Chương 42: “Bánh bao” mini & dấu vết để lại

Edit+Beta: Lã Thiên Di

—— Cô nhìn cái vật nhỏ kia, bỗng nhiên cảm thấy nhìn có chút quen mắt.



Haruhisa cúi thấp nửa đầu với mái tóc dài ẩm ướt. Đi đến trên giường, trong tay cầm tấm ảnh chụp rớt ra từ trong quyển sổ kia.

nh chụp thật cũ, phần viền ảnh đã ố vàng hết, ở chính giữa còn có một vệt nước đọng rõ ràng.









Đó là Hatano Masago khi còn trẻ.



N ư vậy, người há miệng rộng, khóc đến nỗi nước mắt cùng nước mũi đều chảy xuống hết, chẳng lẽ chính là ba của cô?

/strong>

Haruhi sa đem trí não đã đầy những vạch đen đẩy sang hết một bên, tiếp tục xem ảnh chụp.



M c dù ngũ quan của hai người nhìn có chút tương tự. Nhưng mi mày của người phụ nữ này trong lúc đó anh tuấn đến mười phần, ngược lại người đàn ông kia có chút tức giận của trẻ con.

H aruhisa nhìn lâu một hồi, cũng không nghĩ ra hai người kia rốt cuộc là ai.

Qu yển nhật ký của ông nội cũng rất ít khi nhắc tới người ngoài, ngoại trừ vợ và con của mình.



aruhisa lăn lộn một cái, vừa muốn vươn tay lấy quyển sổ được đặt ở trên bàn học.



n thiếu một chút nữa…





Haruhisa giật mình. Sau đó theo phản xạ cúi đầu nhìn bản thân ——


Hay thật, trên người chỉ có mỗi khăn tắm…







“Vào lúc cậu đang lăn lộn.”






Như thế nào mà lại bước đi?

H ruhisa trừng mắt nhìn Gaara cũng không quay đầu lại. Đầu tiên là sửng sốt một chút, mà sau đó lại trở nên thật tức giận ——

Cô như vậy, một chút hấp dẫn cũng không có sao?

C ứ như vậy mà rời khỏi sao?

H aruhisa lại cúi đầu nhìn nhìn ——

Dù cho không được tính là cái “bánh bao” lớn, nhưng tối thiểu cũng là một cặp “bánh” nhỏ đáng yêu đi!

N ay tại lúc Haruhisa rối rắm nghĩ giữa trưa ngày mai nên ăn đu đủ xào thịt bò hay vẫn là thịt heo nấu hạt sen táo đỏ. Gaara lại đi vào, trong tay còn đang cầm khăn lông.



Haruhisa còn chưa kịp rút hai tay ở trước ngực đang ‘khoa tay múa chân’ về. Liền thấy Gaara lập tức đi về phía cô.


a… La La… La La La “

Ha hisa ngửa đầu nhìn Gaara. Không tự chủ được nắm thật chặt khăn tắm ở trên người, bắt đầu cà lăm.

hăn lông từ trên trời giáng xuống, che khuất ánh mắt của cô đang nhìn Gaara.

Haruhisa cảm giác được hai tay Gaara đang đặt tại trên đầu cô, nghe được hắn nói:

Lạnh không? Sao không lau tóc?”



Tr g lòng Haruhisa một hồi mát, một hồi lại nóng. Sau đó, một đợt nóng lạnh cứ như vậy mà đổi qua đổi lại, sợi dây cao su trong óc rốt cuộc cũng bị đứt.



Tớ… đang chờ cậu đến lau cho tớ.”



Sau một lúc lâu, hắn mở miệng, mang theo ý cười rõ ràng:








Haruhisa có hai khối răng nhanh nha, nên rốt cuộc bị Kankuro cười nhạo nói là “Ăn thịt không cần dùng tới dao”. Nhưng hôm nay, đúng lúc hai khối răng nanh đó lại hạ cánh ở trên vành tai của Gaara.

Không đau, có chút ngứa.



hưng hiện tại, một tay Gaara tiếp tục đỡ lấy cơ thể Haruhisa, một tay còn lại vẫn còn đang lau tóc có chút không phối hợp.



ã thật lâu rồi, cảm giác cứng ngắc cả người chưa từng xuất hiện, nay lại xuất hiện trên người Gaara…

“Haruhisa, cái này có phải là của em không?”


Temari một bên hô, một bên mở cửa phòng Haruhisa ra.


ch…”



Vì cô lại kinh hoàng quên mất trước hết phải nhìn xem Gaara có trong phòng của chính nó không cái đã…



Còn lại Gaara thì quay đầu lại nhìn một cái, sau đó tiếp tục lau tóc cho Haruhisa.






Về sau cô sẽ nhất định nhớ kỹ là phải gõ cửa trước khi vào!

… không không không. Về sau tuyệt đối cô sẽ không vào giờ này tìm đến chỗ Haruhisa!!

Bị bắt gặp còn hơn trách móc, da mặt của Haruhisa cũng biến dày. Cô sờ sờ cái mũi, một mặt trạng thái vô sự hỏi:






Bình thường Haruhisa còn có thói quen sưu tập đồ vật lung tung gì đó. Temari vừa mới ở dưới lầu không cẩn thận đá trúng, phản ứng đầu tiên chính là Haruhisa đánh rơi nó.


T mari vừa nói, một bên mở bàn tay ra, một vật lớn nhỏ gì đó lẳng lặng nằm ở nơi đó, chiết xạ ra ánh sáng na ná kim loại.





Vừa rồi còn rất tốt, như thế nào lại đột nhiên liền trở nên nghiêm túc như vậy?









“Phòng khách, ở chỗ ngay gần cửa.”






Lại là một vật kỳ quái nào đó. Kích cỡ chừng ngón tay cái, cả vật thể đều tối đen, một bên còn có khắc lên chân con nhện giống như sợi tơ.

H ruhisa kinh ngạc nói:

Làm thế nào mà cậu cũng có một cái?”



ật lâu sau, hắn mới mở miệng nói:

Lần trước, vào đêm trăng tròn ngày kia, ngoài đầu cửa sổ có một người đứng đó. Đây là vào buổi sáng ngày hôm sau, ở trên cửa sổ phát hiện vật này.”



Ha hisa kinh sợ, không nghĩ trong nhà của ba người bọn họ còn xuất hiện loại tình huống này?

ô còn cho rằng, đưa mắt ra nhìn ở trong thế giới Hokage, là sẽ thấy không có người nào dám đến nhà của “Gaara của sa mạc” nghe lén gì đó…









H ruhisa xoay người xuống giường, từ trong tay Gaara tiếp nhận hai vật không rõ ràng kia. Lăn qua lộn lại nhìn tỉ mỉ, lại soi mói qua lại, mỗ lực tìm kiếm cơ quan nhỏ đang ẩn nấp gì đó.

t cuộc, tại đây, ngay dưới đáy trong đường nối của vật thể không rõ ràng này. Haruhisa phát hiện ra vết tích nhợt nhạt được khắc lên.

uy hai vật thể này chỉ giống nhau về độ lớn nhỏ, còn màu sắc, bề ngoài thì khác biệt nhau. Nhưng hai vết khắc lại được cho là giống nhau như đúc…



Trừ bỏ nấu nướng, Haruhisa còn có một sở thích khác, đó chính là đi dạo phố.



Bởi vì trừ bỏ cửa hàng này ra, Làng Cát cũng không chỗ nào tốt để đi dạo.





t quả, Temari cũng thích cửa hàng kia. Khi không có nhiệm vụ thì sẽ đi đến đó dạo một vòng.



Kết quả chính là bị hai người con gái phiền toái đó đá bay ra ngoài.


Gần đây, ước chừng bởi vì liên quan đến ‘quán ăn thôn quê’ không cần mở cửa vội vàng. Số lần ra khỏi nhà đi dạo của Haruhisa tăng lên rõ ràng. “Cửa hàng vạn năng” cái gì đó, mỗi ngày đều phải đi đến đó một lần, giống như một tiểu đội đúng giờ đuổi kịp nhau rồi đánh nhau.


“Temari Temari Temari ~ “

Hôm nay, Temari bọn họ vừa mới vào cửa. Haruhisa liền khoan khoái nhảy nhót đi lại, một mặt thần bí cầm cái túi nhỏ trên tay hướng về phía Temari lắc qua lắc lại.









Một người đang sống sờ sờ êm đẹp ở đây, lại có thể thua kém một đống “rách nát” rực rỡ đầy màu sắc…



Tác giả có chuyện muốn nói: ai…

Vì cái gì mà nội dung tình tiết lại phát triển cùng nảy sinh điểm bất thường?

br>Ta có một loại cảm giác muốn viết chính kịch…