàn ra, từ trên ghế từ từ bước xuống, đi đến trước mặt Gaara, tiếp nhận hòm:
… Cám ơn.”
, ông nội, là Gaa…”
Chẳng lẽ nói như vậy… Ngày hôm qua cái kịch tình kia còn chưa xảy ra?
Ha ruhisa đầu tiên là sửng sốt, sau đó cảm thấy suy nghĩ của bản thân hoàn toàn chính xác.
ọi người đều sống chung ở cùng một thôn, đám nhóc chơi đùa với nhau cũng chỉ có mấy đứa, đám nhóc đó không có khả năng chỉ mới nhìn Gaara có một lần. Tại lần thì thầm to nhỏ của bọn chúng lúc trước, bọn chúng nhất định là đã gặp qua Gaara rất nhiều lần rồi. Cũng giống như ngày hôm qua vậy, bọn chúng chạy trốn rất nhiều lần. Mà Haruhisa, cô chính là trùng hợp gặp gỡ Gaara có một lần mà thôi…
ốt lắm, Gaara-Sama, lễ vật cũng đã đưa đến, chúng ta trở về đi?”
“… Ừm.”
ruhisa rèn sắt khi còn nóng, một phen chạy tới nắm cánh tay tiểu Gaara.
“Cậu đưa ta lễ vật, tớ mời cậu ăn cơm.”
ong>************************** **********
rong truyền thuyết Nhất Vỹ Shukaku tàn nhẫn thị huyết vì sao có thể ba ngày liền đều đến tiệm nhà cô ăn chực chứ? Hokage chẳng lẽ đã nghèo đến mức không có tiền để nuôi dưỡng trẻ nhỏ nữa sao…
ruhisa nhìn thoáng qua người ngồi đối diện trước bàn mình, ” bảo mẫu đêm” một mặt thản nhiên —— nga, đúng rồi, hắn hiện tại chính là người coi chừng Gaara vào ban đêm, nhiệm vụ lớn nhất chính là chiếu cố Gaara…
Ôi…”
ng nội cũng thật là, đã nói qua vài lần với ông, chính là không chịu đổi, keo kiệt…”
< >Haruhisa một bên than thở, một bên cẩn thận đem mảnh gỗ rút ra, lưu lại một điểm máu nhỏ trên bàn tay.
T ừ khi Haruhisa ý thức được thì mình đã đảm nhiệm chức vụ lau bàn rồi, đôi khi sẽ bị những mảnh gỗ nhỏ đâm vào tay. Có một lần cô rốt cục nhịn không được nữa cùng ông nội nhắc tới, kết quả ông lại chậm chậm rì rì cầm túi đựng điếu thuốc ở dưới chân lên, biểu cảm nghiêm túc nói:
Haruhisa, phương châm mà quán của chúng ta theo đuổi chính là những vật đơn sơ, hương vị tự nhiên nguyên thủy. Cái đó có thể gọi hương vị nguyên thủy.”
Ừm, Haruhisa trưởng thành, dị quốc phong tình, chủ ý này tốt lắm a!” Ông nội đã trả lời như thế.
uả nhiên, tiểu Gaara trước mặt cúi đầu suy xét một chút, mở miệng nói:
Tớ chưa một lần bị thương, cũng không có chảy máu. Đau đớn, đó là… cái cảm giác gì?”
Har uhisa kinh ngạc. Này, đây không phải là vấn đề mà “bảo mẫu đêm” phải trả lời sao? Cô theo bản năng nhìn về phía Yashamaru, người trước sau như một vững vàng ngồi ở ghế tựa, thần sắc bình thản, cũng không có dấu hiệu xông lên vì thiếu gia xếp ưu giải nạn, tiếp tục sự nghiệp giải thích nghi hoặc.
Aizzz…” Hồi tưởng thất bại, đành phải tự mình sáng tạo. “Chính là cảm thấy nóng rát, làm cho ngươi phải chảy nước mắt.”
ày…” Haruhisa lại nhìn về phía Yashamaru, người lại trước sau như một yên tĩnh như sóng ngồi chổ cũ. Tâm tình Haruhisa tích tụ, đảo mắt qua bình đựng hạt tiêu trên bàn, không khỏi nảy ra ý hay.
Gaara, cậu muốn cảm nhận một chút nóng rát, muốn rơi nước mắt không?” Haruhisa hắc hắc nở nụ cười, ánh mắt biến thành hai mảnh ghép tinh tế.
…” Gaara ngoan ngoãn để Haruhisa nắm đi đến bên cạnh bàn, xem đối phương cầm lấy bình đựng hạt tiêu trên bàn.
Hắc hắc…” Haruhisa gian trá cười, ngón trỏ dính một chút hạt tiêu hướng về ánh mắt của Gaara.
“Bá”!
ng>Người nào đó liền phát hoảng, lòng bàn chân vừa mới lui về phía sau, kết quả chân nọ díu vào chân kia.
Phách”!
iểu thư cái đầu ngươi! Tốt cái đầu ngươi! Đều là do ngươi hết…
Hạt cát của cậu thật lợi hại!”
T y rằng cô không thấy nhìn cũng không nghe thấy, nhưng cô biết —— sau khi màn đêm buông xuống, nhất định sẽ có Ninja thân hoài tuyệt kỹ, giống như phi điểu xé trời, ở trên nóc nhà của cô hoa lệ phi vũ.
—— từ khi “bảo mẫu đêm” mang Gaara đến tiệm nhà cô thì những điều trên bắt đầu xuất hiện.
n, đại khái là viết không được tốt lắm, cho nên dân chúng kích động để lại lời nhắn kích thích.