Chương 27
Lâm Tư Niên nói rằng cậu ta đang ở tầng dưới và có đồ đưa cho Sầm Diên.
Đó là một con mèo, nằm cuộn tròn trong vòng tay của Lâm Tư Niên.
Cậu ta ngồi xổm ở đó, mặc dù tuyết phủ đầy mình, nhưng vẫn bảo vệ con mèo rất chu đáo. Nhưng nó vẫn cứ rét run lên, Lâm Tư Niên dứt khoát cởi áo khoác và quấn quanh người nó.
< r>
Sầm Diên từ bên trong đi ra, đèn trên đầu tỏa ra ánh sáng mờ, Lâm Tư Niên ngẩng đầu nhìn cô như một con chó lang thang đang lạnh cóng.
Bản thân bị lạnh đến phát run, nhưng vẫn lo lắng không biết chú mèo con trong tay có bị đóng băng không.
Cậu ta quay mặt đi, hắt hơi một cái rồi đứng dậy đưa con mèo được bọc trong áo khoác cho cô: “Quà Tết.”
Nụ cười của cậu ta tươi rói, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.
Đây là thái cực hoàn toàn khác với Thương Đằng. Một người thích hướng ngoại và rực rỡ như ánh mặt trời, người còn lại thâm trầm và nội liễm.
Giống như ngày và đêm.
Cũng như không ai có thể cưỡng lại ánh sáng ấm áp ban ngày và tránh né màn đêm u ám.
Sầm Diên khẽ cau mày, bảo cậu ta đi vào trước: “Trời lạnh như vậy, sao cậu chỉ mặc chút đó, không lạnh sao?”
Đó là một con mèo, nằm cuộn tròn trong vòng tay của Lâm Tư Niên.
Cậu ta ngồi xổm ở đó, mặc dù tuyết phủ đầy mình, nhưng vẫn bảo vệ con mèo rất chu đáo. Nhưng nó vẫn cứ rét run lên, Lâm Tư Niên dứt khoát cởi áo khoác và quấn quanh người nó.
< r>
Sầm Diên từ bên trong đi ra, đèn trên đầu tỏa ra ánh sáng mờ, Lâm Tư Niên ngẩng đầu nhìn cô như một con chó lang thang đang lạnh cóng.
Bản thân bị lạnh đến phát run, nhưng vẫn lo lắng không biết chú mèo con trong tay có bị đóng băng không.
Cậu ta quay mặt đi, hắt hơi một cái rồi đứng dậy đưa con mèo được bọc trong áo khoác cho cô: “Quà Tết.”
Nụ cười của cậu ta tươi rói, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.
Đây là thái cực hoàn toàn khác với Thương Đằng. Một người thích hướng ngoại và rực rỡ như ánh mặt trời, người còn lại thâm trầm và nội liễm.
Giống như ngày và đêm.
Cũng như không ai có thể cưỡng lại ánh sáng ấm áp ban ngày và tránh né màn đêm u ám.
Sầm Diên khẽ cau mày, bảo cậu ta đi vào trước: “Trời lạnh như vậy, sao cậu chỉ mặc chút đó, không lạnh sao?”