Chương 12
Phương Mộc nhìn bắp đùi lay động trước m br>Quần đùi càng ngày&nb àng ngắn.
Liế p;mắt là có  thấy bắp đùi, hơn nữa Lý Bích cũng không quan tâm, tùy ýngồi cho người khác nhìn. Phương Mộc ở bên cạnh hắn,&n oàn toàn không thểtránh khỏi.
Hiện tại Phương Mộc đã cảm thấy&nb h chính là gia sư cầm thú nbsp;nghe trongthời sợ. Hoặc là&nbs g y giáo chủ đùa giỡn bé trai 12 tuổi.
Kỳ&nb hực Lý Bích mặc cái gì, làm cái gì, hắn là không liên quan đến anh, bìnhthường dạy thế nào thì giờ dạy thế ấy, nhưng anh&nbs ảm thấy có hơi gian nan.
“Anh biết không, ở trườn ;của tụi em có hai học sinh ở trong lớp  môi sau giờ tan học, bị giáo viên bắt được.”
Phương Mộc: “Thật không?”
Loại đề tài như vậy… Hắn biết mình rất khổ sở sao?
“Thầy hô p;môi chưa?”
P g Mộc ửng đỏ cả mặt: “Em chuyên tâm&n làm vài đi.”
Lý Bích cúi đầu: “Kỳ thực chín là đầu lưỡi quấn lấy nhau phải không?”
Phương Mộc nghiêm mặt nói: “Em hỏi vượt& á giới hạn rồi, chờ em tốt nghiệp trung học rồi hãy nghiên cứu nhữn p;chuyện này.”
“Ừm.” Lý Bích cầm bút xoay xoay: “Kỳ thực ở trường có nữ sinh thích em, dù em nói muốn thử, cũng sẽ không quá&nbs ó khăn.”
Phương Mộc hít sâu một hơi: “Vậy không phải là em lợi dụng bạn ấy sao?”
“ br>“Không thích người ta thì đừng làm&nb ại chuyện đó.” Phương Mộc hạ giọng nói: “Bây giờ em đang trưởng thành, hiếu kỳ loại chuyện này cũng bình thường, nhưng không nên suy nghĩ á nhiều.”
Không  nbsp;Lý Bích suy nghĩ quá nhiều nhưng chính mình lại nghĩ rất nhiều. Mặt người dạ thú, có suy nghĩ đó với học sinh&nbs a mình, hoàn toàn&n ;không có thuốc nào cứu nổi…
Lý Bích nhỏ giọng nói: “Có một bạn gái khá chủ động, hôm qua tan học còn chặn đường em.”
Phương Mộc: “..…”
“Em còn chưa nghĩ xong… Bạn em đều nói em nên quen bạn ấy.”
“Em cảm thấy thế nào?”
Dường sp;Lý Bích có tâm sự cứ xoay bút:  ỳ thực em không biết nên làm gì bây giờ, em chưa từng nói chuyện với bạn ấy được mấy câu, cũng không có cảm giác gì.&nbs ại chuyện này phải làm&nbs i người mình thíc p;mới vui vẻ phải không?”
“Cái này phải tự em quyết định. br>Lý Bích quay đầu nhìn anh: “Thầy có thích ai không?”
Phương Mộc nghiêm túc nhìn hắn.
Thằng nhóc, cậu rất thích&n hìn tôi khổ sở đúng không?
Liế p;mắt là có  thấy bắp đùi, hơn nữa Lý Bích cũng không quan tâm, tùy ýngồi cho người khác nhìn. Phương Mộc ở bên cạnh hắn,&n oàn toàn không thểtránh khỏi.
Hiện tại Phương Mộc đã cảm thấy&nb h chính là gia sư cầm thú nbsp;nghe trongthời sợ. Hoặc là&nbs g y giáo chủ đùa giỡn bé trai 12 tuổi.
Kỳ&nb hực Lý Bích mặc cái gì, làm cái gì, hắn là không liên quan đến anh, bìnhthường dạy thế nào thì giờ dạy thế ấy, nhưng anh&nbs ảm thấy có hơi gian nan.
“Anh biết không, ở trườn ;của tụi em có hai học sinh ở trong lớp  môi sau giờ tan học, bị giáo viên bắt được.”
Phương Mộc: “Thật không?”
Loại đề tài như vậy… Hắn biết mình rất khổ sở sao?
“Thầy hô p;môi chưa?”
P g Mộc ửng đỏ cả mặt: “Em chuyên tâm&n làm vài đi.”
Lý Bích cúi đầu: “Kỳ thực chín là đầu lưỡi quấn lấy nhau phải không?”
Phương Mộc nghiêm mặt nói: “Em hỏi vượt& á giới hạn rồi, chờ em tốt nghiệp trung học rồi hãy nghiên cứu nhữn p;chuyện này.”
“Ừm.” Lý Bích cầm bút xoay xoay: “Kỳ thực ở trường có nữ sinh thích em, dù em nói muốn thử, cũng sẽ không quá&nbs ó khăn.”
Phương Mộc hít sâu một hơi: “Vậy không phải là em lợi dụng bạn ấy sao?”
“ br>“Không thích người ta thì đừng làm&nb ại chuyện đó.” Phương Mộc hạ giọng nói: “Bây giờ em đang trưởng thành, hiếu kỳ loại chuyện này cũng bình thường, nhưng không nên suy nghĩ á nhiều.”
Không  nbsp;Lý Bích suy nghĩ quá nhiều nhưng chính mình lại nghĩ rất nhiều. Mặt người dạ thú, có suy nghĩ đó với học sinh&nbs a mình, hoàn toàn&n ;không có thuốc nào cứu nổi…
Lý Bích nhỏ giọng nói: “Có một bạn gái khá chủ động, hôm qua tan học còn chặn đường em.”
Phương Mộc: “..…”
“Em còn chưa nghĩ xong… Bạn em đều nói em nên quen bạn ấy.”
“Em cảm thấy thế nào?”
Dường sp;Lý Bích có tâm sự cứ xoay bút:  ỳ thực em không biết nên làm gì bây giờ, em chưa từng nói chuyện với bạn ấy được mấy câu, cũng không có cảm giác gì.&nbs ại chuyện này phải làm&nbs i người mình thíc p;mới vui vẻ phải không?”
“Cái này phải tự em quyết định. br>Lý Bích quay đầu nhìn anh: “Thầy có thích ai không?”
Phương Mộc nghiêm túc nhìn hắn.
Thằng nhóc, cậu rất thích&n hìn tôi khổ sở đúng không?