Chương 28: Không mặc quần áo

Yến Cẩm Thư xác thực không đứng lên nổi, cậu xuống phi cơ là bận bịu đến chân không chạm đất, ăn cơm cũng không để ý tới, làm sao còn lo lắng được những thứ khác.



Ngủ thì tư thế đó khi tỉnh lại vẫn là tư thế đó, quần áo cũng không cởi ra.

m…”





Yến Cẩm Thư bận bịu, Dư Duệ cũng không nhàn rỗi.




Hắn không cảm thấy liên lụy hắn nhưng thím hắn đúng là rất đau lòng.






iểu Duệ a…”



uả thực… Quả thực cố tình gây sự!

a nghĩ tới Yến công tử cố tình gây sự, Dư Duệ nhất thời cảm thấy thân thể toả nhiệt, não cũng tỏa nhiệt, phía dưới cũng nóng ran.

N ói chung chính là, nóng, nghĩ đến cậu là toàn thân đều nóng.







ím không phải chỉ muốn xem qua? Còn rất muốn tán gẫu mai mối nữa.





ng>Trầm Hề Cầm đầy mặt mừng rỡ:”Thật sự? Cô gái kia bao nhiêu tuổi? Dung mạo xinh đẹp không? Làm việc gì?”




Thẩm Hề Cầm che miệng, cười: “Ôi, Bạch Phú Mỹ a, sao người ta lại coi trọng con?”






“Quả táo đưa lại cho con! Đây là con gọt vỏ cho mẹ con ăn!”








hông đúng không đúng, cho xem cho xem.” Dư Duệ đứng lên, lấy điện thoại di động ra, nói: “Trong điện thoại di động của con không có ảnh của người đó, con sẽ  kêu người ta gửi ảnh lại đây.”



Dư Duệ cầm điện thoại di động đi ra ngoài, thím hắn gọi hắn lại: “Con đi đâu vậy?”








m nhanh lên một chút, giả làm con gái, chụp tấm hình gửi lại đây, thím anh muốn nhìn cháu dâu tương lai.

T iếp theo lại thêm vào một tin nhắn nữa.







Hội nghị tạm dừng, hai giờ sau tiếp tục.”



S u khi Dư Duệ nhắn tin một giờ sau nhận được bức ảnh, lúc đó hắn đang cùng với thím hắn ngồi một chỗ, từng người dùng ngón trỏ ở ipad chơi trò chém hoa quả.



Trên màn ảnh điện thoại di động xuất hiện một tấm hình, bối cảnh là quảng trường mua sắm, một cô gái thân hình tinh tế tay nâng một đèn lồng, nghiêng đầu mỉm cười, màu khói xám của đèn lồng giống như màu áo lông, quần yếm màu xanh đậm, áo ngắn tay màu đen, đội cái mũ rộng vành, tóc thắt bím thả hai bên vai, thanh thuần vui tươi, ngoại hình khí chất không thể xoi mói.


nbsp;Cô gái này là ai vậy?





Dư Duệ đưa tay cướp lại điện thoại di động: “Sao vừa nhìn lại biết đó là cô gái tốt a, không biết có câu nói gọi không thể nhìn mặt mà bắt hình dong sao?”






Dư Duệ đứng lên:”Bức ảnh cũng đã nhìn, vậy con đi trước a, buổi chiều còn phải đến xem nhà xưởng.”

< g>“Đi thôi đi thôi, buổi tối đừng đến đây nữa, con trở lại có thể thím sẽ không phản ứng con.”




“Thằng nhóc, thím nói thật sự, con trở lại sẽ làm thím tức a!”


ược được được, không tới có được hay không, con đi rồi, thím phải nghỉ ngơi thật tốt.”







“Em gái.”






Dư Duệ nở nụ cười, mắng: “Mẹ kiếp, không mắng em, em không quen đúng không?”


“Đừng nha, cái người kia yêu thích soái ca, nhã nhặn một chút càng đáng yêu hơn.”