Chương 60: Trận thứ ba & kỳ khai đắc thắng (mở cờ là đánh thắng)…

Edit+Beta: Lã Thiên Di

—— tinh ranh trở mình qua năm ngọn núi, gấu mèo chạy không ra khỏi rừng trúc nhỏ  ~

**************************** ********

“Cậu… xác định?”

Hơi thở của Gaara rõ ràng mơ hồ đảo qua cái cổ trắng nõn của Haruhisa, mang theo quái dị nho nhỏ làm rung động lòng người. Haruhisa nhịn không được lấy tay đi xoa lỗ tai, thế nhưng hai tay của mình đều bị người nào đó gắt gao giam cầm ở trong lòng, chỉ có thể tùy ý để cho một trận tê dại ngứa ngáy chậm rãi trèo lên đầu vai, tới khắp sống lưng, ngay cả ngón tay cũng đều không nhịn được cuộn lại hết. Rào rạt rào rạt.









Ẩm ướt mát mẻ gì đó chậm rãi dán trên cằm của cô…




Ngọn đèn u ám ở trên người Gaara dập dờn ra tầng tầng khe hở mù mịt, tóc hắn hơi bị ánh sáng vàng bao lấy, mi mày trong lúc đó lúc sáng lúc tối, giống như dã thú vừa mới được ngủ đông lâu ngày, rốt cuộc bây giờ cũng đã khải hoàn trở ra, đang dùng hơi lạnh nơi đầu lưỡi từng chút từng chút một, liếm vào nơi yếu ớt trí mạng của con mồi. Sâu trong đôi mắt màu ngọc ngày xưa gợn sóng không sợ hãi kia, giờ phút này đang có ngọn lửa bùng cháy, mãnh liệt bốc cháy.





Chậm…”

< >Chậm? Cái gì mà chậm?






Dần dần, môi Gaara một tấc lại một tấc di chuyển lên trên, mềm nhẹ xẹt qua khóe môi cô, gò má, mí mắt, lại cố tình xa cách qua môi của cô.


M i Haruhisa thế nhưng lại không hiểu ra sao bắt đầu khô hết, hô hấp cũng dần dần dồn dập lên…



Bản lĩnh lại có thể không nhỏ tí nào…



Haruhisa một bên căm giận nghĩ, một bên vươn tay túm lấy da thịt mềm mịn ở trên lưng Gaara.


Thân mình Gaara mạnh mẽ run lên, phần thân trên suýt nữa không chống đỡ được. Hắn nắm trụ cánh tay luôn ở bên hông hắn quấy rối, đem cổ áo của bản thân…







Nụ hôn nhợt nhạt bỗng nhiên được thay đổi hương vị. Haruhisa có chút bị động tiếp nhận nhiệt tình bất thình lình của Gaara, đành phải chặt chẽ nhéo cổ áo hắn.







áng vẻ nhìn thấy mà giật mình này, là vì cô.

R t cuộc kế hoạch của cô cũng từng chút một lại gần với nhau…



Cổ họng Gaara gian tràn ra một tiếng kêu rên nghiền nát, một tay mò mẫm thắt lưng của Haruhisa, một tay túm quăng quần áo vướng bận ở trên thân thể cô ra.

M t góc sáng lên lướt qua người nằm ở dưới, hồ ly nhỏ cũng đều xấu hổ nhắm hai mắt lại. Ngay cả ánh đèn duy nhất ở trên tường, cũng ngượng ngùng mà bắt đầu tối đi…



Chỗ này rõ ràng là một lỗ thủng, vì sao phái vài người lại đây?”







Hắn lại sẽ phải thua cuộc bởi người phụ nữ hung dữ như vậy.



Dù sao hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi lại đi tìm người nào thuận mắt hơn.

ậy thì sẽ vô cùng phiền toái…



Âm thanh vang dội bỗng nhiên từ phía sau truyền đến, người con trai có đuôi tóc cao tận trời cau mày xoay người:

“A, cái gì hả, hóa ra là Konohamaru, em tới đây làm gì?”


















hikamaru, nhóc đừng có như mắt lão cố gắng tán gái! Thế giới này nhiều con gái như vậy, một chốc thì làm sao có thể làm xong? Mau nhanh chóng trở về giúp lão nương xử lý văn kiện!”

Shikamaru trấn định nghe xong Konohamaru thuật lại, gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.




Shikamaru nhíu mày, nhìn Akimichi Chouji chậm rãi từ hẻm nhỏ đi ra, có chút buồn bực gãi đầu, sau đó lại không tình nguyện đem phiến khoai tây giao cho Konohamaru.


Konohamru đắc ý nhận lấy khoai phiến, “Tê kéo” một tiếng mở đóng gói ra, bắt đầu cắn từng ngụm từng ngụm lên.


houji nhìn thoáng qua Shikamaru, có chút oán trách đẩy đẩy Shikamaru, nói: “Temari không là lão bà của cậu sao? Tớ nghĩ cậu sẽ lựa chọn cùng cô ấy…”

A ~~ Shikamaru hiểu rõ.

ai người lấy tớ ra đánh đố?”





Chậc ~ ai… được rồi Chouji, một lát trở về tớ sẽ mua cho cậu.”



Hai mắt Akimichi Chouji lập tức tỏa ánh sáng hỏi, sau khi được Shikamaru khẳng định, cũng lập tức vui vẻ rời đi.


N ng nảy tiễn bước hai nhóm người rời đi, Shikamaru vừa muốn thở ra một hơi, chóp mũi lại thổi qua một mùi hương thoang thoảng quen thuộc.

“Vinh dự được đón tiếp cao thủ tán gái.” Temari cười tủm tỉm đi về phía trước một bước.










Cứ coi như đã được nghe câu nói đó nhiều lần như vậy, mặt Temari vẫn không thể ức chế đỏ lên. Ninja ở xung quanh cúi đầu phát ra từng tiếng cười vang.

Shikamaru vò đầu, mặc dù nếu như nói tiếp loại lời này sẽ rất phiền toái, bất quá… Có thể được nhìn thấy temari như vậy, dường như cũng vô cùng có lời a.

“ u… chờ tớ.”



Mà ánh mắt của Shikamaru, lại dừng ở ngay tại trên váy của Temari.

Làn váy xẻ tà như vậy, bắp dùi thon dài đẹp như ẩn như hiện như…






** ****************************** ****

G aara đứng ở bên cửa sổ, một mặt bình tĩnh nhìn bầu trời ngoài cửa sổ. Hôm nay, lại là trăng tròn.





hế sự không hoàn toàn nhất định như vậy. Đương nhiên, về phần hắn, vẫn luôn luôn làm kiêu ngạo tự khống chế năng lực, ngẫu nhiên cũng sẽ mất đi hiệu lực nho nhỏ một chút, nhất là vào thời gian nào đó…





Ưm… Kế hoạch, kế hoạch…”

g>Haruhisa ôm Gaara, gò má dán trên lưng tại Gaara, âm thanh nhỏ bé mà mơ hồ.


ara nhịn không được nhắm mắt lại, cầm tiểu hồ ly ở phía sau hắn làm mưa làm gió, ôm bổng lên trên, đối với đôi môi trơn bóng kia, hung hăng cắn xuống.

Mặc dù có hơi đau, nhưng Haruhisa vẫn là thuận theo ngửa nửa đầu, tùy ý để Gaara ‘công thành đoạt đất’, chính là đem hai đùi quấn ở trên lưng Gaara, quấn càng ngày càng chặt…








“Gaa… Gaa… Gaara”


Haruhisa cắm một đầu tóc đen xuống dưới, một tay vô lực để ở trước ngực Gaara, hô hấp hỗn loạn thở dốc xen lẫn lời nói đứt quãng:

“Ừm… Ha… mệt… mệt mỏi.”




trong>Hắn nâng người con gái tóc dài lên, gần như si mê, hôn lên.


gón tay thon dài xẹt qua dấu ấn nông sâu ở trên cổ của người con gái, hắn có chút vừa lòng kéo khóe môi lên, ánh lửa trong mắt lại càng thêm bùng cháy lên…







Gaara gần như nỉ non không ngừng hô nhỏ tên của cô, trong tiếng nói khàn khàn giống như chứa đựng nhu tình vô tận.





n cùng vì quá yêu một người, cũng đã có thể trở nên dũng cảm, không cần suy nghĩ gì hết vì muốn sinh một đứa trẻ cho hắn?”













T ác giả có chuyện muốn nói: Ách… A… Ừm… Ai…

m lại, chính là như thế này, không biết vào lúc mọi người xem có đỏ mặt gì đó hay không…

Quan hệ về như thế thế đó, Ngọc Án vẫn là lần đầu viết. Không biết hiệu quả như thế nào, cũng không biết có giống như sông Hoàng Hà không a ~~~


H , ta vẫn là âm điệu thấp một chút đi ~o(∩_∩)o