Chương 31
Mộ Diệp cắn răng cố sức mở mắt, nhưng tầm nhìn mông mông lung lung, cái gì cũng nhìn không rõ. Chỉ cảm thấy Lâu Sâm ôm hắn đi vài bước, đem thả hắn nằm trên cỏ, sau đó nhẹ nhàng hôn hắn, tiếng nói trầm thấp bên tai hắn thì thầm một câu nói.
hỉ là thanh âm quá nhẹ, một chút liền hòa vào trong gió, căn bản nghe không rõ lắm.
Mộ Diệp mí mắt giật giật, không khỏi hét lớn: “Bệ hạ…”
ộng tác của y ôn nhu đến cực điểm, như là vuốt ve khuôn mặt tình nhân, thế nhưng tiếp theo ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, ngón tay hung hăng đâm vào trong thân cây.
ộ Diệp càng thêm hoảng sợ, kinh ngạc há miệng, nhưng thế nào cũng không phát ra âm thanh.
Trên thân cây nhất thời có thêm mấy lỗ thủng, nước màu xanh biếc theo ngón tay Lâu Sâm chảy xuống, sánh đặc như máu tươi. Nhưng nét mặt y vẫn luôn mỉm cười. Trong nháy mắt, những tia sáng vốn dĩ chậm rãi bay xuống giống như thấy được sinh mệnh, đều rơi xuống người y, hơn nữa vừa tiếp xúc với thân thể y, liền tiêu thất không thấy.
hỉ có một mình Lâu Sâm chắp tay mà đứng, vẫn như cū tao nhã sáng ngời không thay đổi.
Lâu Sâm chậm rãi quay đầu lại.
Mà dáng vẻ Lâu Sâm hôm nay… căn bản là không thể che giấu tình ý nơi đáy mắt.
” Lâu Sâm đưa ngón tay đặt trên môi mình, vẫn là như vậy nhìn Mộ Diệp, cười nói: “Đừng nói đến chuyện nhàm chán này. Mộ, để ta ở bên cạnh đệ một lần nữa.”
hỉ là thanh âm quá nhẹ, một chút liền hòa vào trong gió, căn bản nghe không rõ lắm.
ộng tác của y ôn nhu đến cực điểm, như là vuốt ve khuôn mặt tình nhân, thế nhưng tiếp theo ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, ngón tay hung hăng đâm vào trong thân cây.
ộ Diệp càng thêm hoảng sợ, kinh ngạc há miệng, nhưng thế nào cũng không phát ra âm thanh.
Trên thân cây nhất thời có thêm mấy lỗ thủng, nước màu xanh biếc theo ngón tay Lâu Sâm chảy xuống, sánh đặc như máu tươi. Nhưng nét mặt y vẫn luôn mỉm cười. Trong nháy mắt, những tia sáng vốn dĩ chậm rãi bay xuống giống như thấy được sinh mệnh, đều rơi xuống người y, hơn nữa vừa tiếp xúc với thân thể y, liền tiêu thất không thấy.
hỉ có một mình Lâu Sâm chắp tay mà đứng, vẫn như cū tao nhã sáng ngời không thay đổi.
Lâu Sâm chậm rãi quay đầu lại.
Mà dáng vẻ Lâu Sâm hôm nay… căn bản là không thể che giấu tình ý nơi đáy mắt.
” Lâu Sâm đưa ngón tay đặt trên môi mình, vẫn là như vậy nhìn Mộ Diệp, cười nói: “Đừng nói đến chuyện nhàm chán này. Mộ, để ta ở bên cạnh đệ một lần nữa.”