Chương 28

“Chử Hiệt?’

Lúc Du Lệ tỉnh lại, phát hiện ra mình như một kẻ ác bá chiếm giường, còn người đàn ông mà lúc trước suýt bị cô nhào vào cũng không thấy đâu.



L úc nghĩ vậy, tai cô thính dường như nghe được tiếng gì đó, bất giác run lật bật.







uốt nước bọt một cái, cô không kìm được phỉ nhổ mình, rõ ràng rất sợ, nhưng lại không khống chế nổi hành vi của mình, cô quy chuyện này cho mình là do lo lắng cho Chử Hiệt. Mặc dù Chử Hiệt một mực cam đoan rất đáng tin, nhưng anh cũng chỉ là một con người, không phải hoàn hảo, đồ trong lâu đài này quá nhiều nguy hiểm, một mình anh có được không?

Tốt xấu gì thì cô cũng có chi bảo gia truyền che chở, sẽ không bị yểm ma công kích, ra ngoài chắc không có chuyện gì đâu nhỉ?




C a mở trong nháy mắt, một cơn gió mạnh không rõ từ đâu thổi ập tới, khiến tóc cô bay loạn lên. Đèn hành lang chẳng rõ tắt từ bao giờ, tối đen một vùng.





ôi ở đây”



Du Lệ vô thức nắm tay anh, tranh thủ thời gian tới gần anh, trợn tròn mắt nhìn hắc ám chung quanh, hỏi nhỏ, “Xảy ra chuyện gì thế?”





Chử Hiệt cúi đầu nhìn cô gái mặc đồ ngủ đầu bù tóc rối đang bị chấn kinh như con thỏ nhảy nhót tới cạnh anh trong nháy mắt, cặp mắt xinh đẹp trừng to cảnh giác nhìn chung quanh, vô cùng…. đáng yêu.


ựa như anh từng nuôi một động vật nhỏ vậy. Đương nhiên anh biết rõ cô không phải là động vật nhỏ, mà là…





Lúc Du Lệ được anh ôm một cái, hơi bị mộng, nhưng hắc ám chung quanh và hình dáng chập chờn trong hắc ám đó khiến cô coi nhẹ hành động của anh, run rẩy hỏi nhỏ, “Chử, Chử Hiệt, bên đó…… đoàn bóng đen đó là gì thế?”












Du Lệ a một tiếng, nín thở nhìn cả đoàn tối đen kia, thầm cầu nguyện những sinh vật bóng đêm này nhanh chóng rời đi, đừng gây sự trước cửa phòng cô nữa, cô thực sự chỉ muốn quay cho xong phim thôi, không muốn thấy chuyện linh dị gì đâu.









ai quỷ hút máu và một con ma vật nhìn xuyên qua sương đen, thấy đôi nam nữ ôm nhau ở cửa, tâm tình trong nháy mắt hiểu ra: sao đôi cẩu nam nữa này vẫn chưa đi nhỉ?



Cặp mắt đó, cứ như nhìn thứ đồ vật không có sinh mệnh vậy, ngập tràn hờ  hững với thế giới.






















Sau khi bật đèn lên, toàn bộ phòng sáng rõ, con mắt đã quen trong bóng tối đột nhiên không chịu nổi, nheo lại.






Du Lệ phản ứng chậm, ngay lúc anh cho là cô không nói gì, cô lại lau nước bám trên mép, hỏi vội, “Chắc không phải lại tới hút máu tôi đó chứ?’








Du Lệ cứng mặt lại, mãi lâu sau mới tỉnh táo, chẳng rõ vì sao mình có thứ gì mà những sinh vật phi nhân loại lại thích thế? Xem ra mấy đêm này yên tĩnh thực ra là trước khi cơn bão ập tới thôi.





“Máu của cô rất tinh khiết thơm ngon, có sức quyến rũ mạnh với quỷ hút máu” Ánh mắt anh rơi xuống cần cổ tinh tế của cô, thấy cô tranh thủ lấy tay che cổ, lại nói tiếp, “Trên người cô có một khí tức tinh khiết, cũng thu hút ma vật tới gần”










ên sinh hộ vệ không phản bác lại được.



Đương nhiên, so với ngoại hình xinh đẹp, trên người cô còn có thứ hấp dẫn sinh vật bóng đêm hơn.


*

Lúc gần sáng, Luda và Guzman, Shyia từ lầu bốn xuống. Bận rộn cả một tối, ba người có vẻ hơi mệt mỏi. Nhưng vừa tiến vào tầng ba, bước chân ba người không hẹn mà cùng dừng lại.












Guzman nói mà không có cảm xúc gì, ‘Dòng máu Anita vô cùng thơm ngon, cũng chẳng trách được đám quỷ hút máu lại không chịu nổi”










Sh yia ngẫm nghĩ, đáp, “Trong truyền thuyết, chỗ sâu nhất ở Ma Giới có một ma vật đáng sợ ngủ say, lúc nó thức tỉnh, cánh cổng Ma sẽ mở ra về phía nhân gian, nó khiến cho toàn bộ thế giới chìm trong đen tối, sợ hãi, tà ác, tham lam, sa đọa… Toàn bộ sinh linh cuối cùng sẽ nghênh đón hủy diệt”





















Gu zman tỉnh táo đáp, “Cô ấy chắc chắn đang che giấu gì đó”