Chương 39

Trước khi vật kia tiến vào, lỗ hậu của Phương Mộc đã trống rỗng đến cực điểm.

“Sướng không?” Lý Bích từ bên cạnh ôm anh, giơ m  chân của an bsp;lên, dương v*t đâm rút, một&nb y xoa nắn đầu v* của anh,   lưỡi chậm  nbsp;liếm lên c p;anh.

Ngay cả giọng nói Phương Mộc cũng không phát ra được. Lỗ nhỏ được lấp đầy nhưng vẫn rất đói khát, Phương Mộc cảm thấy&n ân thể mình  g ngàycàng khó khống chế, kiề ;chế bản thân xung động, hôn Lý Bích: “Kỹ xảo của em thật tốt.”< >Lý Bích lập tức im lặng nhưng&nbs ai tai hơi ửng đỏ: “Anh thích không?”

Phương Mộc bị giọng điệu của hắn& ọc đến run rẩy&nbs ng lòng: “Thích…Nhất định đã tốn rất&nbs u công sức…”

Câu nói phía sau là chảy   trong lòng m  nói ra được.

Tính to sp;một chút, khô bsp;nghĩ nữa.

Lý Bích hôn sâu, ngây ngốc đè lên người&n h chậm rãi c ển động, đầu lưỡitrượt đến trước ng mút lấy hai viên đậu đỏ.

Phương Mộc nhỏ tiếng& ói: “Sau này muốn&n uyện kỹ xảo, luyện trên ;người anhlà được rồi, đ tìm người khác.”

Thời gian như ngưng đọn.

Tim Phương Mộc đập thình thịc ;như trống gõ.

Sau hồi&nbs âu, tay hắn siết chặt Phương Mộc: “thầy Phương?”

“Hả? ắn xoay người đè Phương Mộc lại, dạng& ai chân ra, ch m rãi đâm vào rút ra.Vật kia đâm vào chỗ sâu nhất, không& ;có rời khỏi mà ma sát qua lại trên  yếntiền liệt.  bsp;thể Phương Mộc run rẩy không ngừng, trư bsp;mắt mờ dần trốngrỗng, mất ý thức kêu lên: “A…”

“Có phải ở đây hay không?”

“Ừ…&nb

Lý Bích cầm dương v*t của anh chà xát, miệng vẫn đang hôn cổ Phương Mộc.Cổ, đầu v* đều là điểm nhạy cảm ủa Phương Mộc, nửa ngườ anh mất đi tri giác, không khống chế được thân thể chỉ dâm đãng lắc lư&nbs  mông.

Nếu  ư có thể ch bsp;lại, Phương Mộc nghĩ dáng vẻ bây giờ của anh không khác gì trong phim AV.

“Thích không?” Lý Bích vận động trong thân& ;thể anh.

Phương Mộc rưng rưng kẹp hông của Lý Bích, trong lòng&n p;lại không kiềm chế được ghen tỵ, anh ôm cổ hắn: “Không cho em làm với người khác.”

Trong lòng Lý Bích run rẩy,&nbs ạ giọng thật thấp: “Chỉ làm với anh.”

“C p;cho anh sung sướng.”

“Ừ…& sp;cho anh sung sướng.”

Môi  sp;người dán lên nhau,  hương Mộc cắn cánh&nb i của hắn.

Lý Bích cong người, p;kéo hai chân&nbs của anh khép lại, đỡ eo anh lên đặt một cái gối bên dưới: “Có tốt không?”

“Ừ…”

Lý Bích cúi người xuống, vật kia lại từ  bsp;tiến vào cơ thể 

“Ngày mai  n phải làm việc…” Phương Mộc khó nhịn ôm lưng hắn: “Đừngnghỉ ngơi khuya quá…”

Muốn  bsp;muốn ôm hắn chơi một đêm không ngừng không nghỉ, nhưn sp;anh không phải người không để ý tới lý tr r>
“Em biết, phải có&n hừng mực.”

>
“Thầy Phương…”

“Hả? Không có gì…” Lý Bích nâng cằm&nb nh khẽ cắn.