Chương 17: Trời đất chứng giám
Lưu tam nương nghe vậy, lông mày nhíu lại: "Ngươi cứu con trai ta ư? Không thể! Rõ ràng là nó bị ngươi đánh ngã xuống đất! Đây chính là nguyên văn lời con trai ta nói!"
Tống Anh thở dài.
"Hôm nay ta mới mắng Đạt ca nhi nhà ta không hiểu chuyện một trận, từ khi ta nghe Đạt ca nhi nói, Lý đại ca sống không tốt, nhưng lại nói hươu nói vượn với bên ngoài, nói ta theo đuổi hắn ta không chịu từ bỏ… Trời đất chứng giám, từ sau khi ta trở về nhà, chỉ một lòng mong muốn sau này sống hiếu thuận với cha mẹ, tuyệt đối không nghĩ tới chuyện dựng vợ gả chồng, mặc dù ta rời nhà đã lâu, nhưng trước đây ta là người như thế nào, mọi người đều biết, Lý đại ca là loại người gì, mấy năm nay… Mọi người càng biết rõ, đúng không?"
"Hắn ta nói ta véo hắn ta, đánh hắn ta… Lời này…" Tống Anh uyển chuyển cười một cái: "Các thẩm thẩm nãi nãi nhà khác chắc là cũng từng véo người đúng không? Vậy nên ta hỏi mọi người, véo như thế nào mới có thể khiến nam nhân khóc lóc thảm thiết như vậy…"
Kiểu gì thì nàng cũng không chịu thừa nhận chuyện này.
Từ đầu tới cuối, Tống Anh chỉ thản nhiên trần thuật lại "sự thật", không khóc, không làm loạn, thậm chí vẻ mặt còn hơi sợ hãi.
Nhưng chính bởi vì nàng bình tĩnh như vậy, những lời này nàng nói lại càng đáng tin hơn.
Hơn một tháng qua, mọi người đều rất tò mò về Tống Anh.
Rất nhiều người muốn biết, nàng bị đưa đi đâu, Tống gia cũng không nói gì với bên ngoài, cha nương ruột của nàng là người như thế nào, cho nên mọi người đều tò mò.
Nhưng, về quá khứ của Tống Anh, mọi người đều biết rõ.
Là một cô nương hiểu chuyện.
Nghe nói gia đình quyền quý thường có nhiều quy củ, không thể dạy cô nương nhà mình đánh người ta đúng không? Huống hồ, nhìn cả người Tống Anh tao nhã như vậy, mặc dù bây giờ dung nhan đã bị hủy hoại, nhưng khí chất vẫn còn đó!
Nói nàng đánh người ư? Cái đó... Quả thật là chuyện vô lý!
"Lý Tam gia, ngươi đúng là bịa đặt lung tung, thân hình Lý Tiến Bảo nhà ngươi giống như cục đá, đừng nói là Tống Nhị Nha, cho dù là đại tôn tử nhà ta thì cũng không đánh lại hắn ta!"
"Còn không phải sao, đều là hàng xóm với nhau, Nhị Nha gặp phải chuyện không hay, ngươi tốt xấu gì cũng là trưởng bối, không an ủi hai tiếng thì thôi đi, vậy mà còn tìm tới tận cửa gây phiền phức, thật đúng là không có lương tâm!"
"Ta thấy Nhị Nha nói rất đúng, không chừng tên Lý Tiến Bảo đó quả thực có bệnh kín gì đó, nếu không thì tại sao hôn sự này lại kéo dài tới tận bây giờ?"
Mọi người bàn tán xôn xao, bắt đầu nói đến Lý Tiến Bảo.
Lý Tiến Bảo mấy năm nay... Đúng là hơi có vấn đề.
Có rất nhiều trưởng bối làm mai cho hắn ta, có người vào cửa qua lại mười lần, chuyện hôn sự vẫn chưa thành.
Hơn nữa, trước đây Lý Tiến Bảo này cũng là một đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng mấy năm nay... Làm việc thật sự không thỏa đáng, thường hay chạy qua Tống gia, bọn họ đều biết rõ hắn ta có chủ ý gì.
Chẳng qua là muốn Tống gia tiết lộ tung tích của Tống Anh, để hắn ta dễ tìm được người.
Nếu thật sự tìm được gia đình phụ mẫu ruột của nàng thì sẽ ăn vạ một trận, nói mình và nàng đã đính hôn từ nhỏ, tình cảm sâu đậm, thậm chí còn nói gạo đã nấu thành cơm, nhà quyền quý kia chắc cũng phải bất đắc dĩ chấp nhận thôi?