Chương 204: Gửi bán
Tống Anh đã tìm hiểu về các sản phẩm vệ sinh ở thời buổi này, ngoại trừ thêm một ít thảo diệp thiên nhiên thì chủ yếu chia làm hai loại: một loại là đậu tắm dùng tuyến tụy của heo và mười đến hai mươi loại hương liệu điều phối thành, người bình thường chưa từng nhìn thấy, nhất là tuyến tụy của heo cũng không rẻ, cho nên chỉ có người giàu mới dùng.
Đừng thấy trên núi Hạnh có không ít cây bồ kết mà lầm. Trên thực tế, không phải khu vực nào cũng có cây bồ kết, cho nên nhu cầu về bồ kết của người dân trong thành cũng rất cao, nhất là nhu cầu về sản phẩm làm sạch từ bồ kết lại càng cao, giá cả cũng không rẻ. Làm bồ kết cũng có hai loại, một loại chỉ dùng bồ kết và một loại có trộn thêm hương liệu vào. Bá tánh bình thường dùng loại trước, người giàu có dùng loại sau, chủ yếu dùng để giặt quần áo.
Tống Anh vẫn khá tự tin với thứ trong tay mình.
Hoa chưởng quầy so sánh sự khác biệt giữa hai bình với nhau rồi gật đầu.
"Cô nương có thể gửi bán thứ này ở chỗ bọn ta, nhưng mà... ngài chỉ tìm nhà bọn ta thôi hay cũng tìm đến những người khác nữa? Bọn ta phải căn cứ vào tình hình để định giá." Hoa chưởng quầy nói thêm.
"Chỉ mình nhà các ngươi." Tống Anh nói.
Nghe vậy, Hoa chưởng quầy thật sự bất ngờ, thậm chí còn dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn nàng.
Tống Anh hết chỗ nói, bà chủ này...
"Không còn cách nào khác, ta chính là người quê mùa ở nông thôn. Trước đó, tứ thúc ta đến Thúy Nhan Trai mua đồ lại bị bọn họ châm chọc mấy câu, cho nên không thể đến chỗ bọn họ gửi bán..." Tống Anh cười một tiếng.
"Có phải Tứ thúc của cô nương họ Tống không?" Hoa chưởng quầy hỏi.
Tống Anh hơi ngây người: "Đúng vậy?"
"Hóa ra là Tống cô nương, thật là thất kính thất kính. Huynh đệ Tống gia quả thực thường tới chỗ bọn ta mua đồ, lần nào cũng chọn thứ tốt nhất cho nương tử nhà mình. Tướng công như hắn thực sự không nhiều, hơn nữa... mỗi lần mua đồ của nhà ta xong sẽ đến trước cửa Thúy Nhan Trai dạo một vòng..."
< span style="font-weight: 400;">Vì vậy, bà ấy cực kỳ có ấn tượng với Tống huynh đệ.
Có không ít người mua phấn mặt cho nương tử, nhưng nam nhân mua liên tục mấy năm lại không nhiều lắm.
Tống huynh đệ kia chính là một trong số đó. Hành xử trông có vẻ l.ỗ m.ãng, nhưng cũng bộc trực, lúc mua đồ còn nhắc đến Thúy Nhan Trai một câu, nghiễm nhiên là dáng vẻ có thù lớn. Bà ấy tò mò hỏi thử, thế nên khi cô nương này vừa nhắc tới, trong đầu bà ấy lập tức nhảy ra người này.
Không ngờ thật sự trùng hợp như vậy!
Khóe miệng Tống Anh hơi giật giật, trong đầu nghĩ tới dáng vẻ ngứa đòn của Tứ thúc.
Tống Anh khá hài lòng.
Nhưng bây giờ vẫn chưa đến con số đó.
"Được." Tống Anh nói.
"Dầu gội... Tuy rằng cái tên này rất rõ ràng nhưng không quá trang nhã, có thể đặt một cái tên mới thích hợp hơn không?" Hoa chưởng quầy hỏi.
"Không biết Hoa chưởng quầy có đề xuất nào không?" Tống Anh là người không biết đặt tên, nghĩ đến Đại Bạch và Đại Hoàng nhà mình là biết.