Chương 40
Cuối cùng Luda hết cách, đành gọi trợ lý tới, chuyển trước cho anh năm vạn tiền vàng, đúng lúc tối qua diệt được tiền năm bức tranh. Đây cũng tương đương với làm việc buổi tối, hôm sau tính toán tiền công.
Trợ lý của Luda làm việc rất nhanh nhẹn, chỉ lát sau, di động Chử Hiệt đã nhận được tin ngân hàng nhắn lại, tiền đã vào tài khoản.
Chử Hiệt mở tài khoản tiền tiết kiệm trên điện thoại, thấy khá vừa lòng.
Du Lệ đang xem nam nữ diễn viên chính diễn chăm chú, thấy anh nhìn về mình chằm chằm, cười hỏi, “Sao thế?”
D u Lệ tò mò lại gần xem, thần sắc đột nhiên cổ quái, đụng phải mắt anh, lập tức nhanh trí bảo, “Anh có đói không? Cũng đúng, đồ chúng mình còn lại không nhiều, lát nữa em bảo Tuyết Dung ra ngoài mua ít về”
Từ khi Chử Hiệt tới, trong nhà Du Lệ, bảo dưỡng xe và ở trong phòng lâu đài, ăn gấp đôi lên, còn cô thừa lúc không có mặt trợ lý Trịnh, thỉnh thoảng lại thả phanh ăn uống.
Đúng lúc Yuna cũng tới tìm trợ lý Trịnh của Du Lệ, nghe thấy hai người nói chuyện lập tức, “……………..” Nói đến ăn uống mà hay đến vậy sao?
T hần sắc trợ lý Trịnh phức tạp nhìn Chử Hiệt một cái, càng cảm thấy Du Lệ không nên kết giao với bạn trai, rõ ràng là một kẻ bao nuôi mà. Thế mà kẻ bao nuôi này lại chẳng có ý thức là được người bao nuôi, cứ tinh thần vui sướng định chuyển chính thức, mà anh ấy thực sự đã chuyển chính thức thành công rồi.
N hưng trợ lý Trịnh nghe lại cảm thấy người phụ nữ nước ngoài này không rõ có mục đích gì, nếu không vì sao cứ cổ vũ Chử Hiệt cố gắng kiếm tiền làm thêm chứ. Vì thế không tiếc lời ca ngợi nhan sắc Du Lệ lên, cũng nói tới cả tương lai biết đâu Du Lệ trở thành siêu sao quốc tế nữa, khiến trợ lý như cô nàng đây nghe xong mà không kìm được mặt đỏ bừng.
rợ lý Trịnh nghe vậy, hơi ảo não, hỏi, “Anh có tiền à?”
ền tiết kiệm anh tiêu nhanh thế cũng là bởi anh cái gì cũng mua hết.
ẳng lẽ thanh toán trong ngày?” Trợ lý Trịnh đoán.
Trợ lý Trịnh vừa thấy thì biết ngay là đồ ăn, với cái vị có dung lượng dạ dày này thì lười đánh giá. Tiếp đó, cô nàng phát hiện ngoài đồ ăn ra, còn trộn lẫn cả những thứ hỗn tạp khác nữa, kinh ngạc hỏi, “Đây là…”
c trở lại lâu đài, đã có hầu gái lâu đài tới giúp cô mang đồ tới phòng Du Lệ ở lầu ba, vừa cười hỏi, “Tiểu thư Trịnh hôm nay đi mua sắm à? Sao mua nhiều thứ thế?”
rợ lý Trịnh thả đồ xuống, nhìn thần sắc say mê trên mặt hầu gái, sửng sốt, khó hiểu hỏi, “Cô….”
>Thấy trợ lý Trịnh nghi ngờ, hầu gái cười đáp, ‘Tôi là fan của tiểu thư Anita, lần đầu tiên tới phòng tiểu thư Anita, thật quá xúc động”
H u hái vừa nói lảng chuyện với trợ lý Trịnh, vừa giúp cô xếp đồ, đề tài dĩ nhiên xoay quanh Du lệ rồi, “Nghe bảo hai ngày nữa, đoàn làm phim sẽ lên núi đóng phim, hơn nữa diễn viên còn phải cưỡi ngựa. Trang viên chúng tôi có trại nuôi ngựa, nuôi mấy con ngựa cưỡi rất được, đến lúc đó các diễn viên đều cưỡi ngựa của trang viên cả, Anita biết cưỡi ngựa không?”
“Biết chút” trợ lý Trịnh cười đáp, “Trước đây Anita có đóng phim cổ trang, cần cười ngựa, nên đã đi luyện qua, nhưng không cách nào thuần thục được”
u gái tốt bụng nhắc nhở.
Sau khi trợ lý Trịnh rời đi không lâu, trong nhà yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một luồng sương đen, một bóng méo mó dần hình thành trong sương đen, sau đó có một cánh tay tái nhợt cần đồ vật trên bàn lên nhìn, tiếp đó mất hứng xé nó ra, ném vào trong sương đen.
ương đen phát ra tiếng nuốt, cứ như thấy thứ đồ này ăn chẳng ngon vậy, tiếp đó còn phun ra mấy sợi tóc.
ương đen đi dạo một vòng quanh phòng, thấy gì cũng nhấm nuốt, cuối cùng không phát hiện ra gì nữa mới hài lòng rời đi.
* *
Thừa lúc Du Lệ cùng những diễn viên chính khác đi ăn cơm chiều ở nhà ăn, trợ lý Trịnh tìm thấy Chử Hiệt bảo, “Quà đã mua được rồi, tôi đặt trên bàn, anh về là nhìn thấy ngay”
rợ lý Trịnh được sủng mà sợ, lần đầu tiên tiên sinh Hộ vệ trầm mặc ít nhời nói câu cảm ơn với cô nàng, đây có tính là phúc của Du Lệ không nhỉ?
T ợ lý Trịnh thấy bóng anh rời đi, thầm nghĩ bất kể là người cao ngạo lạnh lùng thế nào, nói đến yêu đương quả nhiên thay đổi.
ầu tiên Chử Hiệt nhìn lên mặt bàn, thấy cái bàn trống không, không thấy có gì hết.
úc tiến vào khóe miệng trợ lý Trịnh hơi nhếch lên, liếc trộm chử Hiệt một cái, bảo anh thể hiện cho tốt vào.
Chử Hiệt, anh về rồi à?” Du Lệ cười nói vui vẻ.
ử Hiệt ưm một tiếng, đi tới xoa đầu cô bảo, “Anh còn có việc, ra ngoài một lát”
T rợ lý Trịnh cũng bị hành động của Chử Hiệt làm cho ngây người, không rõ anh định đi làm gì. Cô nàng ngước mắt nhìn lên bàn, chẳng thấy quà Chử Hiệt nhờ mua đâu, chẳng lẽ Chử Hiệt cất đi rồi, đợi tối mới tặng cho Du Lệ ư?
Tuy là thế, trong lòng cô nàng vẫn vui, nên miệng cười mãi không khép lại được.
Du Lệ cũng không ngốc, nghe thấy vậy hỏi, “Chẳng nhẽ anh ấy nhờ em mua đồ gì cho chị à?”
D u Lệ cũng rất vui, “Yên tâm đi, chị sẽ không nói đâu” Trong lòng lại mong chờ Chử Hiệt về, xem anh bảo trợ lý Trịnh mua đồ gì cho cô.
*
Lúc này Chử tiên sinh đang được Du Lệ mong nhớ, lại chậm rãi rời khỏi lâu đài.
Luda không hiểu sao cả, hơi không yên tâm, ngẫm nghĩ vẫn quyết định đi theo sau.
Các anh đi đâu thế?”
Vẫn đang hoàng hôn, dưới màn trời màu tím, thiếu niên xinh đẹp ôm hoa hồng, như một bức tranh sơn dầu rực rỡ, khiến người ta khó mà quên được.
N gười trong đoàn làm phim thường hay bỏ tiền mua hoa hồng tặng người mình thích, trong đó có mấy diễn viên chính như Luda là người nhận được nhiều hoa hồng nhất, còn mỗi lần Alger nhận được hoa đồng, đều yêu cầu rất cẩn thận, phòng hoa hồng chạm vào ngực anh ta điêu tàn trong nháy mắt, lại khiến người ta hoài nghi anh ta.
Al ger nhìn thoáng qua Chử Hiệt đi đằng trước, tới cạnh Luda hỏi nhỏ, “Anh cùng anh ta đi đâu thế?”
H iếm khi thấy Chử Hiệt lúc nào cũng như hình với bóng rời khỏi lâu đài, trực giác cho thấy chắc chắn xảy ra chuyện gì rồi.
Lúc vào rừng cây, sắc trời dần tối, trong rừng cây ánh mắt lờ mờ, yên tĩnh sâu thẳm, không nghe thấy tý tiếng côn trùng kêu chút nào.
à nơi ở của sinh vật hắc ám, cũng không có tiếng côn trùng kêu, quỷ hút máu tòa lâu đài này là thế.
Alger và Luda nghi hoặc nhìn anh, rồi lại nhìn chung quanh.
Đột nhiên Chử Hiệt động, chỉ thấy anh duỗi tay ra đằng trước, ngón tay như xé rách thứ gì đó, tiếp đó anh túm được một sợi sương đen, sương đen khuếch tán trong không trung, càng ngày càng dài, anh giật mạnh một cái, một “người” bị anh giật ra từ trong đám sương đen.
uda và Alger “…..” Quả nhiên muốn gây chuyện rồi.
Trợ lý của Luda làm việc rất nhanh nhẹn, chỉ lát sau, di động Chử Hiệt đã nhận được tin ngân hàng nhắn lại, tiền đã vào tài khoản.
Du Lệ đang xem nam nữ diễn viên chính diễn chăm chú, thấy anh nhìn về mình chằm chằm, cười hỏi, “Sao thế?”
D u Lệ tò mò lại gần xem, thần sắc đột nhiên cổ quái, đụng phải mắt anh, lập tức nhanh trí bảo, “Anh có đói không? Cũng đúng, đồ chúng mình còn lại không nhiều, lát nữa em bảo Tuyết Dung ra ngoài mua ít về”
Từ khi Chử Hiệt tới, trong nhà Du Lệ, bảo dưỡng xe và ở trong phòng lâu đài, ăn gấp đôi lên, còn cô thừa lúc không có mặt trợ lý Trịnh, thỉnh thoảng lại thả phanh ăn uống.
T hần sắc trợ lý Trịnh phức tạp nhìn Chử Hiệt một cái, càng cảm thấy Du Lệ không nên kết giao với bạn trai, rõ ràng là một kẻ bao nuôi mà. Thế mà kẻ bao nuôi này lại chẳng có ý thức là được người bao nuôi, cứ tinh thần vui sướng định chuyển chính thức, mà anh ấy thực sự đã chuyển chính thức thành công rồi.
N hưng trợ lý Trịnh nghe lại cảm thấy người phụ nữ nước ngoài này không rõ có mục đích gì, nếu không vì sao cứ cổ vũ Chử Hiệt cố gắng kiếm tiền làm thêm chứ. Vì thế không tiếc lời ca ngợi nhan sắc Du Lệ lên, cũng nói tới cả tương lai biết đâu Du Lệ trở thành siêu sao quốc tế nữa, khiến trợ lý như cô nàng đây nghe xong mà không kìm được mặt đỏ bừng.
rợ lý Trịnh nghe vậy, hơi ảo não, hỏi, “Anh có tiền à?”
ền tiết kiệm anh tiêu nhanh thế cũng là bởi anh cái gì cũng mua hết.
ẳng lẽ thanh toán trong ngày?” Trợ lý Trịnh đoán.
c trở lại lâu đài, đã có hầu gái lâu đài tới giúp cô mang đồ tới phòng Du Lệ ở lầu ba, vừa cười hỏi, “Tiểu thư Trịnh hôm nay đi mua sắm à? Sao mua nhiều thứ thế?”
rợ lý Trịnh thả đồ xuống, nhìn thần sắc say mê trên mặt hầu gái, sửng sốt, khó hiểu hỏi, “Cô….”
>Thấy trợ lý Trịnh nghi ngờ, hầu gái cười đáp, ‘Tôi là fan của tiểu thư Anita, lần đầu tiên tới phòng tiểu thư Anita, thật quá xúc động”
H u hái vừa nói lảng chuyện với trợ lý Trịnh, vừa giúp cô xếp đồ, đề tài dĩ nhiên xoay quanh Du lệ rồi, “Nghe bảo hai ngày nữa, đoàn làm phim sẽ lên núi đóng phim, hơn nữa diễn viên còn phải cưỡi ngựa. Trang viên chúng tôi có trại nuôi ngựa, nuôi mấy con ngựa cưỡi rất được, đến lúc đó các diễn viên đều cưỡi ngựa của trang viên cả, Anita biết cưỡi ngựa không?”
u gái tốt bụng nhắc nhở.
ương đen phát ra tiếng nuốt, cứ như thấy thứ đồ này ăn chẳng ngon vậy, tiếp đó còn phun ra mấy sợi tóc.
ương đen đi dạo một vòng quanh phòng, thấy gì cũng nhấm nuốt, cuối cùng không phát hiện ra gì nữa mới hài lòng rời đi.
* *
Thừa lúc Du Lệ cùng những diễn viên chính khác đi ăn cơm chiều ở nhà ăn, trợ lý Trịnh tìm thấy Chử Hiệt bảo, “Quà đã mua được rồi, tôi đặt trên bàn, anh về là nhìn thấy ngay”
rợ lý Trịnh được sủng mà sợ, lần đầu tiên tiên sinh Hộ vệ trầm mặc ít nhời nói câu cảm ơn với cô nàng, đây có tính là phúc của Du Lệ không nhỉ?
T ợ lý Trịnh thấy bóng anh rời đi, thầm nghĩ bất kể là người cao ngạo lạnh lùng thế nào, nói đến yêu đương quả nhiên thay đổi.
ầu tiên Chử Hiệt nhìn lên mặt bàn, thấy cái bàn trống không, không thấy có gì hết.
úc tiến vào khóe miệng trợ lý Trịnh hơi nhếch lên, liếc trộm chử Hiệt một cái, bảo anh thể hiện cho tốt vào.
Chử Hiệt, anh về rồi à?” Du Lệ cười nói vui vẻ.
ử Hiệt ưm một tiếng, đi tới xoa đầu cô bảo, “Anh còn có việc, ra ngoài một lát”
T rợ lý Trịnh cũng bị hành động của Chử Hiệt làm cho ngây người, không rõ anh định đi làm gì. Cô nàng ngước mắt nhìn lên bàn, chẳng thấy quà Chử Hiệt nhờ mua đâu, chẳng lẽ Chử Hiệt cất đi rồi, đợi tối mới tặng cho Du Lệ ư?
Tuy là thế, trong lòng cô nàng vẫn vui, nên miệng cười mãi không khép lại được.
Du Lệ cũng không ngốc, nghe thấy vậy hỏi, “Chẳng nhẽ anh ấy nhờ em mua đồ gì cho chị à?”
D u Lệ cũng rất vui, “Yên tâm đi, chị sẽ không nói đâu” Trong lòng lại mong chờ Chử Hiệt về, xem anh bảo trợ lý Trịnh mua đồ gì cho cô.
*
Lúc này Chử tiên sinh đang được Du Lệ mong nhớ, lại chậm rãi rời khỏi lâu đài.
Các anh đi đâu thế?”
N gười trong đoàn làm phim thường hay bỏ tiền mua hoa hồng tặng người mình thích, trong đó có mấy diễn viên chính như Luda là người nhận được nhiều hoa hồng nhất, còn mỗi lần Alger nhận được hoa đồng, đều yêu cầu rất cẩn thận, phòng hoa hồng chạm vào ngực anh ta điêu tàn trong nháy mắt, lại khiến người ta hoài nghi anh ta.
Al ger nhìn thoáng qua Chử Hiệt đi đằng trước, tới cạnh Luda hỏi nhỏ, “Anh cùng anh ta đi đâu thế?”
H iếm khi thấy Chử Hiệt lúc nào cũng như hình với bóng rời khỏi lâu đài, trực giác cho thấy chắc chắn xảy ra chuyện gì rồi.
à nơi ở của sinh vật hắc ám, cũng không có tiếng côn trùng kêu, quỷ hút máu tòa lâu đài này là thế.
Đột nhiên Chử Hiệt động, chỉ thấy anh duỗi tay ra đằng trước, ngón tay như xé rách thứ gì đó, tiếp đó anh túm được một sợi sương đen, sương đen khuếch tán trong không trung, càng ngày càng dài, anh giật mạnh một cái, một “người” bị anh giật ra từ trong đám sương đen.
uda và Alger “…..” Quả nhiên muốn gây chuyện rồi.