Chương 1-2
“Vương Húc Chi! p;Mẹ nó chứ&nbs muốn làm b sp;mày tức chết ;sau đó kế dăm thửa đất của bố phỏng?! ;Vương Thế Hồng cầm&n ổi lông gà, huơ bài thi trên tay, “Lần trước còn đư 50 điểm, lần&nb y mẹ nó ch p;được có 15??& Não mày bị nbsp;gặm rồi à?
Vương Húc Chi sp;rúm ró trong&nb ;góc tường, cố giãy giụa, “Bố! Bình tĩnh ;Mẹ đang nhìn&nb ó, ây… Trước khi qua đời mẹ  bsp;nói rồi, bố ;phải chăm sóc&n con, sao bố có th bsp;đánh con ngay trước mặt& mẹ được?!”
“Bố!”&nb p;môi Vương Húc Chi&nbs hếch lên, ra  iều thê thảm&nb ng thương. Trong lòng ngầm mừng& rỡ muốn nhảy&n ng lên.
“Hừ!” Vương Thế Hồng túm tóc con trai mình, lôi dậy, “Đi, ra ngoài ăn .”
“WTF! Cứu mạng!! Yamete!”
Vương Húc Chi sp;rúm ró trong&nb ;góc tường, cố giãy giụa, “Bố! Bình tĩnh ;Mẹ đang nhìn&nb ó, ây… Trước khi qua đời mẹ  bsp;nói rồi, bố ;phải chăm sóc&n con, sao bố có th bsp;đánh con ngay trước mặt& mẹ được?!”
“Bố!”&nb p;môi Vương Húc Chi&nbs hếch lên, ra  iều thê thảm&nb ng thương. Trong lòng ngầm mừng& rỡ muốn nhảy&n ng lên.
“Hừ!” Vương Thế Hồng túm tóc con trai mình, lôi dậy, “Đi, ra ngoài ăn .”
“WTF! Cứu mạng!! Yamete!”