Chương 26: Để anh bắn có được hay không?

 “Ăn.”
Yến Cẩm Thư vươn mình quỳ gối ở trên người của Dư Duệ, cậu ta bắt đầu hôn từ trán của hắn, dọc theo gò má đi xuống, một đường từng cái từng cái lưu lại nụ hôn mềm mại nóng bỏng.



ến Cẩm Thư hôn một đường đến lồng ngực của Dư Duệ thì dừng lại, ngậm một bên núm vú, mút vào mấy lần, sau đó duỗi ra đầu lưỡi trơn trợt linh hoạt liếm láp chung quanh đầu v*.

Dư Duệ gầm ra tiếng, từ thở dốc trong nháy mắt trở nên ‘ồ ồ’, vươn tay đẩy đầu của Yến Cẩm Thư đi xuống phía dưới.





n Cẩm Thư tuốt lộng vài cái rồi há mồm đem quy đầu của dương v*t khổng lồ ngậm trong miệng, Dư Duệ thở gấp, hai tay xen vào bên trong tóc của Yến Cẩm Thư, theo bản năng ưỡn thẳng lưng nâng lên phía trên đâm đâm vào miệng của cậu ta.

h ——” Yến Cẩm Thư cau mày, ngẩng đầu lau miệng, rồi nói: “Anh ngoan ngoãn nằm yên, đừng nhúc nhích, nếu không em sẽ cắn anh nha.”



Yến Cẩm Thư nở nụ cười, cúi đầu tiếp tục. Cậu ta há miệng một lần nữa đem quy đầu ướt nhẹp ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi ngăn chặn lại khe nhỏ trên quy đầu, từng chút từng chút thoải mái bú liếm. Dư Duệ ngửa đầu thở mạnh, cơ đùi đột nhiên căng cứng lại. Yến Cẩm Thư một tay đặt tại bắp đùi của hắn, một tay còn lại thì nhẹ nhàng xoa xoa nắn nắn hai tinh hoàn, đồng thời đầu lên xuống bú lấy thân côn th*t, chậm rãi đem dương v*t đang nóng bỏng thô trướng nuốt vào trong miệng.


“Ưh…” Dư Duệ thở dốc gấp gáp, hai tay nắm chặt tóc của cậu ta, hắn nói “Em nuốt sâu vào thêm một chút nữa.”



Đ t! Con mẹ nó sướng quá!

ư Duệ đầu váng mắt hoa nhìn trần nhà, lồng ngực kịch liệt nhấp nhô lên xuống.

Yến Cẩm Thư nhả côn th*t trong miệng ra, nghiêng đầu “khụ khụ” hai tiếng, sau đó ngẩng đầu, đôi mắt mịt mờ ướt át nhìn Dư Duệ, khóe mắt ửng hồng, tràn đầy phong tình, cậu ta nói: “Sướng không anh?”





“Được.” Dư Duệ ngồi dậy, nâng mặt của Yến Cẩm Thư lên, cúi đầu thô lỗ hôn môi hắn, sau đó đè đầu của cậu ta phía dưới côn th*t của mình rồi nói: “Em chịu thiệt một chút.”

Yến Cẩm Thư cúi đầu ngậm lấy dương v*t vào trong miệng, đồng thời một tay tuốt lộng lên xuống thân của côn th*t. Dư Duệ ngửa đầu phát ra tiếng thở dốc gấp gáp, hai tay xen vào bên trong tóc của Yến Cẩm Thư, nôn nóng túm lấy vò vò tóc của cậu ta.

Y n Cẩm Thư dùng một tay kia tình sắc qua lại xoa xoa bên trong bắp đùi của hắn, môi ngậm dương v*t, chuyển động đầu để nó ở trong miệng trái phải xoay chuyển chạm đến những vị trí khác nhau. Nhận ra được trong miệng côn th*t rõ ràng trướng càng to lớn hơn, Yến Cẩm Thư khẽ cau mày, hít sâu một hơi, chậm rãi ép dương v*t vào sâu hơn, đầu lưỡi như con rắn trượt khắp thân dương v*t.

Q ua lại liếm láp, trên dưới phun ra nuốt vào.

àng ngày càng sâu, càng lúc càng nhanh.

Nước bọt hòa quyện phát ra âm thanh “chặc chặc”, Dư Duệ nghe được toàn thân toả nhiệt, dương v*t càng trướng cứng đến phát đau.

rời ạ quá thoải mái.

ư Duệ dùng sức nâng đầu của Yến Cẩm Thư, bị tình dục nồng nặc nhiều lần quay nướng tiếng nói cũng khàn khàn: “Nhanh lên một chút.”

Miệng của Yến Cẩm Thư mỏi đến đòi mạng, bị hắn hối thúc nên chỉ đơn giản ngậm rồi hút mạnh.







“Con mẹ nó, vị giác của em bị hỏng rồi!” Dư Duệ cấp tốc đưa tay lấy khăn để ở môi dưới, dùng sức đập mấy cái sau lưng cậu nói:”Phun ra phun ra!”








Yến Cẩm Thư cầm ly nước không làm ra vẻ mặt vô tội: “Không phải cho em uống sao?”




“Sao phải súc miệng, tinh dịch của anh không bẩn.”



“Em có bệnh a.” Yến Cẩm Thư đổ nhào lên giường, che ngực, “A, phát bệnh, mau mau lại đây hôn em, hôn là tốt rồi.”







ến quán cơm, món ăn mới vừa dọn lên, Yến Cẩm Thư bị một cú điện thoại gọi đi. Trước khi đi cậu ngồi ở trên người Dư Duệ hôn một nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt đem cơn tức giận vừa dấy lên dập tắt.



Dư Duệ thầm mắng mình, đưa tay ấn ấn hạ bộ, oán hận cầm lấy chiếc đũa, bắt đầu ăn!

C m nước xong, ra khỏi phòng khách đến toilet, vui sướng mà đi tiểu sau đó đến bồn rửa tay, hắn mới rửa một nửa thì nghe phía sau phòng riêng truyền đến tiếng va chạm nhẹ nhàng.

Dư Duệ tắt nước, nghiêng tai nghe được tiếng đồ vật ma sát.


ệt! Sẽ không may mắn như vậy chứ, trực tiếp làm ở trong này?

ư Duệ đoán không sai, đúng là trực tiếp.



Dư Duệ trong lòng lại nghe một tiếng leng keng mạnh mẽ.


Đệt!”.

Thanh âm này có chút quen tai.

i hay là ở lại?





Tay cũng không có rửa luôn.




D ư Duệ bước chân về phía trước hai bước, nhìn vào soi gương, “sách” một tiếng,.. soái!







Ha i người đàn ông một trước một sau đi ra.

Qu ả thật là người quen.

Kỳ thực cũng không tính là người quen, tính cả lúc này chỉ là lần thứ hai gặp mặt, nhưng Dư Duệ đối với người này thực sự không có hảo cảm, vì lẽ đó mới nhớ tiếng nói của anh ta rất lâu.

ắn là một người rất thù dai.

N gày đó hắn đạp cửa tiến vào văn phòng thì thấy tay của người đàn ông này đặt ở trên vai của Yến Cẩm Thư.

ệt!

Cố Trình cũng không nghĩ tới ở trường hợp này loại tình trạng này gặp phải Dư Duệ, theo bản năng nghiêng đầu liếc ra phía sau nhìn người đàn ông đang chỉnh sửa cà vạt, trầm mặc vài giây, nói: “Anh đi ra ngoài trước đi.”