Chương 70: Vòng quay bán đứng & bất hạnh sa lưới
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— sinh mệnh quả thật rất đáng quý, đổi lại cái giá về tự do còn cao hơn. Nếu như lý do, nguyên nhân là vì tình yêu, thì tuyệt a…
* ****************************** ***
uá ngọt…”
< >Người nào đó nhướng mày, quả quyết quay đầu.
Người nào đó thoáng nghe thấy một chút, bĩu môi cự tuyệt.
“Quá mặn…”
uá… Buồn nôn…”
Ông chú che mặt bị vạch trần thân phận lại vẫn như cũ mang mặt nạ bảo hộ, cứng ngắc cả người nhìn trên bàn bày ra đầy đủ mọi loại kiểu dáng đồ ăn, các món ăn vặt, món diểm tâm, món ngọt, hoa quả. Khóc không ra nước mắt.
Vì lúc trước, khi vợ yêu của hắn mang thai, người phải làm lụng vất vả là hắn. Bây giờ, đến lượt con gái mang thai, chạy đi làm trâu làm ngựa vẫn lại là hắn?!
Như thế nào, nghĩ mình mắt xanh tóc đỏ là giỏi à!
Về sau cũng phải ngoan ngoãn kính trọng gọi hắn một tiếng “cha vợ”!!
Kh ông nghĩ tới vừa thoát khỏi người ‘gấu mèo lớn’, lại có một ‘gấu mèo nhỏ’ xuất hiện…
Âm thanh Hatano Showa có chút lo lắng truyền tiến vào.
ột trận nôn ghê tởm mới từ trong dạ dày cuồn cuộn trồi lên, Haruhisa lại một lần nữa ôm bồn cầu, lại là một trận ‘trời đất mù mịt’.
Thẳng cho đến khi trong bụng đều hoàn toàn trống rỗng, ngay cả giọt nước phun cũng không ra. Lúc này Haruhisa mới chạm vào mặt tường, từng bước lắc lư từ trong toilet đi ra.
Cố nén xuống cảm giác choáng váng, Haruhisa vịn vào đệm mềm chậm rãi ngồi xuống, trong tình trạng cạn kiệt năng lượng.
Hatano Showa nhìn ở trong mắt, nôn nóng ở trong lòng.
Mặc dù lúc trước Kana cũng đã phải nôn ra vô cùng nghiêm trọng, nhưng tốt xấu gì cũng còn có thể ăn một chút khoai lang gì đó. Nhưng hôm nay, khi Haruhisa nhìn thấy khoai lang thì giống như kẻ thù vậy, thật sự làm cho nhiều ngày chuẩn bị, tìm kiếm đều đổ sông ra bể.
t nhìn xem xét cằm của Haruhisa, đã bắt đầu có xu hướng phát triển thành hình mũi khoan. Bất mãn trong lòng của Hatano Showa đối với Gaara càng ngày càng đậm lên.
? V br /> & *”
Hắn vỗ cái bàn, nắm tay đứng lên.
Hừ! Ta đi đem hắn chộp tới đây!”
Không được!”
< >Đùa cái gì cơ chứ! Cho dù như thế nào đi nữa Gaara cũng không thể đến!
C ô đây chính là mang theo ‘quả bóng nhỏ’ chạy đi, cứ như vậy mà bị mang về, chỉ sợ chỉ vì sinh một đứa bé mà đều phải ngồi lì ở nhà.
Vì cái gì không được?”
< >Hai mắt người đàn ông trung niên phun lửa. Hình như sau đó nghĩ tới cái gì, sắc mặt khẽ biến, rụt lui thân mình, dè dặt cẩn trọng hỏi.
Ha hisa cười một cách rất ư là dịu dàng.
Ha no Showa nhìn cô gái cười đến mức hiện ra dòng chảy của một tác phẩm nghệ thuật, chẹp chẹp miệng, nhỏ giọng nói một câu.
Ách… Nói đùa… Chỉ nói đùa thôi ~~ “
“Ba ba ~~ người xem ~ chúng ta chỉ vừa mới được gặp lại nhau trong vài ngày ~ người liền nhẫn tâm đem con giao cho người khác a ~~ “
Mắt xem xét người cha yêu dấu nhà mình ngồi ở trong góc hiện lên bộ dạng tính kế. Trong lòng Haruhisa run lên, vội vàng thay đổi tiếng nói thành dịu dàng, biểu cảm là “Ba ba, người là tốt nhất”, làm nũng, mắc cỡ ngại ngùng nói.
uả nhiên, Hatano Showa nghe vậy, trên mặt có thần sắc do dự chợt lóe mà qua. Sau một lúc lâu, mới chậm rãi gật gật đầu:
< >…
Mấy ngày tiếp theo cũng không có gợn sóng, cũng không có gì quá sợ hãi.
ừng có nói Gaara không có xuất hiện ở đây, liền ngay cả Ninja của Làng Cát, Haruhisa cũng không nhìn thấy một người.
Hatano Showa vẫn như cũ vắt hết óc tìm mưu kế để tìm cho đồ ăn hợp với khẩu vị của cô, nhưng Haruhisa vẫn cũng như trước bất lực. Mỗi ngày chỉ có thể ăn một chút mì sợi nấu với rau cải, ngay cả muối cũng không thể cho nhiều vào, sau đó chính là suốt ngày ôm bồn cầu sống qua ngày.
Đứa bé này rất quậy phá, nhất định là con trai!”
Haruhisa nhớ lại một chút, bộ dáng hồi nhỏ của Gaara vô cùng nhu thuận đến quá mức cần thiết, lại nhớ tới bộ dáng hồi nhỏ của cô loi choi như con khỉ. Nhíu mày, không có tiếp lời.
Đôi mắt màu ngọc trong suốt chiếm lấy nửa gương mặt, da thịt trơn bóng nhẵn nhụi, giống như một quả trứng gà vừa mới được lột ra. Hơn nữa, cái miệng nhỏ mỏng manh nói vui sướng cùng với ánh mắt ủy khuất…
A ~~ làm cho sức chống cự của người ta không thể đấu lại a!
“ ”
Ha hisa mạnh mẽ đứng lên,
Mình suýt tí nữa đã quên mất!”
Thế nào? Thế nào?”
“Làm cái gì?” Hatano Showa bị người nào đó lôi kéo, mê mang đi theo hỏi.
**************************** ********
Mua một đống kẹo, lại mua một đống đồ chơi nhỏ —— đương nhiên, người trả tiền tất nhiên là Hatano Showa.
Haruhisa túm một đống kẹo đầy đủ màu sắc, bỏ vào trong túi của mình, quay đầu lại dặn Hatano Showa.
“Người cách xa con ra một chút ~ Khí chất ức hiếp của người sẽ dễ dàng đem những bé shota dọa chạy mất.”
hớ kỹ, nhớ nói với bạn bè của em, ở chỗ này có một chị đang phát kẹo cùng với đồ chơi nha.”
Chẳng được bao lâu, những đứa trẻ không cùng tuổi nhau đều lén lén lút lút từ ở trong các góc xó chui ra ngoài…
“Chị ơi, chị chị ~ cái phích lịch hình thỏ kia thật đáng yêu!”
“Chị ơi chị, chị là người từ đâu đến a? Trước giờ chưa từng nhìn thấy qua chị?”
Nh g đứa trẻ đều thật đáng yêu, mặc dù luôn luôn nói líu lo líu rít không ngừng, nhưng đều rất ngoan ngoãn đứng ở xung quanh Haruhisa, đối với cái gì đó ở trong cô cũng không tranh giành, cũng không đoạt lấy.
Haruhisa bốc lên một viên, bỏ vào trong miệng, răng nanh nhẹ nhàng cắn một cái, một cỗ nồng hậu vị chát trong nháy mắt thổi quét toàn bộ khoang miệng…
Mắt Haruhisa sáng lên.
ứ như thế này! Ăn được này!
Từ đâu mà em phát hiện ra cái này?”
Cảm thấy được chị gái này rất có thể thích trái cây do bản thân tự hái đến, bé trai có vẻ thật cao hứng. Vội vàng vươn đầu ngón út ra, chỉ chỉ vùng xanh um cách đó không xa.
à ở chỗ này!”
Ý muốn nói là còn chưa hết một viên cuối cùng ở trên tay bé trai, Haruhisa không kìm chế được nước miếng mãnh liệt ở trong miệng của bản thân. Dường như ngồi xổm xuống, duy trì cùng độ cao với bé mập.
Âm thầm hạ quyết định, Haruhisa dắt tay bé trai, hướng về phía rừng núi nhỏ đi đến.
atano-Sama, người có biết…”
< >Người đàn ông trung niên nghe vậy, mày ngay lập tức khó chịu nhíu sát lại nói.
Không cần nói tiếp! Trừ phi hắn tự mình đến, bằng không, thì đó tuyệt đối không có khả năng!”
Đối mặt với lời nói nghiêm khắc cùng với khí thế như vậy của người đàn ông trung niên, hai người trẻ tuổi do dự.
ày…”
“Hừ! Nếu ngay cả chỗ khó khăn này vượt cũng không xong, vậy ta cũng không cần phải đem…”
Bỗng nhiên có một giọng nam thanh lãnh đánh gãy lời nói của Hatano Showa.
Ba người cùng nhau quay đầu, chỉ nhìn thấy một chút tiên diễm màu đỏ.
“… Kazekage-Sama!” Hai người trẻ tuổi hiển nhiên là kinh ngạc quá độ, ngôn ngữ không thể nói nổi.
“Ngươi đã đến rồi…”
** ****************************** **
Gaa ra theo phương hướng chỉ của Hatano Showa, một đường đi tới rừng cây ở trấn nhỏ phía nam. Còn chưa có đi sâu vào bên trong, Gaara liền nghe được một âm thanh vô cùng quen thuộc.
“Ai ai! Trên cây này tương đối nhiều!”
Âm thanh kia vô cùng thanh thúy dễ nghe, giống như một đường ánh mặt trời sáng lạn, thẳng tắp chiếu vào trong lòng hắn.
õ ràng chỉ mới có mười ngày không gặp, không thấy. Vì cái gì lại giống đã một thế kỷ trôi qua rồi?
ại có thể dám trèo cây!
ại còn dám mặc váy, còn dám đem váy vén lên một nửa, trèo lên cây!
* ****************************** ***
uá ngọt…”
< >Người nào đó nhướng mày, quả quyết quay đầu.
uá… Buồn nôn…”
Vì lúc trước, khi vợ yêu của hắn mang thai, người phải làm lụng vất vả là hắn. Bây giờ, đến lượt con gái mang thai, chạy đi làm trâu làm ngựa vẫn lại là hắn?!
Về sau cũng phải ngoan ngoãn kính trọng gọi hắn một tiếng “cha vợ”!!
Kh ông nghĩ tới vừa thoát khỏi người ‘gấu mèo lớn’, lại có một ‘gấu mèo nhỏ’ xuất hiện…
ột trận nôn ghê tởm mới từ trong dạ dày cuồn cuộn trồi lên, Haruhisa lại một lần nữa ôm bồn cầu, lại là một trận ‘trời đất mù mịt’.
Cố nén xuống cảm giác choáng váng, Haruhisa vịn vào đệm mềm chậm rãi ngồi xuống, trong tình trạng cạn kiệt năng lượng.
t nhìn xem xét cằm của Haruhisa, đã bắt đầu có xu hướng phát triển thành hình mũi khoan. Bất mãn trong lòng của Hatano Showa đối với Gaara càng ngày càng đậm lên.
? V br /> & *”
Hắn vỗ cái bàn, nắm tay đứng lên.
Hừ! Ta đi đem hắn chộp tới đây!”
Không được!”
< >Đùa cái gì cơ chứ! Cho dù như thế nào đi nữa Gaara cũng không thể đến!
C ô đây chính là mang theo ‘quả bóng nhỏ’ chạy đi, cứ như vậy mà bị mang về, chỉ sợ chỉ vì sinh một đứa bé mà đều phải ngồi lì ở nhà.
Vì cái gì không được?”
< >Hai mắt người đàn ông trung niên phun lửa. Hình như sau đó nghĩ tới cái gì, sắc mặt khẽ biến, rụt lui thân mình, dè dặt cẩn trọng hỏi.
Ha hisa cười một cách rất ư là dịu dàng.
Ha no Showa nhìn cô gái cười đến mức hiện ra dòng chảy của một tác phẩm nghệ thuật, chẹp chẹp miệng, nhỏ giọng nói một câu.
Ách… Nói đùa… Chỉ nói đùa thôi ~~ “
“Ba ba ~~ người xem ~ chúng ta chỉ vừa mới được gặp lại nhau trong vài ngày ~ người liền nhẫn tâm đem con giao cho người khác a ~~ “
Mắt xem xét người cha yêu dấu nhà mình ngồi ở trong góc hiện lên bộ dạng tính kế. Trong lòng Haruhisa run lên, vội vàng thay đổi tiếng nói thành dịu dàng, biểu cảm là “Ba ba, người là tốt nhất”, làm nũng, mắc cỡ ngại ngùng nói.
uả nhiên, Hatano Showa nghe vậy, trên mặt có thần sắc do dự chợt lóe mà qua. Sau một lúc lâu, mới chậm rãi gật gật đầu:
< >…
Mấy ngày tiếp theo cũng không có gợn sóng, cũng không có gì quá sợ hãi.
ừng có nói Gaara không có xuất hiện ở đây, liền ngay cả Ninja của Làng Cát, Haruhisa cũng không nhìn thấy một người.
Đứa bé này rất quậy phá, nhất định là con trai!”
Đôi mắt màu ngọc trong suốt chiếm lấy nửa gương mặt, da thịt trơn bóng nhẵn nhụi, giống như một quả trứng gà vừa mới được lột ra. Hơn nữa, cái miệng nhỏ mỏng manh nói vui sướng cùng với ánh mắt ủy khuất…
“ ”
Ha hisa mạnh mẽ đứng lên,
Mình suýt tí nữa đã quên mất!”
Thế nào? Thế nào?”
Haruhisa túm một đống kẹo đầy đủ màu sắc, bỏ vào trong túi của mình, quay đầu lại dặn Hatano Showa.
“Người cách xa con ra một chút ~ Khí chất ức hiếp của người sẽ dễ dàng đem những bé shota dọa chạy mất.”
hớ kỹ, nhớ nói với bạn bè của em, ở chỗ này có một chị đang phát kẹo cùng với đồ chơi nha.”
Nh g đứa trẻ đều thật đáng yêu, mặc dù luôn luôn nói líu lo líu rít không ngừng, nhưng đều rất ngoan ngoãn đứng ở xung quanh Haruhisa, đối với cái gì đó ở trong cô cũng không tranh giành, cũng không đoạt lấy.
ứ như thế này! Ăn được này!
Từ đâu mà em phát hiện ra cái này?”
Cảm thấy được chị gái này rất có thể thích trái cây do bản thân tự hái đến, bé trai có vẻ thật cao hứng. Vội vàng vươn đầu ngón út ra, chỉ chỉ vùng xanh um cách đó không xa.
à ở chỗ này!”
atano-Sama, người có biết…”
< >Người đàn ông trung niên nghe vậy, mày ngay lập tức khó chịu nhíu sát lại nói.
Không cần nói tiếp! Trừ phi hắn tự mình đến, bằng không, thì đó tuyệt đối không có khả năng!”
ày…”
Bỗng nhiên có một giọng nam thanh lãnh đánh gãy lời nói của Hatano Showa.
Ba người cùng nhau quay đầu, chỉ nhìn thấy một chút tiên diễm màu đỏ.
“… Kazekage-Sama!” Hai người trẻ tuổi hiển nhiên là kinh ngạc quá độ, ngôn ngữ không thể nói nổi.
** ****************************** **
Gaa ra theo phương hướng chỉ của Hatano Showa, một đường đi tới rừng cây ở trấn nhỏ phía nam. Còn chưa có đi sâu vào bên trong, Gaara liền nghe được một âm thanh vô cùng quen thuộc.
õ ràng chỉ mới có mười ngày không gặp, không thấy. Vì cái gì lại giống đã một thế kỷ trôi qua rồi?
ại có thể dám trèo cây!
ại còn dám mặc váy, còn dám đem váy vén lên một nửa, trèo lên cây!