Chương 15
Mộ Diệp nghe bên tai ầm một tiếng vang dội, tâm thần như vỡ ra từng mảnh.
“Không muốn cái gì?” Lâu Sâm cắn cắn lỗ tai Mộ Diệp, cúi đầu cười:“Đệ không muốn cứu tính mạng của y?”
ệ hạ, van cầu người, không nên ở chỗ này…”
M ộ Diệp hiện tại cái gì cũng không dám nghĩ, chỉ nhắm mắt lại, không ngừng xin tha: “Bệ hạ, cầu người…”
Lâu Sâm cười cười, đột nhiên ôm lấy Mộ Diệp ném lên giường, sau đó chậm rãi ngồi vào bên giường, tay nhanh chóng cởi bỏ quần áo hai người.
Mặc dù vào lúc này, thái độ của Lâu Sâm vẫn vô cùng ưu nhã tự nhiên, ngón tay như ngọc mơn trớn nửa thân trần Mộ Diệp đang nằm trong ngực, sau đó dừng lại ở vết thương kết vảy không lâu trên ngực hắn, hỏi:
< >Mộ Diệp kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng lập tức cắn chặt răng, không cho mình phát ra âm thanh nữa.
Nói xong lại cắn lên hai điểm hồng anh trước ngực Mộ Diệp, dùng hàm răng cọ xát qua lại để nó từ từ đứng lên. Hai tay cũng theo hông Mộ Diệp trượt xuống, thuần thục dò vào trong khố, nhẹ nhàng cầm lấy nơi yếu ớt nhạy cảm nhất của nam nhân.
N ưng Lâu Sâm tựa hồ vì vậy mà nổi giận, nhíu lông mày, cười lạnh nói: “Đệ cứ quật cường đi, cuối cùng cũng phải chịu khổ.”
“ h ……” Bị tiến vào quá mức thô bạo làm cả người Mộ Diệp run lên, thân thể giống như bị tê liệt, hai tay nắm chặt thành quả đấm.
ật cứng kiên đĩnh từng tấc từng tấc xâm nhập dũng đạo khô khốc.
A…… ” Mộ Diệp khẽ kêu lên tiếng, quả nhiên đem vật cứng rắn bên trong cơ thể siết chặt hơn.
âu Sâm rất thích dáng vẻ lúc này của Mộ Diệp, đưa tay sờ sờ tóc của hắn, từ từ lộ ra nụ cười: “Đúng là chơi như vậy còn chưa đủ kích thích, có phải hay không?”
Mộ Diệp nghe vậy trong lòng rùng mình, chờ khi phục hồi tinh thần Lâu Sâm đã từ trong cơ thể Mộ Diệp đi ra ngoài, đồng thời đưa tay đem hắn bế lên, để hắn ngồi đưa lưng về phía mình – như vậy bộ dáng hai chân mở rộng khuất nhục của Mộ Diệp vừa vặn có thể rơi vào trong mắt Diệp Ảnh.
hưng rất nhanh liền bị Lâu Sâm nắm được cằm, sau đó lại bị cảm giác nóng rực đau đớn khi dị vật xông vào thân thể lần nữa, nam căn to lớn lại đụng phải điểm mềm mại bên trong.
“Thật không muốn?” Lâu Sâm vừa đĩnh động eo, vừa đem hai chân Mộ Diệp kéo rộng hơn, môi mỏng thân mật dính vào bên tai Mộ Diệp, phảng phất như đang bày tỏ tình cảm, nói những câu rung động lòng người nhất:
“……” Mộ Diệp liều mạng lắc đầu, thần chí gần như hỏng mất. Lâu Sâm lại không chịu buông tha, một tay ôm hông của Mộ Diệp, một tay kia lần nữa nhu lộng lấy hạ thân của hắn, ôn nhu dụ dỗ: “Đệ tự động cử động đi.”
“Đệ không muốn cứu người kia sao? Nhanh động a!”
Mộ Diệp chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, căn bản không cách nào tưởng tượng tâm trạng của Diệp Ảnh bây giờ sẽ như thế nào, chỉ có thể tận lực không suy nghĩ vô ích để phối hợp với lệnh của Lâu Sâm cử động thân thể.
ất thoải mái sao? Vì sao phải nhắm mắt lại?”
Mộ Diệp hoảng hốt cuối cùng triệt để lâm vào trạng thái thất thần, mờ mị mở hai mắt, trước mắt lại một màu trắng xoá, cái gì cũng không nhìn thấy.
ệ hạ, van cầu người, không nên ở chỗ này…”
M ộ Diệp hiện tại cái gì cũng không dám nghĩ, chỉ nhắm mắt lại, không ngừng xin tha: “Bệ hạ, cầu người…”
Lâu Sâm cười cười, đột nhiên ôm lấy Mộ Diệp ném lên giường, sau đó chậm rãi ngồi vào bên giường, tay nhanh chóng cởi bỏ quần áo hai người.
< >Mộ Diệp kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng lập tức cắn chặt răng, không cho mình phát ra âm thanh nữa.
N ưng Lâu Sâm tựa hồ vì vậy mà nổi giận, nhíu lông mày, cười lạnh nói: “Đệ cứ quật cường đi, cuối cùng cũng phải chịu khổ.”
“ h ……” Bị tiến vào quá mức thô bạo làm cả người Mộ Diệp run lên, thân thể giống như bị tê liệt, hai tay nắm chặt thành quả đấm.
ật cứng kiên đĩnh từng tấc từng tấc xâm nhập dũng đạo khô khốc.
A…… ” Mộ Diệp khẽ kêu lên tiếng, quả nhiên đem vật cứng rắn bên trong cơ thể siết chặt hơn.
âu Sâm rất thích dáng vẻ lúc này của Mộ Diệp, đưa tay sờ sờ tóc của hắn, từ từ lộ ra nụ cười: “Đúng là chơi như vậy còn chưa đủ kích thích, có phải hay không?”
hưng rất nhanh liền bị Lâu Sâm nắm được cằm, sau đó lại bị cảm giác nóng rực đau đớn khi dị vật xông vào thân thể lần nữa, nam căn to lớn lại đụng phải điểm mềm mại bên trong.
“Thật không muốn?” Lâu Sâm vừa đĩnh động eo, vừa đem hai chân Mộ Diệp kéo rộng hơn, môi mỏng thân mật dính vào bên tai Mộ Diệp, phảng phất như đang bày tỏ tình cảm, nói những câu rung động lòng người nhất:
“Đệ không muốn cứu người kia sao? Nhanh động a!”
Mộ Diệp chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, căn bản không cách nào tưởng tượng tâm trạng của Diệp Ảnh bây giờ sẽ như thế nào, chỉ có thể tận lực không suy nghĩ vô ích để phối hợp với lệnh của Lâu Sâm cử động thân thể.
ất thoải mái sao? Vì sao phải nhắm mắt lại?”
Mộ Diệp hoảng hốt cuối cùng triệt để lâm vào trạng thái thất thần, mờ mị mở hai mắt, trước mắt lại một màu trắng xoá, cái gì cũng không nhìn thấy.