Chương 34: Nói! Em! Làm! Chuyện Xấu!

Sàn nhà lạnh, nằm lâu chỉ sợ sinh bệnh.







ư Duệ nắm chặt eo Yến Cẩm Thư, cúi người hôn môi cậu, hơi thở nóng bỏng bao trùm đôi môi bả vai và lưng của cậu, phối hợp dùng lực eo có tiết tấu đâm xuyên, thao tới Yến Cẩm Thư nhíu mày thở gấp, cả người run rẩy.







Yến Cẩm Thư bị thao đến toàn thân ửng hồng, dục tiên dục tử, dưới khố dương v*t lần thứ hai sung huyết, cậu không khỏi đưa tay an ủi, phối hợp với tần suất phía sau va chạm mà trên dưới tuốt động.












Bình thường dưới tình huống này, ‘Không muốn’ ý tứ chính là ‘Nhiều hơn một chút’, Tiểu dâm đãng, đã ướt thành như vậy còn nói vậy.” Thu hồi một tay, hướng về bắp đùi của Yến Cẩm Thư quẹt lấy dâm dịch đầy tay trơn trợt, đưa tay đưa đến trước mắt Yến Cẩm Thư

.. “Anh...”

< ng>“Anh, không xong rồi… Muốn… Ừ a, a! A a a…”


Dư Duệ biết cậu muốn bắn tinh trong nháy mắt đưa tay tới, tinh dịch một luồng một luồng phun tung toé ở lòng bàn tay hắn. Chôn ở sâu nơi hành lang dương v*t của hắn cũng bị tràng đạo căng mịn trơn trợt điên cuồng co thắt, Dư Duệ vạn phần hưởng thụ ngước cổ lên, trong miệng phát ra tiếng thở phào sung sướng, một lát sau lần thứ hai đưa tay tới trước mặt Yến Cẩm Thư mở lòng bàn tay ra nói: “Xem, đều là của em.”



< >Cậu hơi động đậy côn th*t chôn ở trong thân thể liền trượt ra ngoài. Dư Duệ xoa bóp cái mông cậu mấy lần, nói: “Thoải mái xong liền mặc kệ lão tử?”




Dư Duệ lấy hai ngón tay cắm vào cái lỗ nhỏ ướt đẫm hỏi: “Sao không quản?”


Yến Cẩm Thư rầm rì vài tiếng, vươn mình ngồi dậy, xếp chăn, dựa vào nằm trên đó, hai cái chân vừa dài vừa trắng tách ra, cằm vươn lên, đuôi lông mày khóe mắt tất cả đều ra vẻ dụ hoặc: “Đến đây.. tiếp tục.”






A…” Yến Cẩm Thư đột nhiên ngẩng đầu lên, hai tay nắm chặt vai Dư Duệ: “Ừm, thật sâu…em thích côn th*t vừa lớn vừa cứng này, con nhím nhỏ, anh giỏi quá… A! Ạch a a! A ——! Muốn hỏng rồi, ô a a… Nhẹ chút, đâm hỏng rồi thì không có mà chơi… Ừ, a…”

Dư Duệ ôm chặt Yến Cẩm Thư, lại là một phen sâu đỉnh mãnh xuyên: “Em thích côn th*t này, dù chủ nhân của nó làm chủ xấu cũng được phải không?”

Yến Cẩm Thư ừ a a rên rỉ đến vui vẻ, còn nở nụ cười lên tiếng: “… Hai việc này có quan hệ?”






“Con mẹ nó em đã dâm đãng thành như vậy, lão tử thực sự là hận không thể thao chết em!”





Dư Duệ dừng lại một hồi, mặt tối sầm lại rút dương v*t ra, leo qua thân thể Yến Cẩm Thư dương tay đánh vào đôi mông no đủ vểnh cao, đùng đùng đùng đùng đánh liên tục bốn phía, nói: “Nói! Em! Làm! Chuyện xấu!”



Dư Duệ đánh xong, đem người qua ôm vào trong lồng ngực, cúi đầu hôn một cái: “Cho em một viên kẹo ngọt.”

Yến Cẩm Thư liếm liếm môi:”Không đủ ngọt.”


Dư Duệ lấy thêm một ngón tay đột nhiên đâm vào còn ở ra bên ngoài lỗ nhỏ quét tới quét lui tinh thủy. Yến Cẩm Thư chấn kinh há mồm trong nháy mắt cúi đầu ngăn chặn môi hắn, câu triền liếm duyện, càng hôn càng sâu.


ột bá đạo lại ôn nhu triền miên hôn sâu, trong tiếng Yến Cẩm Thư a a ừ thở dốc mà kết thúc.



Dư Duệ dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa đôi môi ướt át của cậu nói: “Cẩm Thư.”






Yến Cẩm Thư nghi hoặc, hỏi: “Sao đột nhiên anh hỏi chuyện này?”




ến Cẩm Thư nháy mắt mấy cái, bên tai có chút nóng lên, “Ừm, tin tưởng anh a, bất luận anh làm việc gì em cũng đều tin tưởng anh.”









Dư Duệ đẩy ra Yến Cẩm Thư, vô cùng tức giận một thân trần trụi đứng lên, nói: “Đệt! Ông đây không nói chuyện với em nữa!” Hắn nổi giận đùng đùng nhảy xuống giường, đi vào phòng tắm, dùng sức thật mạnh đóng sầm cửa lại.



ư Duệ hầm hừ dùng di động chơi với baidu, liên tiếp chừng mấy ngày không cùng Yến Cẩm Thư nói chuyện.

Dư Duệ giận Yến Cẩm Thư, Yến Cẩm Thư cũng không để ý đến hắn. Đương nhiên không phải vì chịu lạnh nhạt mà cố ý giận hờn, tuy rằng tuổi sinh lý nhỏ hơn Dư Duệ, nhưng tuổi tâm lý tuyệt đối thành thục hơn Dư Duệ, cậu thật làm không được chuyện ấu trĩ như vậy.










“Thao, rượu này thật không phải là cho người uống…”


< >Hồng Cẩn Dương thanh toán hết tiền cẩn thận cất bóp rồi xoay người đi tới, đem người ngã quắp ở trên ghế salông người kéo đi, vừa đi vừa mắng: “Cậu biết rượu kia bao nhiêu tiền một chai không? Con mẹ nó cậu cũng quá ác, ùng ục ùng ục uống như nông dân uống nước suối vậy, sao rồi, hiện tại cảm thấy ngọt chứ?”




Hồng Cẩn Dương so vai thủ thế đưa tám ngón tay.


Tám ngàn?” Dư Duệ giật mình một cái, tỉnh rượu hơn phân nửa: “Đệt! Rượu này sao lại quý giá như vậy?”



“Thêm một số không? Tôi… ban ngày ban mặt …”








“Con mẹ nó cậu thấp hơn tôi 2 cm đó, đừng động một chút là hướng về trên đầu tôi bắt chuyện, động thủ nữa tôi đánh cậu!” Kéo cửa xe bên ghế phụ ngồi vào hắn liếc nhìn chỗ điều khiển rồi nhìn Hồng Cẩn Dương, một mặt ghét bỏ: “Cậu sao vậy, tôi cũng không thao cậu, cậu không vào.”