Chương 188
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu quyết định muốn mở siêu thị, việc thông báo tuyển dụng nhân viên cũng phải chu đáo trước thời hạn, La Mông định chờ sau khi mấy tầng của tòa nhà của mình xây lên, liền bắt đầu trang hoàng siêu thị của lầu một, tranh thủ nhanh chóng khai trương.
Đầu tiên, anh phải tìm một quản lí cho siêu thị nhà mình, tới khi đó tuy rằng Tiếu lão đại sẽ thường thường tới đây trông coi, nhưng mà tuyển một nhân viên quản lý khác cũng là rất cần thiết, ngoại trừ công tác quản lý hàng ngày cùng bố trí, tốt nhất còn có thể kiêm nhiệm kế toán một chút.
“Sao?”. Trần Kiến Hoa hỏi La Mông.
Không có nghe nói”. Cái kia công ty trước đây của gã cực tốt, có thể đi vào phần lớn đều là nhân tài cấp bậc tinh anh, công ty bọn họ tiền lương cao phúc lợi tốt, tiền đồ rộng lớn, bình thường chỉ có người bên ngoài muốn đi vào, người ở bên trong muốn đi ra.
nh xem một chút trên Ngưu Vương trang chúng ta có ai thích hợp làm việc này không?”. La Mông lại hỏi gã ta.
hỗ chúng ta hả?”. Trần Kiến Hoa suy nghĩ một chút, dân cư thường trú của Ngưu Vương bọn họ tổng cộng liền có một ít như vầy.
hông có”. Trần Kiến Hoa nói.
Ài, không có hả? Tôi nghĩ tới nghĩ lui cũng là không có, xem ra còn phải tuyển người”. Thiên quân dịch đắc nhất tương nan cầu*, muốn tuyển một nhân viên quản lý, này thật đúng là rất khó.
thiên quân dịch đắc nhất tương nan cầu = ngàn quân dễ được, một tướng khó cầu: ý nói người thường thì dễ có, người tài thì rất khó tìm
ếu không cậu lên mạng đăng bài đi?”. Quản sự Trần cũng biết danh tiếng của ông chủ gã trên mạng khá cao.
Xem lại đã”. La Mông có chút lười biếng, gần đây mỗi sáng đều phải thu trái hồng nửa ngày, buổi chiều anh liền muốn trôi qua nhàn nhã, chuyện tuyển nhân viên quản lý, không phải nói tuyển lập tức liền có thể tuyển tới, nếu vận may không tốt, tới tới lui lui phỏng vấn mấy chục người cũng rất vất vả.
ày lại muốn tuyển người nào?”. Đúng lúc chiều nay La Hồng Phượng cũng tới Ngưu Vương trang trông nom tiến triển muối rau củ, nghe được một chút đối thoại của La Mông và Trần Kiến Hoa, liền hỏi.
Em xem, Tố Nữ cô ấy thích hợp không?”. La Hồng Phượng hỏi.
Không phải, chị ta cùng bên kia…..”. Dù nói như thế nào, trước đây Cao Tố Nữ cũng là cô em chồng của La Hồng Phượng, quan hệ cùng bên kia đó là xương gãy vần còn dính sợi gân (ý nói dù xảy ra chuyện gì vẫn là người một nhà). Không phải La Mông lòng dạ hẹp hòi, chủ yếu là mấy người bên kia, thật sự là…….
Tuy rằng tâm đối người đàn ông đó đã chết từ lâu rồi, nhưng đối phương gấp rút như vậy, ba mẹ con chính mình vừa mới rời đi hơn một năm, gã liền lại có vợ có con, điều này khiến cô cảm thấy phẫn nộ cũng cảm thấy khó chịu, còn có một ít cảm giác khuất nhục không gạt đi được. Đối một nhà bọn họ mà nói, chính mình và hai cô con gái tính cái gì? Cô ở trong cái nhà đó ngần ấy năm, lại tính cái gì?
….Vậy Cao Tố Nữ, cô ta làm việc thế nào?”. La Mông dời đề tài, anh dĩ nhiên là canh cánh trong lòng đối người nhà bên kia, La Hồng Phượng làm sao không như vậy chứ.
Vậy nếu cô ta đi rồi, trong tiệm chị làm xuể không?”. La Mông hỏi chị mình.
Sớm nên làm như vậy rồi, bớt chút thời gian nhanh chóng thi bằng lái đi, này đều là chuyện từ hồi nào rồi?’. La Mông nói chị mình.
a Hồng Phượng đi rồi, La Mông thấy Trần Kiến Hoa còn đứng ở bên cạnh, hàng này con ngươi xoay một cái, cao thấp đánh giá Trần Kiến Hoa một phen, liền: “Anh năm nay bao nhiêu tuổi?”.
“Ba mươi hai”. Trần Kiến Hoa bị La Mông nhìn tới có chút mất tự nhiên.
“À, ba mươi hai à, còn nhỏ một tuổi so với chị tôi”. Lão Chu lắc đầu, bộ dáng như là không hài lòng lắm, sau đó lại hỏi: “Trước đây anh có từng kết hôn không?”.
“Không. À, tôi đột nhiên nhớ tới còn có chút việc chưa bố trí”. Trần Kiếm Hoa tìm cái cớ, vội vàng liền đi mất.
ói về gần đây trái hồng trên Ngưu Vương trang cũng bắt đầu chín rồi, bởi vì thời gian này rất nhiều rất nhiều trái hồng và bánh trái hồng, mọi người cũng không có chờ mong nhiều lắm đối hơn hai mươi cây hồng của lão Chu trồng.
Chiều ngày này Tiếu Thụ Lâm phát hiện trên cây có một chút trái hồng chín đỏ, liền cùng Bé khỉ hái được một chút, cây hồng này là cây ăn trái lớn lên cao nhất trong rừng cây ăn trái, vốn lúc dời trồng liền khá cao, sau khi trồng xuống lớn lên lại đặc biệt nhanh, bây giờ đều có cao hai ba mét rồi.
T ếu Thụ Lâm và Bé Khỉ hái được một giỏ mấy trái hồng đỏ nhất, sau khi bôi cồn quấn lại xong, đặt ở trong cái phòng trống ở lầu hai bọn họ ấp, phòng này vốn chính là làm phòng ngủ cho Bé Khỉ, hiện tại bé con này ngủ dưới lầu ngủ tới rất tốt, cũng không biết lúc nào mới định chính thức vào ở căn phòng của chính mình.
“Ừm!”. La Mông dùng sức gật gật đầu, đưa hai trái trước cho cha mình, sau đó lại cầm một trái đưa cho Tiếu Thụ Lâm: “Ăn rất ngon, cậu cũng nếm chút”.
“Hô……”. Bé Khỉ mở to mắt ở bên cạnh nhìn.
…….”. Bé Khỉ rủ mắt nhìn trái hồng đó, sau đó nhẹ nhàng đưa miệng qua mút một ngụm, sau khi mút ra nước trái cây thơm ngọt, lập tức lại tới gần mút thêm một ngụm, trái hồng trên tay La Mông lập tức liền thành cái vỏ mỏng.
“Bé con này, sao biết trái hồng đã có thể ăn được vậy?”. Lúc này Lưu Xuân Lan cũng đi ra từ phòng bếp, mới nãy mọi người ăn cơm tối, bà dọn dẹp bàn ăn rửa chén, La Mông và Tiếu Thụ Lâm muốn giúp bà cũng không cho, nói bọn họ bên ngoài bận việc cả ngày rồi, lúc này liền nghỉ ngơi một chút.
Mẹ nói hai con, lúc nào mang thằng bé tới bênh viện khá hả?”. Lưu Xuân Lan cởi tạp dề lau lau tay, hỏi La Mông và Tiếu Thụ Lâm.
Liền hai này ngày đi, chờ con dặn dò chuyện thu trái hồng một chút”. La Mông nói.
Chút chuyện thu trái hồng này có gì cần dặn dò chứ, để mẹ và cha con đi làm là được rồi, tới khi đó chỗ nào xa, để Thụ Lâm bố trí một chiếc xe cho chúng ta”. Lưu Xuân Lan một hơi liền vơ chuyện này xuống.
“Đúng, đều phải chạy mấy nhà nào, con đưa địa chỉ và số điện thoại cho ta là được”. Ông La cũng nói như vậy.
ối với lai lịch của Bé Khỉ, trước đây tại sao sẽ tách ra cùng cha mẹ và sinh hoạt cùng đàn khỉ, mọi người cũng đều có không ít suy đoán, trong đó một cái khả năng lớn nhất, cũng là mọi người không muốn thừa nhận nhất, chính là đứa bé này có chỗ thiếu hụt bẩm sinh, bị cha mẹ vứt bỏ.
c này Tiếu Thụ lâm cũng từ trên lầu cầm cái rổ trái hồng kia xuống, một rổ trái hồng đỏ rực, nhìn rất là đẹp mắt.
strong>trái hồng hỏa tinh
Việc này tự nhiên cũng là Mã Đinh Lương nói với anh, vốn ý tưởng của La Mông cũng gần giống ông La, trái hồng dù ăn ngon cũng là trái hồng thôi, không nghĩ tới khác biệt giữa trái hồng và trái hồng còn rất lớn.
Một tệ một trái”. La Mông nuốt nước trái cây thơm ngọt, đáp lời.
Nếu quyết định muốn mở siêu thị, việc thông báo tuyển dụng nhân viên cũng phải chu đáo trước thời hạn, La Mông định chờ sau khi mấy tầng của tòa nhà của mình xây lên, liền bắt đầu trang hoàng siêu thị của lầu một, tranh thủ nhanh chóng khai trương.
Không có nghe nói”. Cái kia công ty trước đây của gã cực tốt, có thể đi vào phần lớn đều là nhân tài cấp bậc tinh anh, công ty bọn họ tiền lương cao phúc lợi tốt, tiền đồ rộng lớn, bình thường chỉ có người bên ngoài muốn đi vào, người ở bên trong muốn đi ra.
nh xem một chút trên Ngưu Vương trang chúng ta có ai thích hợp làm việc này không?”. La Mông lại hỏi gã ta.
hỗ chúng ta hả?”. Trần Kiến Hoa suy nghĩ một chút, dân cư thường trú của Ngưu Vương bọn họ tổng cộng liền có một ít như vầy.
hông có”. Trần Kiến Hoa nói.
Ài, không có hả? Tôi nghĩ tới nghĩ lui cũng là không có, xem ra còn phải tuyển người”. Thiên quân dịch đắc nhất tương nan cầu*, muốn tuyển một nhân viên quản lý, này thật đúng là rất khó.
thiên quân dịch đắc nhất tương nan cầu = ngàn quân dễ được, một tướng khó cầu: ý nói người thường thì dễ có, người tài thì rất khó tìm
ếu không cậu lên mạng đăng bài đi?”. Quản sự Trần cũng biết danh tiếng của ông chủ gã trên mạng khá cao.
Xem lại đã”. La Mông có chút lười biếng, gần đây mỗi sáng đều phải thu trái hồng nửa ngày, buổi chiều anh liền muốn trôi qua nhàn nhã, chuyện tuyển nhân viên quản lý, không phải nói tuyển lập tức liền có thể tuyển tới, nếu vận may không tốt, tới tới lui lui phỏng vấn mấy chục người cũng rất vất vả.
ày lại muốn tuyển người nào?”. Đúng lúc chiều nay La Hồng Phượng cũng tới Ngưu Vương trang trông nom tiến triển muối rau củ, nghe được một chút đối thoại của La Mông và Trần Kiến Hoa, liền hỏi.
Em xem, Tố Nữ cô ấy thích hợp không?”. La Hồng Phượng hỏi.
Không phải, chị ta cùng bên kia…..”. Dù nói như thế nào, trước đây Cao Tố Nữ cũng là cô em chồng của La Hồng Phượng, quan hệ cùng bên kia đó là xương gãy vần còn dính sợi gân (ý nói dù xảy ra chuyện gì vẫn là người một nhà). Không phải La Mông lòng dạ hẹp hòi, chủ yếu là mấy người bên kia, thật sự là…….
….Vậy Cao Tố Nữ, cô ta làm việc thế nào?”. La Mông dời đề tài, anh dĩ nhiên là canh cánh trong lòng đối người nhà bên kia, La Hồng Phượng làm sao không như vậy chứ.
Vậy nếu cô ta đi rồi, trong tiệm chị làm xuể không?”. La Mông hỏi chị mình.
Sớm nên làm như vậy rồi, bớt chút thời gian nhanh chóng thi bằng lái đi, này đều là chuyện từ hồi nào rồi?’. La Mông nói chị mình.
a Hồng Phượng đi rồi, La Mông thấy Trần Kiến Hoa còn đứng ở bên cạnh, hàng này con ngươi xoay một cái, cao thấp đánh giá Trần Kiến Hoa một phen, liền: “Anh năm nay bao nhiêu tuổi?”.
ói về gần đây trái hồng trên Ngưu Vương trang cũng bắt đầu chín rồi, bởi vì thời gian này rất nhiều rất nhiều trái hồng và bánh trái hồng, mọi người cũng không có chờ mong nhiều lắm đối hơn hai mươi cây hồng của lão Chu trồng.
T ếu Thụ Lâm và Bé Khỉ hái được một giỏ mấy trái hồng đỏ nhất, sau khi bôi cồn quấn lại xong, đặt ở trong cái phòng trống ở lầu hai bọn họ ấp, phòng này vốn chính là làm phòng ngủ cho Bé Khỉ, hiện tại bé con này ngủ dưới lầu ngủ tới rất tốt, cũng không biết lúc nào mới định chính thức vào ở căn phòng của chính mình.
“Ừm!”. La Mông dùng sức gật gật đầu, đưa hai trái trước cho cha mình, sau đó lại cầm một trái đưa cho Tiếu Thụ Lâm: “Ăn rất ngon, cậu cũng nếm chút”.
…….”. Bé Khỉ rủ mắt nhìn trái hồng đó, sau đó nhẹ nhàng đưa miệng qua mút một ngụm, sau khi mút ra nước trái cây thơm ngọt, lập tức lại tới gần mút thêm một ngụm, trái hồng trên tay La Mông lập tức liền thành cái vỏ mỏng.
Mẹ nói hai con, lúc nào mang thằng bé tới bênh viện khá hả?”. Lưu Xuân Lan cởi tạp dề lau lau tay, hỏi La Mông và Tiếu Thụ Lâm.
Liền hai này ngày đi, chờ con dặn dò chuyện thu trái hồng một chút”. La Mông nói.
Chút chuyện thu trái hồng này có gì cần dặn dò chứ, để mẹ và cha con đi làm là được rồi, tới khi đó chỗ nào xa, để Thụ Lâm bố trí một chiếc xe cho chúng ta”. Lưu Xuân Lan một hơi liền vơ chuyện này xuống.
ối với lai lịch của Bé Khỉ, trước đây tại sao sẽ tách ra cùng cha mẹ và sinh hoạt cùng đàn khỉ, mọi người cũng đều có không ít suy đoán, trong đó một cái khả năng lớn nhất, cũng là mọi người không muốn thừa nhận nhất, chính là đứa bé này có chỗ thiếu hụt bẩm sinh, bị cha mẹ vứt bỏ.
c này Tiếu Thụ lâm cũng từ trên lầu cầm cái rổ trái hồng kia xuống, một rổ trái hồng đỏ rực, nhìn rất là đẹp mắt.
strong>trái hồng hỏa tinh

Một tệ một trái”. La Mông nuốt nước trái cây thơm ngọt, đáp lời.