Chương 13

An tức điện, Tiêu Lê nhẹ nhàng vì Dạ mà đun nước pha trà, hơi nước bay lên làm thân ảnh đối diện mập mờ không rõ.

iêu Lê.”

















Ta đi thay quần áo.”





.

Một ngày cảnh xuân tươi đẹp, Tiêu Lê lẳng lặng đứng ở bên trong thư phòng, chợt nhớ tới Lam Trúc với Thúy Cúc. Năm ngoái xin Dạ nghỉ mười ngày, tới Thái Tử cung mới phát hiện Thúy Cúc đã mang thai rồi, dung nhan quyến rũ đa tình lộ ra thêm phần mỹ lệ. Năm ngoái xác định đã an toàn, Tiêu Lê cấp tốc tìm kiếm hàng hóa cho người đưa về Thanh Vân trạch, đưa thêm phong thư trấn an. Bất quá y không nói thân phận hiện tại cho sư phụ, miễn cho tai bay vạ gió.

au đó Tiêu Lê hướng Dạ nói yêu cầu muốn đi thăm người, hắn im lặng hồi lâu, cuối cùng mở miệng nói,

Đợi mọi việc kết thúc, ta đi cùng ngươi.”

Khe khẽ cười, ánh sáng mặt trời ngày hôm nay thực ấm áp, Tiêu Lê sung sướng đi đến trước cửa sổ hít sâu một hơi. Phía sau cảm thụ được khí tức quen thuộc, Tiêu Lê ngừng thở, nhớ tới cái hôn ngày hôm qua, vẻ mặt nhanh chóng nóng hổi. Bỗng nhiên vành tai truyền đến cảm giác nhiệt nhiệt ẩm ướt, Tiêu Lê cả kinh quay người lại, hai khuôn mặt cách nhau năm tấc, hạ mắt nhìn thấy đôi môi hoàn mỹ của đối phương, Tiêu Lê đưa lưỡi liếm liếm, mùi vị không tệ.


t nhiên hô hấp hắn ồ ồ hỗn loạn, Tiêu lê khẽ gọi một tiếng “Dạ”, chủ động hôn lên. Thiên lôi đánh một tiếng xuống nền đất bốc hỏa, tình cảnh này chính là như vậy a, đang lúc đầu Tiêu Lê cúi xuống, khó thở, tim đập quá nhanh, môi lần thứ hai bị xâm chiếm.

Cuối cùng, khi y phục bị cởi ra bị ném lên giường Tiêu Lê mới thanh tỉnh lại, lập tức vẻ mặt đỏ bừng chạy đi thay quần áo, để lại Dạ phiền muộn mà luyện công dập lửa.




.

.

Do tin tức La sát cung khiến La Ngọc Huỳnh chết bị lộ ra ngoài, giang hồ nhanh chóng giấy lên sóng gió động trời. Nhiều vị hào hiệp nghe nói mỹ nữ chết thảm đều nắm chặt tay, đem phẫn nộ đến gia nhập Ngọc La môn lên cửa La sát cung đòi một cái công đạo. Cho nên, tâm tình Tiêu Lê chỉ hỗn loạn vài ngày thì nhận được tin tức Ngọc La môn cùng Ngũ Độc giáo và đông đảo nhân sĩ võ lâm đánh tới sát chân núi.

rận hắc đạo đánh hắc đạo này rõ ràng đã có mưu toan từ sớm, bằng không sẽ không đến nhanh như vậy. Bất quá, may mắn là La sát cung lần này đã chuẩn bị tốt rồi, so với sáu năm trước thì bây giờ ung dung hơn rất nhiều.

Nhưng, đáng chú ý là, cao thủ hắc đạo xưa nay ẩn mình, bởi vì tâm tính cao ngạo, cổ quái, lại không tham gia bao vây lần này. Bởi vậy hắc đạo cao thủ không cùng với Ngọc La môn và Ngũ Độc giáo có quan hệ.


ng quát mà nói, nhân số vây đánh lần này so với bạch đạo lần trước không ít hơn, nhưng thực lực so ra lại thấp hơn một bậc, còn nữa, La Sát cung đã  không phải lần đầu bị tập kích bất ngờ nên đều đã có chuẩn bị, Tiêu Lê tính toàn khoảng chừng từ chạng vạng đến sáng sớm hôm sau liền có thể thanh lý hết thảy những … lâu la này.

iêu Lê thay cho Dạ một bộ y phục gọn gàng linh hoạt, đại chiến đã tới, không có thời gian tạo hình đón gió, mặc trường bào đánh nhau thực khó khăn. Thiết kế như vậy là Tiêu Lê năm ngoái nghĩ ra, Dạ vừa nhìn thấy thì ném cho Mị Tiên để đi làm y phục cho những nhân vật quan trọng của La Sát cung, làm Tiêu Lê đắc ý nghiện việc thiết kế này.

ợi cho nhóm người của Dạ đi đến chỗ sườn núi, phía dưới đã động nghịt người, đứng ngay đằng trước là khuôn mặt của lão già có khí thế kiêu ngạo giống như La Ngọc Huỳnh, Tiêu Lê đoán chừng hắn chính là La Ngọc môn môn chủ. Mà bên cạnh còn có nam tử trung niên bụng phệ mặc hồng y hẳn chính là Ngũ độc giáo giáo chủ.



ỗng nhiên, trong đám hộn độn phía đông nhìn thấy cờ hiệu môn phái, Tiêu Lê chú ý tới cán lá cờ này là cao nhất, dài chừng 10 trượng, tùy tiện viết bốn chữ to “Thanh Vân môn phái”.

Tiêu Lê hai mắt sáng ngời, nhìn kỹ lại, quả nhiên thấy sư phụ Vô Tu Tử miệng liên tục uống rượu, vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, mà khom người yên lặng đứng bên cạnh không phải Vô Tâm đại sư huynh thì là ai?


Kh ông để ý đến Ngọc La môn môn chủ đang liệt kê tội trạng của Dạ, Tiêu Lê hài lòng gọi, “Sư phụ, Vô Tâm đại sư huynh, các người thế nào lại tới đây?”











g>Huyết chiến của nam nhân từ trước tới này chính là tàm khốc đáng sợ, người La Sát cung vừa đánh vừa lui, dẫn địch nhân vào bẫy, đây là bước then chốt, làm cho nhân số đối phương giảm đi. Nửa đêm, đại bộ phận địch nhân đã bị La Sát cung chém cho loạn thất bát tao. Tiêu Lê lạnh mắt nhìn thấy đám tiểu lâu la bị dọa đến không còn đường chạy thoát, biết rõ nếu bọn họ có may mắn chạy tới chân núi cũng không tránh khỏi ám vệ La Sát cung ở đó chờ sẵn.