Chương 9
“Cái gì?” Mộ Diệp chưa từng nghe nói qua loại biện pháp cứu người này, nhất thời kinh tâm động phách, ngốc đến nói không nên lời.
Mộ Diệp biết bản lãnh của Liễu Duệ, người này lợi hại nhất là chỗ hay hành sự ngoài dự đoán mọi người. Chuyện tình người bên ngoài tưởng cũng không dám tưởng, nhưng mọi việc Liễu Duệ có thể làm chu đáo.
M ộ Diệp suy nghĩ chỉ chốc lát, lại nhịn không được hỏi: “Không có biện pháp khác sao? ”
“Nếu như có thể lấy lại toàn bộ hồn phách của y… ”
p Ảnh lúc biến hóa thời cơ quá sớm, linh hồn còn lại chắc là ở cấm địa thiên giới.”
“Vậy không có biện pháp khác ” Liễu Duệ khoát khoát tay, xoay người đi ra phía ngoài cửa: “Thôi thì mặc kệ hắn đi, cùng lắm là cứ để hắn hồn phi phách tán, cũng không có gì cả.”
ở dĩ, hắn nên chết trong tay người kia mới đúng.
Nếu không phải hắn đi nhầm cấm địa, nếu không phải hắn một thời hưng khởi sử dụng pháp thuật, nếu không phải hắn xuất thủ trợ giúp Diệp Ảnh biến hóa… Hai người quan hệ cũng sẽ không càng ngày càng sâu, nháo đến tình trạng bây giờ.
g>Mộ Diệp liền lập tức ngồi xuống, từng chút một lau mồ hôi chảy ra trên trán của Diệp Ảnh, ôn nhu nói: “Đệ, ráng nhịn một chút, rất nhanh sẽ không đau nhức nữa.”
Mà điều tốt đẹp này đã qua rồi, hôm nay từ từ sẽ biến mất.
t đêm không ngủ.
Mộ Diệp gật đầu, chắp tay nói: “Đệ đã quyết định thỉnh Liễu huynh xuất thủ tương trợ. ”
Liễu Duệ “Ừ” một tiếng, lúc này mới buông tha cái gương, đứng lên, bước đi ra cửa. Liễu Duệ đến bên bờ sông kiếm những khối đá hình tròn, trở về phòng bắt đầu chuẩn bị bày bố trận pháp.
< >Mộ Diệp ngại ngùng, từ nay về sau liền không hề lên tiéng.
Thời gian trôi qua, phòng trong trận pháp đã bố thành. Liễu Duệ trở lại bờ sông bẻ một cành liễu trở về, cũng không niệm chú ngữ gì cả, chỉ nhẹ nhàng hô lên, đơn giản biến cành liễu thành một cây chủy thủ sáng như tuyết.
Mộ Diệp cầm chuỷ thủy ở trong tay, thậm chí cảm giác hàn khí bức người.
Liễu Duệ một mặt thôi động trận pháp, một mặt phân phó Mộ Diệp xong rồi nói: “Đệ chiếu theo lời ta vừa nói giao trái tim ra, còn lại ta giải quyết, khả năng sẽ có hơi chút lạnh lẽo thôi, không có gì đáng ngại.”
Liễu Duệ nói ra ngữ khí rất dễ dàng, dường như là đang nói ngày hôm nay buổi trưa sẽ ăn cái gì.
Mộ Diệp nói không nên lời tư vị trong đáy lòng là cái gì, chỉ có thể cười khổ một chút, nắm chủy thủ ngồi vào bên giường, nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn giữa mi gian của Diệp Ảnh.
T ên đời này, không có tình cảm gì là không bỏ xuống được.
Chủy thủ rốt cục xuyên thấu thân thể.
M ộ Diệp suy nghĩ chỉ chốc lát, lại nhịn không được hỏi: “Không có biện pháp khác sao? ”
“Nếu như có thể lấy lại toàn bộ hồn phách của y… ”
p Ảnh lúc biến hóa thời cơ quá sớm, linh hồn còn lại chắc là ở cấm địa thiên giới.”
ở dĩ, hắn nên chết trong tay người kia mới đúng.
g>Mộ Diệp liền lập tức ngồi xuống, từng chút một lau mồ hôi chảy ra trên trán của Diệp Ảnh, ôn nhu nói: “Đệ, ráng nhịn một chút, rất nhanh sẽ không đau nhức nữa.”
Mà điều tốt đẹp này đã qua rồi, hôm nay từ từ sẽ biến mất.
t đêm không ngủ.
Liễu Duệ “Ừ” một tiếng, lúc này mới buông tha cái gương, đứng lên, bước đi ra cửa. Liễu Duệ đến bên bờ sông kiếm những khối đá hình tròn, trở về phòng bắt đầu chuẩn bị bày bố trận pháp.
< >Mộ Diệp ngại ngùng, từ nay về sau liền không hề lên tiéng.
Mộ Diệp nói không nên lời tư vị trong đáy lòng là cái gì, chỉ có thể cười khổ một chút, nắm chủy thủ ngồi vào bên giường, nhẹ nhàng vuốt lên nếp nhăn giữa mi gian của Diệp Ảnh.
T ên đời này, không có tình cảm gì là không bỏ xuống được.