Chương 45: Mũi nhọn đầu tiên & gấu mèo bị thương
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— cô không thể nhịn được nữa nghĩ trong lòng: nếu cô có thể mạnh lên được một chút thì tốt rồi…
Vào ban đêm, nhìn hai phòng ngủ hợp lại thành một, Temari chỉ nói một câu nói:
Ừ, làm trước như vậy cũng tốt, về sau nhận ra thì còn phải gặp khá nhiều phiền toái.”
Nói xong, cô còn vỗ vỗ bả vai Gaara, giống như đang nói: “Em trai, làm tốt lắm!” Sau đó còn hướng ánh mắt về phía Haruhisa, ý nói là: “Cô gái à, tiến độ của kế hoạch rất chính xác a!”
/strong>
Haruhi sa một bên dùng sức lau chùi quầy hàng, một bên khóe miệng thì không ngừng co rút co rút. Mỗi khi nhớ tới lời nói của Temari, cô hận không thể lôi chú chim sáo đứng gác cửa ra “hành hung” cho ăn một chút. Để chứng minh cô vẫn còn là một thiếu nữ thuần lương, tinh khiết.
Thật ra, sau khi hai phòng ngủ liên thông với nhau, sinh hoạt của cô cũng không có gì thay đổi lớn cho lắm.
Kết quả của việc quên chính là: Mỗi lần vào lúc thay quần áo, theo thói quen thường ngày ở trong phòng. Cô đột nhiên sẽ bị một cái đầu màu đỏ “chói” dọa đến nỗi nhảy dựng, sau đó với vẻ mặt đỏ bừng bừng ôm lấy quần áo chạy vào phòng tắm…
Thật ra, cô đối với hắn có một loại cảm giác rất quan trọng, cảm giác trong lòng được tâng bốc lên.
hưng…
hỉnh thoảng cô cũng sẽ lo lắng khóe miệng có chảy nước miếng hay không, khóe mắt sẽ có gèn hay không, áo ngủ sẽ “lịch sự” bị vén lên khi cô lăn người qua lại hay không…
—— Cứ coi như mặc dù Gaara cũng không để ý tới việc này.
hưng cô muốn bản thân mình ở trước mặt Gaara vào tùy thời điểm đều được coi như là xinh đẹp!
strong>
“Haru sa, bên kia có khách mới, em đi đón tiếp một chút đi.”
aruhisa mạnh mẽ hoàn hồn, vội vàng đứng lên, tràn đầy xin lỗi đối Inoue cười cười. Hướng về phía người khách mới vào đi ngang qua mình.
Ách… Cũng khá tốt hơn rồi.”
T m lại, cũng không bị sa thải, cũng không bị trừ tiền lương thật sự quá tốt!
Ha ruhisa gật đầu, rồi đi qua, mở ra cái hộp trong tay ra, treo từng món đồ vật lên.
huyên tai được tô vẽ đầy màu ngọc trai, kiểu dáng hai bên cánh bướm vô cùng tinh xảo, còn có các loại hình dáng động vật nhỏ được treo lơ lửng…
g chủ, vì sao mỗi dạng đồ hay phụ kiện, anh chỉ làm có một cái? Haruhisa một bên làm việc, một bên hỏi. “Như vậy rất đáng tiếc a…”
Nhưng… Đối với một người dáng vẻ ngây thơ như gấu ngựa này có thể giảng ra được lời nói này, thật đúng là làm cho người ta nghiêm túc không vùng dậy nổi a…
t quá…” Inoue đột nhiên ngẩng đầu, đối với Haruhisa cười cười. “Nếu như là trời quang lên cao hay gì đó, anh nhưng là có thể xem xét lo lắng, phóng khoáng yêu cầu.”
m không sao chứ?”
Đây chỉ là chuyện nhỏ, không quan…”
“Haruhisa…”
Đột nhiên, một âm thanh cắt đứt “lời nói hùng hồn” của Haruhisa. Cô thò người ra, cách hướng cửa nhìn lại, một đầu tóc màu đỏ tươi đẹp mắt nhất thời nhảy vào mi mắt.
…”
I ue đứng ở trong tiệm, trong tay còn giơ nửa hộp phụ kiện gì đó còn chưa được treo lên hết.
H ắn như có đăm chiêu cúi đầu. Khi lại ngẩng đầu lên, vẫn là bộ dáng không lạnh không nóng chiếm lấy khuôn mặt, không chịu thua ai, thân cận hướng về phía Gaara tươi cười.
Haruhisa dự đoán thời gian một chút, quay đầu lại nhìn Inoue:
“Ông chủ?”
“Hôm nay tới đây thôi, trở về đi.”
rên đường về nhà, Haruhisa hỏi:
Cô cuối cùng cũng đã có thể đợi được đến lúc bạn trai của mình tới đón mình khi tan ca rồi!
Từ ngày đó trở đi, chỉ cần Gaara không có đi nhận nhiệm vụ, thì đều sẽ đi đến “Cửa hàng vạn năng” chờ Haruhisa rồi cùng nhau về nhà.
hỉnh thoảng, thời gian vào buổi sáng cũng có đủ như lời nói, còn có thể cùng Haruhisa đi dạo một vòng.
ỉ có duy nhất một chuyện làm cho cô cảm thấy xấu hổ, chính là mỗi lần Gaara phải đi, hắn đều chủ động hôn một chút lên trán của cô.
Nụ hôn tạm biệt cái gì… đúng là tốt vô cùng!
H uhisa nhìn thật lâu Inoue ở đối diện ‘tự tiếu phi tiếu’. Trong lòng rối rắm vạn phần.
Haruhisa! Vào lúc đi nhận nhiệm vụ, Gaara đã bị thương! Vừa được đưa đi đến bệnh viện!”
Trong lòng Haruhisa kinh động, cuống quít ném luôn bút trên tay. Ngay cả nói với Inoue một câu cũng đều không nói, liền cùng với Temari chạy ra ngoài.
Inoue ngồi ở trên ghế dựa tại sau quầy hàng. Đáy mắt hiện ra một tầng ý cười mơ hồ…
L úc Haruhisa chạy đến bệnh viện, trị liệu đã kết thúc.
La La La…”
Gaara nhìn đáy mắt Haruhisa có một tầng ánh sáng nước mênh mông, nâng mặt khác của cánh tay, hướng về phía cô vẫy vẫy.
Nhiệm vụ lần này do Kankuto cùng Gaara, còn có thêm một Ninja khác đi làm. Ba người đều bị thương, nhưng người bị thương nặng nhất chỉ có duy nhất một mình Gaara.
Thuật trị liệu của Làng Cát tuy đã chữa khỏi miệng vết thương ở trên người của Gaara, nhưng bởi vì thương thế ở trên cánh tay phải thật sự quá nghiêm trọng, bác sĩ vẫn cứ tiếp tục đề nghị Gaara cần phải nghỉ ngơi trong một thời gian.
Gaara kiên trì không qua đêm ở bệnh viện. Haruhisa không lay chuyển được ý định của hắn, chăm chú xin tư vấn của bác sĩ. Hết lần này đến lần khác, sau khi đã xác định rõ được những hạng mục cần chú ý, cô mới cùng Gaara đi về nhà.
Làm sao lại không cẩn thận như vậy?”
êu tả của tác giả về thế giới Ninja trong anime còn kém xa trong thế giới đáng sợ này.
aara không phải là một người ‘bách chiến bách thắng’. Hắn cũng sẽ bị thương, cũng sẽ bị chảy máu, thậm chí sẽ…
Tớ không có việc gì.”
Haruhisa rầu rĩ lên tiếng, lại nhét một muỗng cơm vào trong miệng Gaara.
Từng ấy năm tới nay, lần đầu tiên cô có chút hối hận. Hối hận bản thân chưa từng có kỹ năng cùng với nhẫn thuật cao siêu. Có thể vào lúc Gaara vần giúp đỡ, đứng ở bên cạnh hắn…
Tác giả có chuyện muốn nói: chương này biểu thị sốt ruột ~
Ta phải đi ra cửa trước.
Dân tình giúp ta bắt côn trùng ha ~~
Có ý kiến gì khác, muốn nói thì nói với Ngọc Án nga ~o(∩_∩)o
Vào ban đêm, nhìn hai phòng ngủ hợp lại thành một, Temari chỉ nói một câu nói:
Ừ, làm trước như vậy cũng tốt, về sau nhận ra thì còn phải gặp khá nhiều phiền toái.”
/strong>
Haruhi sa một bên dùng sức lau chùi quầy hàng, một bên khóe miệng thì không ngừng co rút co rút. Mỗi khi nhớ tới lời nói của Temari, cô hận không thể lôi chú chim sáo đứng gác cửa ra “hành hung” cho ăn một chút. Để chứng minh cô vẫn còn là một thiếu nữ thuần lương, tinh khiết.
Thật ra, cô đối với hắn có một loại cảm giác rất quan trọng, cảm giác trong lòng được tâng bốc lên.
hưng…
hỉnh thoảng cô cũng sẽ lo lắng khóe miệng có chảy nước miếng hay không, khóe mắt sẽ có gèn hay không, áo ngủ sẽ “lịch sự” bị vén lên khi cô lăn người qua lại hay không…
hưng cô muốn bản thân mình ở trước mặt Gaara vào tùy thời điểm đều được coi như là xinh đẹp!
strong>
“Haru sa, bên kia có khách mới, em đi đón tiếp một chút đi.”
aruhisa mạnh mẽ hoàn hồn, vội vàng đứng lên, tràn đầy xin lỗi đối Inoue cười cười. Hướng về phía người khách mới vào đi ngang qua mình.
Ách… Cũng khá tốt hơn rồi.”
T m lại, cũng không bị sa thải, cũng không bị trừ tiền lương thật sự quá tốt!
Ha ruhisa gật đầu, rồi đi qua, mở ra cái hộp trong tay ra, treo từng món đồ vật lên.
huyên tai được tô vẽ đầy màu ngọc trai, kiểu dáng hai bên cánh bướm vô cùng tinh xảo, còn có các loại hình dáng động vật nhỏ được treo lơ lửng…
g chủ, vì sao mỗi dạng đồ hay phụ kiện, anh chỉ làm có một cái? Haruhisa một bên làm việc, một bên hỏi. “Như vậy rất đáng tiếc a…”
Nhưng… Đối với một người dáng vẻ ngây thơ như gấu ngựa này có thể giảng ra được lời nói này, thật đúng là làm cho người ta nghiêm túc không vùng dậy nổi a…
t quá…” Inoue đột nhiên ngẩng đầu, đối với Haruhisa cười cười. “Nếu như là trời quang lên cao hay gì đó, anh nhưng là có thể xem xét lo lắng, phóng khoáng yêu cầu.”
m không sao chứ?”
Đây chỉ là chuyện nhỏ, không quan…”
Đột nhiên, một âm thanh cắt đứt “lời nói hùng hồn” của Haruhisa. Cô thò người ra, cách hướng cửa nhìn lại, một đầu tóc màu đỏ tươi đẹp mắt nhất thời nhảy vào mi mắt.
…”
I ue đứng ở trong tiệm, trong tay còn giơ nửa hộp phụ kiện gì đó còn chưa được treo lên hết.
H ắn như có đăm chiêu cúi đầu. Khi lại ngẩng đầu lên, vẫn là bộ dáng không lạnh không nóng chiếm lấy khuôn mặt, không chịu thua ai, thân cận hướng về phía Gaara tươi cười.
Haruhisa dự đoán thời gian một chút, quay đầu lại nhìn Inoue:
“Ông chủ?”
rên đường về nhà, Haruhisa hỏi:
Từ ngày đó trở đi, chỉ cần Gaara không có đi nhận nhiệm vụ, thì đều sẽ đi đến “Cửa hàng vạn năng” chờ Haruhisa rồi cùng nhau về nhà.
hỉnh thoảng, thời gian vào buổi sáng cũng có đủ như lời nói, còn có thể cùng Haruhisa đi dạo một vòng.
ỉ có duy nhất một chuyện làm cho cô cảm thấy xấu hổ, chính là mỗi lần Gaara phải đi, hắn đều chủ động hôn một chút lên trán của cô.
Nụ hôn tạm biệt cái gì… đúng là tốt vô cùng!
H uhisa nhìn thật lâu Inoue ở đối diện ‘tự tiếu phi tiếu’. Trong lòng rối rắm vạn phần.
Haruhisa! Vào lúc đi nhận nhiệm vụ, Gaara đã bị thương! Vừa được đưa đi đến bệnh viện!”
L úc Haruhisa chạy đến bệnh viện, trị liệu đã kết thúc.
La La La…”
Thuật trị liệu của Làng Cát tuy đã chữa khỏi miệng vết thương ở trên người của Gaara, nhưng bởi vì thương thế ở trên cánh tay phải thật sự quá nghiêm trọng, bác sĩ vẫn cứ tiếp tục đề nghị Gaara cần phải nghỉ ngơi trong một thời gian.
Gaara kiên trì không qua đêm ở bệnh viện. Haruhisa không lay chuyển được ý định của hắn, chăm chú xin tư vấn của bác sĩ. Hết lần này đến lần khác, sau khi đã xác định rõ được những hạng mục cần chú ý, cô mới cùng Gaara đi về nhà.
Làm sao lại không cẩn thận như vậy?”
êu tả của tác giả về thế giới Ninja trong anime còn kém xa trong thế giới đáng sợ này.
aara không phải là một người ‘bách chiến bách thắng’. Hắn cũng sẽ bị thương, cũng sẽ bị chảy máu, thậm chí sẽ…
Tớ không có việc gì.”
Haruhisa rầu rĩ lên tiếng, lại nhét một muỗng cơm vào trong miệng Gaara.
Từng ấy năm tới nay, lần đầu tiên cô có chút hối hận. Hối hận bản thân chưa từng có kỹ năng cùng với nhẫn thuật cao siêu. Có thể vào lúc Gaara vần giúp đỡ, đứng ở bên cạnh hắn…
Tác giả có chuyện muốn nói: chương này biểu thị sốt ruột ~
Ta phải đi ra cửa trước.
Có ý kiến gì khác, muốn nói thì nói với Ngọc Án nga ~o(∩_∩)o