Chương 273
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ sau lần Bé Khỉ bán bộ cờ vua kia, không ít người trấn trên đều đang đồn Bé Khỉ có thể kiếm tiền, nghe được điều này chuông báo động của người lớn trong nhà bọn họ vang lên “reng reng”, chờ sau đó Tiếu Thụ Lâm lại làm một bộ cờ vua cho Bé Khỉ, lão Chu liền không xoa quân cờ giúp bé nữa.
Những lời này vừa truyền ra, mọi người liền nói, lão Chu một đôi tay kia cũng thật khác biệt, Ngưu Vương trang anh cũng khác biệt, này khẳng định là Ngưu Vương đang báo ân đó, ai chẳng biết lúc trước Nhị Lang mẹ Nhị Lang đều đã bị kéo đi lò mổ, lúc ấy việc này vừa vặn bị lão Chu gặp phải, dùng hơn một vạn tệ mua lại mẹ con chúng nó, Bành Lão Cữu gọi một cú điện thoại, lúc này con trai ông ta mới kéo con trâu mẹ từ lò mổ về.
ệc này người của trấn trên không ít nghe Bành Lão Cửu thổi phồng.
Chút thời gian trước, lão Chu suy nghĩ một chút trâu nhà mình cho mượn đi không ít, bản thân anh lại không có thời gian thường thường đi ra ngoài thăm hỏi, tìm Bành Lão Cửu nói chuyện một hồi. Bành Lão Cửu này nhiều thế hệ trong nhà đều là làm buôn bán trâu, hiện giờ con trai của ông ta cũng có thể một mình đảm đương một phía, trong nhà thiếu một mình ông ta cũng xoay sở được.
M y đứa cháu bên dưới càng ngày càng lớn, phải học cao trung học đại học, chính là lúc phải dùng tiền, con trai nhỏ tới bây giờ còn chưa kết hôn nữa, bây giờ không có căn nhà tử tế ai muốn gả con gái cho bạn chứ. Bành Lão Cửu hỗ trợ cho lão Chu, về sau mỗi tháng có năm ngàn tệ tiền lương, có khoản thu nhập này, tình huống kinh tế của nhà bọn họ nhất thời liền có thể dư dả không ít.
B nh Lão Cữu một tuần đi làm sáu ngày, chủ nhật khẳng định phải về nhà, thời gian khác bình thường sẽ ở tại tứ hợp viện, có đôi khi cũng sẽ ngồi xe trở về, dù sao từ nhà ông tới trấn Thủy Ngưu, ngồi xe cũng liền thời gian mấy chục phút, đi đi về về rất thuận tiện.
ối với việc này, lão Chu tự nhiên là vui ngoài mong đợi. Người địa phương bọn anh tin quỷ thần nhiều, cho dù là người không tin lắm, bình thường cũng sẽ không dễ dàng đi đụng chạm loại rủi ro này, có một cái câu chuyện thần thoại sắc màu nhiều người tin như vậy, Ngưu Vương trang của anh chẳng khác nào là thêm một tầng bảo vệ, chỗ tốt trong đó, tất nhiên là không cần nhiều lời.
hác với phần đông đạo quan của trấn Thủy Ngưu, ở Bảo Tháp tự, mọi người không chỉ có là mùng một mười lăm tới thắp hương, mỗi buổi chiều đều còn có không ít người sẽ tới trong chùa nghe hòa thượng giảng kinh, nhà sư của Bảo Tháp tự cũng thường thường đi lại ở trấn trên, có mấy nhà sư tuổi trẻ thậm chí sẽ tại sau khi kết thúc khóa sớm mỗi ngày đi quảng trường văn hóa luyện võ, những nhà sư này ngoại trừ mặc tăng bào cạo trọc, thoạt nhìn cùng thanh niên trấn trên cũng không có gì khác, chính là tính cách phần lớn bình thản nhân hậu, phổ biến đều khá vui vẻ.
La Mông và Tiếu Thụ Lâm từng tặng một lần cây ăn trái cho bọn họ, các loại cây ăn trái trên Ngưu Vương trang, hiện tại mùa này có thể nhổ trồng, mỗi loại tặng hai cây cho bọn họ, còn có đám đang kết trái, phải chờ tới đầu xuân năm tới lại tặng qua cho bọn họ. Mấy cây ăn trái này liền bị các nhà sư trồng ở trong cái sân đằng sau, tưới nước bón phân tận hết sức lực.

Mấy ngày nay, danh tiếng của Bảo Tháp tự càng truyền càng rộng, hiện giờ trên diễn đàn Đồng thành cũng có mấy topic giới thiệu ngôi chùa này, cũng có một ít người thành phố tới trấn Thủy Ngưu, liền sẽ bao một chiếc xe trâu tới Bảo Tháp tự thắp nén nhang trước, tuy rằng so sánh cùng rất nhiều chùa cổ nổi tiếng, vẫn là quạnh quẽ rất nhiều, nhưng này đã xem như một cái khởi đầu tốt rồi.
L ão Chu đề xuất óc chó sau này nhà mình xoa ra đặt ở trong tiệm bọn họ bán, bất kế bán ra bao nhiêu tiền, anh phải tám phần, mấy người đạo diễn Triệu hai phần. Hiện tại mẹ của đạo diễn Triệu lớn tuổi rồi, rất ít xen vào chuyện làm ăn trong tiệm, bản thân bà thỉnh thoảng ra tay, cũng chỉ thích làm một ít mua bán kiếm ổn không lỗ bớt lo, vì thế hai bên ăn nhịp với nhau.
Không lâu sau, thủ đô, một tiệm đồ chơi văn hóa óc chó.
Ông chủ, chỗ ông đều không có óc chó tốt à”. Một người khách sau khi vào tiệm dạo qua một vòng, lắc đầu nói.
Ngài muốn tìm cái dạng gì?”. Ông chủ hỏi gã ta.
hải là thông thấu một chút, trơn bóng một chút, tôi thấy đám óc chó của ông đều giống như mảnh gỗ ấy”.
“Liền không có cái tốt hơn chút à?”.
“Là như vầy, hai ngày trước tôi tới nhà bạn làm khách, ở nhà bọn họ nhìn thấy một cái vòng tay, đặc biệt đẹp, cái màu sắc đó, tính chất đó, còn đẹp so với ngọc thạch bình thường, nhìn rồi tôi liền muốn mua một cái giống vậy cho mẹ tôi, hôm nay tìm cả buổi, lại là không thấy cái nào tốt”.
úng, ông sao lại biết?”. Người khách giật mình.
“Ông biết cái vòng óc chó đó hả?”.
“Khi đó chúng tôi đều đang suy đoán, óc chó của ông ta là trời sinh liền đặc thù, hay là dùng cái phương pháp đặc biệt gì tạo ra, hay là có cái người thể chất đặc thù gì, xoa ra đôi có chó này. Thẳng tới không lâu trước đó, vợ lão Triệu bên Thất Bảo trai cầm ra cái vòng tay cho mấy chúng tôi xem, còn nói bà ta đã bàn bạc xong cùng chồng rồi, sau này óc chó của nhà bọn họ đều đặt ở Thất Bảo trai bán, người khác muốn nhúng tay cũng chen vào không lọt, từ sớm đều dừng tâm tư lại rồi”.
ôi biết Thất Bảo trai, trước đó lúc tôi thấy cái vòng óc chó đó đẹp, cũng hỏi mua từ đâu, nhưng mà bạn tôi nói tôi đừng đi, tới rồi hiện tại cũng không có, đơn đặt hàng cũng không biết xếp tới khi nào. Tôi nói ông chủ này, ông có biết óc chó của bọn họ rốt cục là tới từ đâu không?”. Câu chuyện ông chủ tiệm mới vừa nói, người khách nghe tới cũng là có hương có sắc.
“Ha ha, thế giới rộng lớn, có đủ chuyện lạ”.
“Phải nhớ nói rõ ràng chúng ta không phải hoạt động bốc thăm trúng thưởng, đừng khiến người ta cho rằng sữa bột chúng ta cho không”. Ông La ngậm ống điếu cũng tới rồi.
Đừng quên lời đó”. Tiếu Thụ lâm cũng cười vỗ vỗ bờ vai của anh.
Yên tâm đi, chỉ nói mấy câu thôi hà, không quên được”.
< >“Được rồi lão Chu ơi, video call mở rồi”.
Từ sau lần Bé Khỉ bán bộ cờ vua kia, không ít người trấn trên đều đang đồn Bé Khỉ có thể kiếm tiền, nghe được điều này chuông báo động của người lớn trong nhà bọn họ vang lên “reng reng”, chờ sau đó Tiếu Thụ Lâm lại làm một bộ cờ vua cho Bé Khỉ, lão Chu liền không xoa quân cờ giúp bé nữa.
ệc này người của trấn trên không ít nghe Bành Lão Cửu thổi phồng.
M y đứa cháu bên dưới càng ngày càng lớn, phải học cao trung học đại học, chính là lúc phải dùng tiền, con trai nhỏ tới bây giờ còn chưa kết hôn nữa, bây giờ không có căn nhà tử tế ai muốn gả con gái cho bạn chứ. Bành Lão Cửu hỗ trợ cho lão Chu, về sau mỗi tháng có năm ngàn tệ tiền lương, có khoản thu nhập này, tình huống kinh tế của nhà bọn họ nhất thời liền có thể dư dả không ít.
B nh Lão Cữu một tuần đi làm sáu ngày, chủ nhật khẳng định phải về nhà, thời gian khác bình thường sẽ ở tại tứ hợp viện, có đôi khi cũng sẽ ngồi xe trở về, dù sao từ nhà ông tới trấn Thủy Ngưu, ngồi xe cũng liền thời gian mấy chục phút, đi đi về về rất thuận tiện.
ối với việc này, lão Chu tự nhiên là vui ngoài mong đợi. Người địa phương bọn anh tin quỷ thần nhiều, cho dù là người không tin lắm, bình thường cũng sẽ không dễ dàng đi đụng chạm loại rủi ro này, có một cái câu chuyện thần thoại sắc màu nhiều người tin như vậy, Ngưu Vương trang của anh chẳng khác nào là thêm một tầng bảo vệ, chỗ tốt trong đó, tất nhiên là không cần nhiều lời.
hác với phần đông đạo quan của trấn Thủy Ngưu, ở Bảo Tháp tự, mọi người không chỉ có là mùng một mười lăm tới thắp hương, mỗi buổi chiều đều còn có không ít người sẽ tới trong chùa nghe hòa thượng giảng kinh, nhà sư của Bảo Tháp tự cũng thường thường đi lại ở trấn trên, có mấy nhà sư tuổi trẻ thậm chí sẽ tại sau khi kết thúc khóa sớm mỗi ngày đi quảng trường văn hóa luyện võ, những nhà sư này ngoại trừ mặc tăng bào cạo trọc, thoạt nhìn cùng thanh niên trấn trên cũng không có gì khác, chính là tính cách phần lớn bình thản nhân hậu, phổ biến đều khá vui vẻ.
La Mông và Tiếu Thụ Lâm từng tặng một lần cây ăn trái cho bọn họ, các loại cây ăn trái trên Ngưu Vương trang, hiện tại mùa này có thể nhổ trồng, mỗi loại tặng hai cây cho bọn họ, còn có đám đang kết trái, phải chờ tới đầu xuân năm tới lại tặng qua cho bọn họ. Mấy cây ăn trái này liền bị các nhà sư trồng ở trong cái sân đằng sau, tưới nước bón phân tận hết sức lực.

Mấy ngày nay, danh tiếng của Bảo Tháp tự càng truyền càng rộng, hiện giờ trên diễn đàn Đồng thành cũng có mấy topic giới thiệu ngôi chùa này, cũng có một ít người thành phố tới trấn Thủy Ngưu, liền sẽ bao một chiếc xe trâu tới Bảo Tháp tự thắp nén nhang trước, tuy rằng so sánh cùng rất nhiều chùa cổ nổi tiếng, vẫn là quạnh quẽ rất nhiều, nhưng này đã xem như một cái khởi đầu tốt rồi.
L ão Chu đề xuất óc chó sau này nhà mình xoa ra đặt ở trong tiệm bọn họ bán, bất kế bán ra bao nhiêu tiền, anh phải tám phần, mấy người đạo diễn Triệu hai phần. Hiện tại mẹ của đạo diễn Triệu lớn tuổi rồi, rất ít xen vào chuyện làm ăn trong tiệm, bản thân bà thỉnh thoảng ra tay, cũng chỉ thích làm một ít mua bán kiếm ổn không lỗ bớt lo, vì thế hai bên ăn nhịp với nhau.
Không lâu sau, thủ đô, một tiệm đồ chơi văn hóa óc chó.
Ông chủ, chỗ ông đều không có óc chó tốt à”. Một người khách sau khi vào tiệm dạo qua một vòng, lắc đầu nói.
Ngài muốn tìm cái dạng gì?”. Ông chủ hỏi gã ta.
hải là thông thấu một chút, trơn bóng một chút, tôi thấy đám óc chó của ông đều giống như mảnh gỗ ấy”.
úng, ông sao lại biết?”. Người khách giật mình.
ôi biết Thất Bảo trai, trước đó lúc tôi thấy cái vòng óc chó đó đẹp, cũng hỏi mua từ đâu, nhưng mà bạn tôi nói tôi đừng đi, tới rồi hiện tại cũng không có, đơn đặt hàng cũng không biết xếp tới khi nào. Tôi nói ông chủ này, ông có biết óc chó của bọn họ rốt cục là tới từ đâu không?”. Câu chuyện ông chủ tiệm mới vừa nói, người khách nghe tới cũng là có hương có sắc.
Đừng quên lời đó”. Tiếu Thụ lâm cũng cười vỗ vỗ bờ vai của anh.
Yên tâm đi, chỉ nói mấy câu thôi hà, không quên được”.
< >“Được rồi lão Chu ơi, video call mở rồi”.