Chương 24

Hắn sợ như vậy, chỉ vì đây là nơi hắn lần đầu tiên gặp Diệp Ảnh.











hích một người sao lại thống khổ như vậy.















L u Sâm vốn là người lãnh khốc vô tình, cũng không khỏi cảm thấy đáy lòng lạnh lẽo.



Y cho rằng có thể chiếm được món đồ chơi yêu thích, nhưng khi tới tay rồi, lại không giống như trong tưởng tượng của y.

Th t là làm cho người ta quá thất vọng.



L âu Sâm vừa nghĩ, vừa vén tóc của Mộ Diệp, vô cùng ôn nhu ôm hắn đứng lên, từng bước đi đến thần mộc ở chính giữa cấm địa.











Mộ Diệp sắc mặt đại biến.





Y cũng không biết vì sao phải dằn vặt Mộ Diệp như vậy, chỉ cảm thấy có như vậy, trong lòng y mới có thể thống khoái một ít.

S u khi trở lại tẩm cung tự nhiên là hàng đêm sênh ca.

L u Sâm chỉ cần dùng một ánh mắt, sẽ có nhiều mỹ nhân chủ động bò lên giường y, quyến rũ, e thẹn, phóng đãng, trong trẻo lạnh lùng… Loại nào y cũng đã nếm qua, nhưng luôn cảm thấy không thích hợp.





Một buổi tối vài ngày sau, khi y đang ôm tân sủng tìm niềm vui thì tự nhiên lại nhớ đến Mộ Diệp bị y vứt bỏ tại cấm địa. Nhớ tới hai cánh tay mềm nhũn của người nọ, tiếng kêu thê lương sợ hãi, cùng với đôi mắt không bao giờ… nhìn thấy yêu hận nữa.



Y muốn Mộ Diệp tiếp tục thương y.

Y muốn tình cảm nồng nhiệt nhất trên đời này.

hững thứ này y đã sớm bỏ qua, đời này cũng không mong chiếm được nữa.

Y là Thiên đế cao cao tại thượng đứng đầu thiên giới, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, chẳng lẽ còn không có được tâm của một hoa thần nho nhỏ sao?

Y muốn Mộ Diệp thương y, như vậy cho dù người kia đã chết y cũng có biện pháp làm hắn cải tử hồi sinh.

Lâu Sâm làm việc từ trước đến nay cẩn thận, bình tĩnh, nhưng lúc này lại có chút vội vàng, đuổi mỹ nhân thị tẩm đi, liền thi triển pháp thuật đi cấm địa.



Lâu Sâm không có tâm tình thưởng thức mỹ cảnh, chỉ đi thẳng đến thần mộc, liếc mắt liền trông thấy Mộ Diệp nằm dưới tàng cây…






Y cho rằng Mộ Diệp chỉ là đang ngủ.

Y một lòng đợi hắn mở mắt.

Y có trăm nghìn loại phương pháp, khiến ánh mắt đó một lần nữa tràn ngập ái tình.





Đây là có chuyện gì xảy ra?


L u Sâm lại đưa tay hướng đến ngực của Mộ Diệp, thuận miệng niệm ra một đạo chú ngữ.



H ắn cư nhiên… phong bế nguyên thần của mình?!