Chương 55

Chủ nhật tiếp theo, cả đoàn làm phim “Bí Cảnh” đều quay chụp vô cùng thuận lợi.









Đồ Nhĩ Tư thì đau đớn vô cùng, tiểu ma bay rõ ràng đáng yêu đến vậy thì sao hai người phụ nữ cứ nhìn nó lại nhớ tới Ma tộc khủng bố chứ?

























V o thời điểm Chử Hiệt đem toàn bộ tranh lầu bốn hủy sạch, cuối cùng tiền trong thẻ tiết kiệm của anh cũng tăng lên với tốc độ nhìn thấy.





Vẻ mặt Chử Hiệt nghiêm túc xem hết, cảm thấy loài người quả thật là một động vật không tưởng nổi, không những liều mạng gây áp lực cho mình, mà đồng thời còn gây áp lực cho người khác nữa, còn làm không biết mệt.




“Sao thế?” Cô vừa lau tóc vừa hỏi.








Cô cảm giác như Chử Hiệt sắp bị một số thứ xấu xa trên mạng làm cho hỏng rồi.









u Lệ sắp bị đánh bại bởi logic của anh, “Vậy anh có nhẫn rồi à?”







H m nay Chử tiên sinh vẫn tiếp tục trở lại nghèo trong đám nghèo. May là hiện giờ anh vẫn ăn của Du Lệ, uống của Du Lệ, không đến mức khiến anh nghèo chỉ hít gió Tây Bắc (ý là hít không khí để sống).

Nhưng không sao, chỉ đành cầu hôn trước, sau đó đính hôn, rồi đợi khi nào anh kiếm được tiền thì có thể kết hôn rồi.




Du Lệ thấy không thể nói tiếp đề tài này được nữa, vì thế cô cố lảng sang chuyện khác, ‘Tranh lầu bốn đã hủy xong rồi, hẳn là không còn chuyện gì nữa nhỉ? Vậy nếu cái vị đại nhân Tắc Long gì đó mà biết, có tới chỗ này không?”

Chử Hiệt chẳng hứng thú với chuyện này, đáp, ‘Chắc có”




Cô lo cũng không phải dư thừa, mà với Ma tộc mà nói, con người chính là loại da mỏng, không đủ cho bọn họ xé, bóp chết hoặc trở thành đồ ăn. Là một người bình thường, Du Lệ đứng ở góc độ người thường mà xem, dĩ nhiên rất quan tâm tới chuyện này, nhưng cũng không nghĩ bản thân mình lại gặp tai ương.












Kể cả đối thủ già cả là Giáo đình anh ta cũng không tự tin như thế, đây cũng là nguyên nhân anh ta kiên định dựa dẫm Chử Hiệt.



ồ Nhĩ Tư cười bảo, “Tiểu thư Anita đừng có lo, chuyện này Giáo đình cũng biết cả rồi, Giáo đình bên đó cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, không để loài người gặp tai ương đâu”





ì vậy Du Lệ dành thời gian đi hỏi Luda.

Sau khi bức họa ở lầu bốn hủy sạch, Owen và Yuna cũng rời khỏi lâu đài, trở lại Giáo đình, chỉ còn mình Luda thì ở lại tiếp tục đóng phim mà thôi.







Du Lệ, “….”




hời gian quay ở Lâu đài này vốn là hai tháng, hiện giờ cách hai tháng vẫn còn nửa tháng nữa, có thể thấy thực lực Giáo đình cực kỳ mạnh, thế mà cũng can thiệp được vào cảnh quay của đoàn làm phim.

Chưa đến nửa ngày, cả đoàn làm phim đều lên xe đón họ đi, tới địa điểm quay tiếp theo.

Lúc đoàn làm phim rời đi, quản gia Kiệt Phu cũng thở phào, còn quỷ hút máu lâu đài thì lưu luyến không rời, bọn họ vẫn chưa được hưởng một ngụm máu nào của Du Lệ, vì thế tiếc nuối vô hạn, chỉ mong Du Lệ cứ tiếp tục ở lại lâu đài, dù không hút được máu thì mỗi ngày ngửi chút cho đỡ thèm cũng tốt mà.

N óm quỷ hút máu lưu luyến mãi thế, vì vậy vào cái ngày đoàn làm phim rời đi, mặt trời rực rỡ trên đầu, nhóm quỷ hút máu cứ cầm ô chạy tới tặng hoa hồng cho Du Lệ, thể hiện tình cảm lưu luyến của họ.

Du Lệ suýt bị cả biển hoa hồng bao phủ.



Cả Marisa cũng hơi ghen tị, hỏi, “Anita, vì sao cái đám người hầu lâu đài này lại thích cô thế nhỉ?”

















ger khinh thường chuyện này bảo, “Anh là một Ma tộc, tính đi theo con người làm gì?”



Shiya, “Đừng có hỏi tôi, tôi không muốn trả lời”








N ửa ngày sau, họ tới lâu đài Dardley. Lâu đài Darley xây vào thế kỷ mười chín không hùng vĩ như lâu đài Muffies, nhưng lại là tòa lâu đài có kiến trúc cổ lịch sử, được người ta tu sửa thường xuyên, nên nhìn lâu đài vô cùng đẹp lộng lẫy.



iều này so ra thì càng khiến cô vui hơn, cuối cùng cô cũng không phải lo lắng tối nào cũng có quỷ hút máu nấp trong phòng muốn hút máu cô nữa.









Chử tiên sinh dùng lời nói đầy logic và cảm động của mình, “Nếu không vì sao lại muốn ở chung chứ?”








A h dùng một động tác giống y như đang nếm thứ đồ ăn ngon lành vậy tiếp tục hôn cô.

Du Lệ, “….”





“Không nhanh đâu, còn những mười một tháng nữa thì chúng ta có thể kết hôn rồi. Trước đó, anh sẽ cố gắng làm thêm, kiếm đủ tiền để kết hôn” Chử tiên sinh tuyên bố hùng hồn.