Chương 82: Nếu cậu thật sự ngượng ngùng…
Sáng hôm nay, La Mông rãnh rỗi, liền chở mấy xe bí đỏ tới dưới cây to bên ngoài sân, cùng mấy ông bà bác cùng nhau gọt vỏ bí đỏ.
Sáng sớm hôm nay lúc La Hưng Hữu qua đây chở đậu, nói lượng tiêu thụ bí đỏ khô của Ngưu Vương trang mấy hôm nay tăng rất nhiều, bảo La Mông nhanh phơi thêm chút, bằng không hai ngày nữa khẳng định bán hết rồi.
n giúp đỡ không?”. Lúc này Biên Đại Quân chọn hai trái dưa hấu từ trên núi xuống dưới, lúc đi ngang qua liền dừng lại hỏi một câu. Lúc gã vừa mới làm việc ở trên núi, nhìn đến trong bụi cỏ có hai trái dưa hấu to chín rồi, liền thuận tiện hái bọn nó luôn.
Công việc đều làm kha khá rồi, không phải còn có mấy người thành phố hay sao, vợ tôi và Tiến Hỉ cho gà ăn, lát nữa nhặt trứng gà xong thì có thể tới đây giúp đỡ”. Biên Đại Quân bỏ quang gánh xuống: “Chỗ này không được bao nhiêu bí đỏ nha, muốn tôi lại đi lên núi hái chút bí đỏ xuống hay không?”.
“Được đó, anh trước đi trong ruộng, lát nữa mấy người Tiến Hỉ lại đây, tôi bảo cậu ta chạy xe ba bánh tới đó chở. Hai trái dưa hấu này cũng đừng cho vào kho, trực tiếp đem tới căn tin đi”. Tiếu Thụ Lâm không tới, La Mông cũng không có hưng trí hái dưa.
Đây đều là hai trái sót lại, mấy ngày nay dưa trên núi thoạt nhìn liền ít rồi, chờ qua một thời gian nữa, sợ liền không cò dưa hấu ăn”. Biên Đại Quân vừa nói vừa đem hai trái dưa kia đi hướng tứ hợp viện, người này vốn chính là một anh nông dân, gánh quang gánh hiển nhiên lộ vẻ chuyên nghiệp hơn nhiều so với người thành phố.
Không chỉ có là không còn ăn được, Mĩ Tuệ Mĩ Linh cũng không có ăn, gần đây hai đứa bé gái này mỗi ngày luyện võ luyện tới mồ hôi ướt đẫm, luyện xong rồi cũng không la hét, liền đòi dưa hấu. Còn có ông La và Lưu Xuân Lan, tuy rằng ngoài miệng không nói cái gì nhưng mà lúc ăn cơm, nếu trên bàn cắt một khay dưa hấu, hai ông bà mỗi người đều có thể ăn thêm nửa chén cơm.
òn có Tiếu Thụ Lâm và Tiếu Lão Đại. hai cha con này ăn dưa hấu cũng là ăn rất nhiều, hai người một ngày có thể xử lý một trái dưa hấu to. Còn có bọn Đông, Tây, Nam, Bắc, Nha Nha, Nhị Lang, cũng đều là fan trung thành của dưa hấu.
gao! Chứa dưa hấu nha! Vậy mùa đông lúc tôi tới làm việc cũng có dưa hấu ăn?”. Những người trong căn tin này nháy mắt đều kích động.
“Vậy rất tốn điện, rất không bảo vệ môi trường”. La Mông vốn liền định tích trữ mấy trăm trái dưa hấu, nhà mình và bên Tiếu Thụ Lâm dùng.
“Lúc mới đầu nếu cậu không có nhiều đồ để cất, liền cất nhiều dưa hấu chút”.
“Ôi chao, liền quyết định như vậy đi nha, lát nữa tôi đo đạc một chút, gửi qua cho người thân của tôi, ngày mai anh ta có thể chuyển vật liệu tới đây, lắp đặt cũng rất nhanh, về phần giá, cậu cứ yên tâm đi, khẳng định thực dụng”.
“Từ từ, tôi còn phải suy nghĩ đã”. Gần đây La Mông đang tích tiền xây nhà, diện tích nhà kho nhà anh không nhỏ, làm thêm hai cái nhà kho khẳng định tốn không ít tiền, qua thời gian nữa trời lạnh rồi, dù sao đi đánh dã chiến cũng không phải biện pháp…….
< g>“Có phải gần đây kinh tế có chút eo hẹp hay không? Quả thật, chỉ là trang hoàng trăm gian phòng của tứ hợp viện liền tốn không ít tiền, thiếu bao nhiêu cậu cứ nợ lại, không thì tôi cho cậu mượn trước cũng được mà, bằng giao tình của tôi, xong ngay”.
“Bỏ đi, trước cứ làm kho lạnh đã rồi hẵng nói”. Dưa hấu trên núi mắt thấy lại càng lúc càng ít, cứ tiếp tục như vậy, chưa cần qua một tháng, cơ bản liền hết mùa, mùa không chờ người, chuyện nhà cửa đành phải lại chờ một chút rồi.
C iều hôm sau, trên Ngưu Vương trang liền có một chiếc xe tải chạy tới, chở tới máy nén lạnh cùng với các loại linh kiện, chiều cùng ngày lắp đặt xong, những người này cũng không đi vội, mà là để nó vận hành thử một buổi tối, đợi ngày mai xác định không có vấn đề lại đi.
N ững người này ở trên Ngưu Vương trang ăn cơm chiều ăn sáng một chút, lại cùng mua không ít nông sản của La Mông, đặc biệt người chủ kia, chỉ là bí đỏ khô liền khiêng đi hai bao tải lớn, gã nói vợ gã mở nhà trẻ (mẫu giáo), mấy thứ này cho con nít trong nhà trẻ làm đồ ăn vặt vừa khéo, còn cùng La Mông mua không ít gà sống và trứng gà. La Mông mới vừa giao ra một mớ tiền, rất nhanh lại thu về một mớ nhỏ.
ù sao kho lạnh đều xây rồi, La Mông dứt khoát lại dưới sự giới thiệu của Tiếu Thụ Lâm mua một đám sắt chữ L từ thị trấn về, chuyên môn dùng để hàn sắt, dù sao không gian của kho lạnh có hạn, dưa hấu khôngthể xếp chồng chất, không có khả năng xếp trải đều trên mặt đất, quá lãng phí không gian, dưa hấu phải để lên giá.
au khi mớ sắt này hàn rồi, còn phải lót phên trúc hoặc là tấm ván gỗ lên trên, tấm ván này không cần tinh tế lắm, dùng vật liệu thừa đóng là được, chỉ cần xác định không có gì thô ráp, sẽ không đâm hư dưa hấu, tới lúc đó bên trên tấm ván còn phải trải một tầng rơm rạ, lạ để dưa hấu ở bên trên, mức độ bảo vệ cao nhất nên dưa hấu sẽ không bị va chạm.
Sao nào, ăn chưa, ngon chứ?”. La Mông nói xong liền đi ra căn phòng loảng xoảng binh binh kia, sau khi đi ra ngoài liền đóng cửa lại, lập tức liền yên tĩnh, một tốp người già trong viện đang xay đậu, an nhàn nhàn nhã biết bao.
Mới vừa nêm một chút, tui nói thằng nhóc ông cũng quá không thành ý đi, có đồ ngon vầy, thế nhưng tới bây giờ mới nhớ tới người anh em tui, trước kia làm cái qué gì vậy?”. Nói như thế nào bọn họ cũng là anh em chung hoạn nạn nhiều năm rồi, hùn vốn mở nhà máy này, cùng nhau trải qua bao nhiêu sóng gió khó khăn rồi.
Còn có à, lần trước không phải tui bảo ông gởi chuyển phát nhanh loại nhanh nhất sao? Ông gởi kiểu gì vậy? Từ nhà ông tới nhà tui, xa bao nhiêu hả, lại mất một tuần luôn, cái này mà cũng có thể kêu chuyển phát nhanh hả?”. Trước đó không biết La Mông gửi đồ ngon như vầy cho gã, Úy Trác Dương thật cũng không sốt ruột, một tuần hai tuần căn bản không sao cả, đợi tới lúc nhận hàng ăn thử, tên này lập tức liền đảo ngược mắng công ty chuyển phát nhanh.
“Trấn trên bọn tui có một nhà chuyển phát nhanh này thôi”.
Lúc ấy đồ là La Mông nhờ La Hưng Hữu gửi giúp anh, hiện tại mỗi ngày La Hưng Hữu không ít đơn hàng gửi nhanh, công ty chuyển phát nhanh cấp giá cho gã cũng coi như thực dụng. Về phần tốc độ, thứ này có đôi khi còn phải coi nhân phẩm, dù nhanh thì cũng có lúc người giao hàng chậm chạp, liền tổng thể mà nói, nhà này ở trấn trên coi như không tệ rồi, chủ yếu vẫn là mạng lưới nhiều thu phí thấp.
“Tên người mua gì đó, vênh váo như vậy? Tui nói ông nè, đồ ngon của nhà ông, căn bản không lo bán không được, gã ta không hài lòng, ông bán cho tui, nói coi, mật ong này của ông bán bao nhiêu tiền?”.
La Mông nghe Úy Trác Dương nói như vậy, nhịn không được liền nhếch miệng cười cười, cảm thấy tên này lại làm anh coi thường rồi, con của phụ huynh giàu có chính là điểm ấy không tốt: “Liền cái loại chai cho ông, một ngàn đồng một chai”.
Tiếp theo, đầu điện thoại kia chính là một trận loạn vang lạch ca lạch cạch, La Mông biết Úy Trác Dương thích gác chân trên bàn làm việc lúc tiếp điện thoại, lúc này tám phần là đá đến ống đựng viết linh tinh. Bên kia giọng của Úy Trác Dương cũng cất cao vài độ: “Ông nói bao nhiêu?”.
“Một ngàn đồng”. La Mông ngẩng đầu nhìn ông bà bác trong viện đều đang làm việc, cũng không ai nhìn về phiá anh, khoảng cách rất xa, hẳn là không nghe được, liền cười lập lại lời vừa nói.
Tên này ông có phải xấu tính quá rồi không? Người ta nhập khẩu một cân mới bán bao nhiêu chứ?”.
“Nó ngon là được, còn quản nó là nhập khẩu hay hàng nội địa chứ”.
“Được, tui tận lực, bây giờ cây cẩu kỷ đã không thể nở hoa nữa rồi, qua thời gian nữa mật hoa cẩu kỷ có thể sẽ ngừng sản xuất, ông cũng ăn ít thôi, đừng lấy nó tặng người ta”.
“Còn có dưa muối củ cải muối”
“Còn có hạt dưa, mịa nó rất thơm, lúc này mỗi loại lại gửi nhiều chút”.
“Được”.
< ng>“Nhà ông còn có gì khác không?”.
“Hết rồi”. La Mông cười cười, có là có, chính là khó chuyển phát nhanh.
“La Mông à”. Đầu điện thoại kia Úy Trác Dương đột nhiên thành khẩn nói.
Làm sao?”. Bình thường lúc Úy Trác Dương dùng giọng điệu này nói chuyện, chính là lúc gã làm ra cái quyết định trọng đại gì đó.
ng ở quê trồng trọt cho tốt, chuyện nhà máy liền không cần lo lắng”. Úy Trác Dương nói.
Sau đó đâu?”.
“Cổ phần cũng không cần bán”.
Đầu điện thoại kia Úy Trác Dương nghiêm trang nói.
Sáng sớm hôm nay lúc La Hưng Hữu qua đây chở đậu, nói lượng tiêu thụ bí đỏ khô của Ngưu Vương trang mấy hôm nay tăng rất nhiều, bảo La Mông nhanh phơi thêm chút, bằng không hai ngày nữa khẳng định bán hết rồi.
n giúp đỡ không?”. Lúc này Biên Đại Quân chọn hai trái dưa hấu từ trên núi xuống dưới, lúc đi ngang qua liền dừng lại hỏi một câu. Lúc gã vừa mới làm việc ở trên núi, nhìn đến trong bụi cỏ có hai trái dưa hấu to chín rồi, liền thuận tiện hái bọn nó luôn.
Công việc đều làm kha khá rồi, không phải còn có mấy người thành phố hay sao, vợ tôi và Tiến Hỉ cho gà ăn, lát nữa nhặt trứng gà xong thì có thể tới đây giúp đỡ”. Biên Đại Quân bỏ quang gánh xuống: “Chỗ này không được bao nhiêu bí đỏ nha, muốn tôi lại đi lên núi hái chút bí đỏ xuống hay không?”.
Đây đều là hai trái sót lại, mấy ngày nay dưa trên núi thoạt nhìn liền ít rồi, chờ qua một thời gian nữa, sợ liền không cò dưa hấu ăn”. Biên Đại Quân vừa nói vừa đem hai trái dưa kia đi hướng tứ hợp viện, người này vốn chính là một anh nông dân, gánh quang gánh hiển nhiên lộ vẻ chuyên nghiệp hơn nhiều so với người thành phố.
òn có Tiếu Thụ Lâm và Tiếu Lão Đại. hai cha con này ăn dưa hấu cũng là ăn rất nhiều, hai người một ngày có thể xử lý một trái dưa hấu to. Còn có bọn Đông, Tây, Nam, Bắc, Nha Nha, Nhị Lang, cũng đều là fan trung thành của dưa hấu.
gao! Chứa dưa hấu nha! Vậy mùa đông lúc tôi tới làm việc cũng có dưa hấu ăn?”. Những người trong căn tin này nháy mắt đều kích động.
< g>“Có phải gần đây kinh tế có chút eo hẹp hay không? Quả thật, chỉ là trang hoàng trăm gian phòng của tứ hợp viện liền tốn không ít tiền, thiếu bao nhiêu cậu cứ nợ lại, không thì tôi cho cậu mượn trước cũng được mà, bằng giao tình của tôi, xong ngay”.
C iều hôm sau, trên Ngưu Vương trang liền có một chiếc xe tải chạy tới, chở tới máy nén lạnh cùng với các loại linh kiện, chiều cùng ngày lắp đặt xong, những người này cũng không đi vội, mà là để nó vận hành thử một buổi tối, đợi ngày mai xác định không có vấn đề lại đi.
N ững người này ở trên Ngưu Vương trang ăn cơm chiều ăn sáng một chút, lại cùng mua không ít nông sản của La Mông, đặc biệt người chủ kia, chỉ là bí đỏ khô liền khiêng đi hai bao tải lớn, gã nói vợ gã mở nhà trẻ (mẫu giáo), mấy thứ này cho con nít trong nhà trẻ làm đồ ăn vặt vừa khéo, còn cùng La Mông mua không ít gà sống và trứng gà. La Mông mới vừa giao ra một mớ tiền, rất nhanh lại thu về một mớ nhỏ.
ù sao kho lạnh đều xây rồi, La Mông dứt khoát lại dưới sự giới thiệu của Tiếu Thụ Lâm mua một đám sắt chữ L từ thị trấn về, chuyên môn dùng để hàn sắt, dù sao không gian của kho lạnh có hạn, dưa hấu khôngthể xếp chồng chất, không có khả năng xếp trải đều trên mặt đất, quá lãng phí không gian, dưa hấu phải để lên giá.
au khi mớ sắt này hàn rồi, còn phải lót phên trúc hoặc là tấm ván gỗ lên trên, tấm ván này không cần tinh tế lắm, dùng vật liệu thừa đóng là được, chỉ cần xác định không có gì thô ráp, sẽ không đâm hư dưa hấu, tới lúc đó bên trên tấm ván còn phải trải một tầng rơm rạ, lạ để dưa hấu ở bên trên, mức độ bảo vệ cao nhất nên dưa hấu sẽ không bị va chạm.
Sao nào, ăn chưa, ngon chứ?”. La Mông nói xong liền đi ra căn phòng loảng xoảng binh binh kia, sau khi đi ra ngoài liền đóng cửa lại, lập tức liền yên tĩnh, một tốp người già trong viện đang xay đậu, an nhàn nhàn nhã biết bao.
Mới vừa nêm một chút, tui nói thằng nhóc ông cũng quá không thành ý đi, có đồ ngon vầy, thế nhưng tới bây giờ mới nhớ tới người anh em tui, trước kia làm cái qué gì vậy?”. Nói như thế nào bọn họ cũng là anh em chung hoạn nạn nhiều năm rồi, hùn vốn mở nhà máy này, cùng nhau trải qua bao nhiêu sóng gió khó khăn rồi.
Còn có à, lần trước không phải tui bảo ông gởi chuyển phát nhanh loại nhanh nhất sao? Ông gởi kiểu gì vậy? Từ nhà ông tới nhà tui, xa bao nhiêu hả, lại mất một tuần luôn, cái này mà cũng có thể kêu chuyển phát nhanh hả?”. Trước đó không biết La Mông gửi đồ ngon như vầy cho gã, Úy Trác Dương thật cũng không sốt ruột, một tuần hai tuần căn bản không sao cả, đợi tới lúc nhận hàng ăn thử, tên này lập tức liền đảo ngược mắng công ty chuyển phát nhanh.
“Trấn trên bọn tui có một nhà chuyển phát nhanh này thôi”.
Tên này ông có phải xấu tính quá rồi không? Người ta nhập khẩu một cân mới bán bao nhiêu chứ?”.
“Còn có dưa muối củ cải muối”
“Còn có hạt dưa, mịa nó rất thơm, lúc này mỗi loại lại gửi nhiều chút”.
< ng>“Nhà ông còn có gì khác không?”.
“La Mông à”. Đầu điện thoại kia Úy Trác Dương đột nhiên thành khẩn nói.
Làm sao?”. Bình thường lúc Úy Trác Dương dùng giọng điệu này nói chuyện, chính là lúc gã làm ra cái quyết định trọng đại gì đó.
ng ở quê trồng trọt cho tốt, chuyện nhà máy liền không cần lo lắng”. Úy Trác Dương nói.
Sau đó đâu?”.