Chương 10: Chương 10

Không còn thời gian để giải thích gì thêm. Tôi phóng xe như bay trên đường, và chỉ trong hơn mười phút, tôi đã đi về đến bệnh viện. 

 

>Vợ tôi cố gắng gượng sức, chạy thẳng vào bệnh viện.

 

Chỉ tiếc là, tất cả đã quá muộn.

 

B&a ute;c sĩ vừa đẩy giường bệnh ra khỏi phòng ICU, khuôn mặt ông trầm mặc, trên giường đã được phủ kín một tấm vải trắng, che khuất khuôn mặt bố vợ tôi.

 

"Bố——!" Vợ tôi lảo đảo lao tới, đổ sụp xuống giường bệnh, nức nở trong tiếng khóc nghẹn ngào vang vọng khắp tầng bệnh viện.

 

B&a ute;c sĩ có vẻ cũng không đành lòng, khẽ an ủi: "Người đã khuất rồi, xin hãy bớt đau buồn."

 

Nh g làm sao có thể không đau lòng được?

 

C cute;ng tôi đã bán hết tài sản để chữa bệnh cho bố vợ, cuối cùng sau những đợt hóa trị, bệnh tình của ông gần như đã thuyên giảm. Chúng tôi cứ ngỡ rằng đã thấy ánh sáng cuối đường hầm, rằng gia đình sắp được đoàn tụ. 

 

 

Vợ tôi khóc đến nỗi nước mắt và nước mũi chảy đầm đìa, ôm chặt giường bệnh không chịu buông. 

  ;

Dù bác sĩ có khuyên nhủ thế nào, cô ấy vẫn không chịu rời xa t hi t hể của bố mình.

 

< p>Tôi hiểu rõ nỗi đau của cô ấy. 

 

&nb p;

Với vợ tôi, bố vợ chính là cả bầu trời của cô ấy. Nay bầu trời ấy bất ngờ sụp đổ, mà cô ấy lại chưa kịp gặp ông lần cuối. 

 

>Ai mà ngờ rằng, lần gặp vội vã mấy ngày trước lại chính là lần gặp cuối cùng, từ đây, hai người đã mãi mãi cách biệt âm dương… 

&n p;

Trà Sữa Tiên Sinh

Ngày hôm đó, chỉ khi vợ tôi khóc đến ngất lịm, tôi mới có cơ hội lo liệu hậu sự cho bố vợ.

 

Trước linh cữu của ông, vợ tôi nghẹn ngào quỳ gối, lẩm bẩm kể cho tôi nghe những điều mà cô ấy đã không dám nói với bố lúc ông còn sống. 

 

>Lúc đó tôi mới biết rằng, vài tháng trước, tên Trương Quang Viễn, nhờ vào thế lực nhà vợ đã được đưa thẳng về làm tổng giám đốc công ty nơi vợ tôi làm việc, và trực tiếp quản lý cô ấy. 

 

 

Sự quấy rối nơi công sở khiến vợ tôi khổ sở vô cùng. 

  ;

Cô ấy nhiều lần muốn bỏ việc trong cơn tức giận, nhưng mỗi khi về nhà thấy tôi kiệt sức vì làm thêm hai công việc, và nhìn thấy cha mình bệ nh t ật gầy yếu, cô ấy lại không thể nói ra lời từ chức. 

 

>Cô âm thầm tìm kiếm công việc mới, nhưng vẫn phải tiếp tục làm việc dưới trướng Trương Quang Viễn, chịu đựng những hành vi th//ô bạ(o của hắn, và thậm chí còn phải làm việc thêm đến tận khuya. 

 

< p>Vì lo sợ tôi sẽ phát hiện ra mọi chuyện, cô không dám nói chuyện nhiều với tôi.