Chương 201
Một xí nghiệp nổi tiếng nào đó ở Hồng Công, ông chủ thiếu niên đắc chí, hơn hai mươi tuổi liền lập công ty của chính mình, hiện giờ hơn hai mươi năm lại trôi qua, mấy năm nay tới giờ, công ty này từng bước phát triển lớn mạnh, rốt cục trở thành doanh nghiệp dẫn đầu.
C huyện này bên trong nghề này cũng là mọi người đều biết, chẳng qua là đãi ngộ rất tốt hấp dẫn quá lớn, như cũ không ngừng có người tiến tới nhận lời mời, cuối cùng thường thường không phải bỏ việc chính là bị đuổi việc, có thể tại công ty bọn họ làm việc nhiều năm, này thật sự là lông phượng sừng lân (cực kỳ ít), đừng tưởng rằng rồng phun lửa này chỉ biết mắng chửi người, người này đuổi việc người khác cũng là không chút nào nương tay.
Lệ Phương nhận được hoa rồi!”.
“Oa! Là tiểu Khai của công ty XX tặng cô hả?”.
“Người lại đẹp trai!”.
“Hai người khi nào thì bắt đầu hẹn hào?”.
“Làm sao có đang hẹn hò chứ?”.
“Ai nha, đừng không thừa nhận, nhìn cô kìa, mặt đều đỏ rồi”.
“Đúng đó, chẳng lẽ còn uổng phí bỏ qua nha…….”.
“…….Thật hâm mộ nha!”.
Buổi sáng, công ty rồng phun lửa bọn họ có cô gái nhận được một bó hoa tươi đặc biệt đẹp, dẫn tới rất nhiều đồng nghiệp nữ cực kỳ hâm mộ.
hụ khụ”. Lúc đang nói tới vui vẻ, một nữ nhân viên trong đó đột nhiên khụ khụ, mọi người nhìn lại, hôm nay rồng phun lửa thế nhưng liền tới công ty sớm hai mươi phút so với bình thường.
“Chào buổi sáng, ông chủ”. Mọi người vội vàng chào hỏi cùng ông ta.
hào buổi sáng, ai nhận được hoa vậy”. Hôm nay rồng phun lửa thế nhưng hòa ái dễ gần hiếm có.
à tôi, ông chủ”. Cô gái kêu Lệ Phương vội vàng liền nói.
À, là Lệ Phương à, tuổi không nhỏ, gặp được người thích hợp liền cưới đi, hoa này tặng tới không tồi, chàng trai này nói vậy không kém”. Rồng phun lửa cười tủm tỉm, vừa khen hoa lại là khen người tặng, này cũng không giống phong cách của ông ta, bình thường nếu như nhân viên trong công ty bị ông ta thấy tụ tập tán dóc như vậy, cho dù không nói hai câu, cũng tuyệt đối phải bày cái mặt đen thui cho bạn xem.
Hôm nay rồng phun lửa làm sao vậy?”. Ông chủ vừa đi, đám người vừa mới tản đi lại tụ lại.
“Này hả, cháu gái tôi quen cô ta, nghe nói đều muốn kết hôn tại nước M rồi”.
Nửa tiếng đồng hồ sau, chuyện càng quái dị xảy ra rồi, bà chủ bọn họ, núi băng vạn năm kia, thế nhưng cũng hóa thành nước, mặt mày hớn hở vào công ty, còn khen cái đầm đẹp của một nữ nhân viên, áo khoác cũng phối rất đẹp, chấn kinh tới mọi người đồng loạt đều rụng cằm xuống đất hết.
“Chắc sẽ không là rốt cục quyết định phải ly hôn chứ?”.
“Có thể ảnh hưởng cổ phiếu công ty hay không?”.
“Chúng ta vẫn là nhanh chóng ra tay đi”.
ão Lí à, gần đây tốt chứ?”.
“Ha ha ha, tôi rất tốt!”.
“Ài, thân thể ông……. Thế nào?”.
“Đừng không thừa nhận, hai ta đều ở bệnh viện gặp mặt qua rồi, ha ha ha”.
“Gạt ông làm gì? Hiện tại nhưng có lực lắm đó!”.
“Cái gì? Ông cũng tốt rồi? Ông khi nào thì tốt rồi?’.
“Sớm liền tốt rồi? Làm sao tốt vậy?”.
“Mặc kệ tự nó tốt rồi? Tôi phi! Lừa quỷ!”.
Rồng phun lửa bị căn bệnh khó nói có chút năm rồi, nói bệnh vặt cũng không bệnh vặt gì, chính là yếu sinh lý, cuộc sống vợ chồng không hài hòa, không khí gia đình cũng khá căng thẳng, năm ngoài gã đi gặp bác sĩ, không nghĩ tới thế nhưng còn có thể gặp phải người quen, hai người rất là xấu hổ, sau này ai cũng không nhắc tới.
B ổi tối, rồng phun lừa dẫn theo núi băng nhà gã, lại tới hội sở của ông chủ Đoạn kinh doanh, ông chủ Đoạn trẻ tuổi, thời gian kinh doanh hội sở này cũng không dài, nhưng mà người này rất có tầm nhìn, hội sở này bị gã làm tới muốn phẩm vị có phẩm vị, muốn bầu không khí có bầu không khí, quan trọng nhất chính là hội viên của hội sở chọn lựa tốt, vật dĩ loại tụ (người như nhau thì tập trung cùng một chỗ) thôi.
“Sao ông cũng tới đây?”. Vừa mới vào cổng lớn hội sở, rồng phun lửa liền nhìn tháy người quen, sáng nay bọn họ vừa mới nói chuyện điện thoại đó.
ừa mới làm thẻ hội viên”. Người cùng ảnh ngộ nói.
hì ra người này vốn là một khách quen của một hội sở khác, mấy ngày trước nghe người ta nói canh Ô Long của hội sở này đối đàn ông đặc biệt tốt, lúc này mới tới đây làm thẻ hội viên, từ điền đơn tới thông qua, cũng mất một hồi thời gian, nghe nói gần đây người muốn làm thẻ hội viên ở đây không ít, lo lắng tới năng lực tiếp nhận của hội sở mình, ông chủ Đoạn đành phải nghiêm khắc thẩm định.
hụ khụ, nếu gặp mặt, vậy đi cùng nhau”.
“Khụ khụ, vậy đi cùng nhau”.
“………”
< >“Xin hỏi mấy vị cần gọi món ăn không?”.
“Được, khụ khụ, mời ông gọi trước”.
< g>“Khụ khụ, ông trước”.
< g>“Gần đây hội sở chúng tôi đưa ra một món canh Ô Long chuyên dùng cho nam giới, hai vị có muốn nếm thử chút không?”.
“Khụ, vậy nếm thử chút đi”.
“Mùi vị này nhưng thật ra không tồi, không biết hiệu quả thế nào”.
“Đúng đúng, ăn bữa ngon nhưng thật ra không tồi”.
Nghe nói canh Ô Long của bữa ăn ngon không tồi này mấy ngày nay lượng tiêu thụ khá tốt, ngay cả canh cá bỗng ăn ngon tới không giống như của địa cầu sản xuất đều bị nó vượt mặt, được chỉ thị của ông chủ Đoạn tăng lớn mua vào, quản lí Dương lại fax một đơn hàng qua cho La Mông, bảo anh chuyển thêm hàng.
c Lão Chu rãnh rỗi, liền thích khiêng Bé Khỉ tới trên đỉnh núi tắm nắng một chút, xem một chút cảnh tượng lao động của Nhị Lang nhà mình trên bờ ruộng, thuận tiện lại xoa óc chó, kỹ thuật xoa óc chó của hai cha con này, càng ngày càng thuần thục, hiện tại đều xoa được bốn đôi rồi, chờ một đôi trong tay của La Mông và Bé Khỉ xoa xong, lại thêm cái đầu Phật, liền đủ xâu một cái vong tay Phật châu rồi.
Đi về thôi, lát nữa ăn cơm rồi”. Lúc này Tiếu Thụ Lâm cũng lên trên sườn núi rồi, lúc nói chuyện, thuận tay liền bế Bé Khỉ qua.
B é con này càng ngày càng nặng, sắc mặt cũng rất tốt, nhìn qua thấy khỏe mạnh, La Mông và Tiếu Thụ Lâm định chờ thêm mấy tháng nữa, lại dẫn bé đi bệnh viện khám một cái, thông liên nhĩ gì đó, nếu có thể tự khỏi liền không cần phẫu thuật, nếu không được, nên mổ còn phải sớm làm.
Nới với mọt cậu chưa?”. La Mông hỏi, hôm nay Tiếu Thụ Lâm tới Vĩnh Thanh, đặc biệt đi một chuyến nhà mợ gã, nói muốn mợ tới trấn Thủy Ngưu quản lý chuyện phát thủ công.
“Ừ”.
ược, chờ sau này nhiều hàng rồi, lại làm cái kho hàng khác.
Dùng dây đai bện rổ cũng không mới mẻ, muốn xuất khẩu cũng không dễ dàng như vậy, trước đó bọn họ bán cái đôi giày bệt kia nhưng thật ra ngoài ý muốn có thị trường, thứ này làm rất tốn thời gian tốn sức, một đôi giày một hai chục tệ thiệt tình không mắc, xuất khẩu cái giày này, nói trắng ra là chính là xuất khẩu sức lao động giá rẻ, lại bởi vì là dùng trúc đã chế biến thuần tự nhiên đan, công việc cũng làm tỉ mỉ, nhưng thật ra rất phù hợp một ít khẩu vị của người nước ngoài.
Lúc cha con ba người đi qua địa bàn của lão Đại và Phì Muội, phát hiện hai con này đang nằm sấp bên ngoài ổ chó phơi nắng, cái bụng lớn của Phì Muội, hiển nhiên là muốn sắp sinh rồi, Nạp Mậu Thành nói đại khái chính là hai ngày này, bản thân Phì Muội ngược lại không có cảm giác gì, mỗi bữa đều phải ăn một thố cơm lớn.
Cũng kêu Hồng Phượng tới giúp trong hai ngày này”. Việc bán rau này, La Mông làm một mình bằng hai người làm, anh phải đi, ông La tự gánh vác, vẫn là hơi kém, nếu đổi thành La Hồng Phượng, vậy xấp xỉ.
n đây trong tiệm La Hồng Phượng cất nhắc hai người lên làm quản lý, bản thân cô liền rút người ra, phần lớn thời gian dư ra dùng để chăm con làm việc nhà, có đôi khi cũng tới Ngưu Vương trang xem giúp đỡ một chút, mỗi lần Liễu Như Hoa vò đầu bứt tai, nhìn thấy La Hồng Phượng đều dường như thấy cứu tinh vậy.
La Mông tìm bên tứ hợp viện, lại được cho biết Mã Đinh Lương đi trấn Thủy Ngưu rồi, nghe nói muốn phải đi tình hình thi công hồ bơi của nhà ông ta, cái hồ bơi này cũng có không ít tiền của ông lão này đầu tư, quan tâm một chút tiến triển cũng là bình thường, dù sao rãnh rỗi, La Mông đi trấ trên tìm ông ta, thuận tiện cũng xem một chút cái hồ bơi đó xây tới đâu rồi.
“Liền phải cao như vậy”.
Sắp rồi, trước tết khẳng định có thể khai trương”. Mấy ngày trước Mã Từ Quân mới lên Ngưu Vương trang một lần, vốn đang muốn mượn gió đông của hội sở bên Hồng Công kia, cũng ký cái hợp đồng cung hàng cùng La Mông chẳng hạn, kết quả vừa nhìn giá cả của người ta, hàng này lập tức liền thay đổi chủ ý, quyết định vẫn là muốn tiếp tục chơi đánh du kích.
K ế tiếp La Mông hỏi Mã Đinh Lương về chuyện trái hồng hỏa tinh, Mã Đinh Lương cũng sảng khoái, lập tức lấy ra di động gọi điện thoại cho giáo sư Kim của đại học Nông Nghiệp tỉnh, hỏi số điện thoại của trại cây giống cung cấp cây giống cho bọn họ, lấy được số điện thoại, La Mông lập tức quyết định sáng mai liền lên đường.
“Đúng rồi”. Cửa xe của ghế lái xe mới vừa mở ra, La Mông liền nhớ tới một chuyện.
“Gì?”. Mã Từ Quân và Mã Đinh Lương đều nhìn anh.
Cái áo này sao anh còn chưa trả lại cho người ta vậy?’. La Mông chỉ chỉ cái áo khoác màu xanh đen trên người Mã Từ Quân.
Anh đó cũng rất không phúc hậu, lấy áo của người ta lúc làm việc chuyên môn mặc phải không?”. Lão Chu còn cảm thấy rất bất bình thay La Chí Phương, hai ngày trước cậu ta còn tìm cái áo kìa, thì ra bị Mã Từ Quân cầm làm đồ lao động, bạn nói coi hiện tại nhà giàu sao đều keo kiệt vậy chứ?
C huyện này bên trong nghề này cũng là mọi người đều biết, chẳng qua là đãi ngộ rất tốt hấp dẫn quá lớn, như cũ không ngừng có người tiến tới nhận lời mời, cuối cùng thường thường không phải bỏ việc chính là bị đuổi việc, có thể tại công ty bọn họ làm việc nhiều năm, này thật sự là lông phượng sừng lân (cực kỳ ít), đừng tưởng rằng rồng phun lửa này chỉ biết mắng chửi người, người này đuổi việc người khác cũng là không chút nào nương tay.
Lệ Phương nhận được hoa rồi!”.
“…….Thật hâm mộ nha!”.
hụ khụ”. Lúc đang nói tới vui vẻ, một nữ nhân viên trong đó đột nhiên khụ khụ, mọi người nhìn lại, hôm nay rồng phun lửa thế nhưng liền tới công ty sớm hai mươi phút so với bình thường.
hào buổi sáng, ai nhận được hoa vậy”. Hôm nay rồng phun lửa thế nhưng hòa ái dễ gần hiếm có.
à tôi, ông chủ”. Cô gái kêu Lệ Phương vội vàng liền nói.
À, là Lệ Phương à, tuổi không nhỏ, gặp được người thích hợp liền cưới đi, hoa này tặng tới không tồi, chàng trai này nói vậy không kém”. Rồng phun lửa cười tủm tỉm, vừa khen hoa lại là khen người tặng, này cũng không giống phong cách của ông ta, bình thường nếu như nhân viên trong công ty bị ông ta thấy tụ tập tán dóc như vậy, cho dù không nói hai câu, cũng tuyệt đối phải bày cái mặt đen thui cho bạn xem.
Hôm nay rồng phun lửa làm sao vậy?”. Ông chủ vừa đi, đám người vừa mới tản đi lại tụ lại.
ão Lí à, gần đây tốt chứ?”.
B ổi tối, rồng phun lừa dẫn theo núi băng nhà gã, lại tới hội sở của ông chủ Đoạn kinh doanh, ông chủ Đoạn trẻ tuổi, thời gian kinh doanh hội sở này cũng không dài, nhưng mà người này rất có tầm nhìn, hội sở này bị gã làm tới muốn phẩm vị có phẩm vị, muốn bầu không khí có bầu không khí, quan trọng nhất chính là hội viên của hội sở chọn lựa tốt, vật dĩ loại tụ (người như nhau thì tập trung cùng một chỗ) thôi.
“Sao ông cũng tới đây?”. Vừa mới vào cổng lớn hội sở, rồng phun lửa liền nhìn tháy người quen, sáng nay bọn họ vừa mới nói chuyện điện thoại đó.
ừa mới làm thẻ hội viên”. Người cùng ảnh ngộ nói.
hì ra người này vốn là một khách quen của một hội sở khác, mấy ngày trước nghe người ta nói canh Ô Long của hội sở này đối đàn ông đặc biệt tốt, lúc này mới tới đây làm thẻ hội viên, từ điền đơn tới thông qua, cũng mất một hồi thời gian, nghe nói gần đây người muốn làm thẻ hội viên ở đây không ít, lo lắng tới năng lực tiếp nhận của hội sở mình, ông chủ Đoạn đành phải nghiêm khắc thẩm định.
hụ khụ, nếu gặp mặt, vậy đi cùng nhau”.
< >“Xin hỏi mấy vị cần gọi món ăn không?”.
< g>“Khụ khụ, ông trước”.
< g>“Gần đây hội sở chúng tôi đưa ra một món canh Ô Long chuyên dùng cho nam giới, hai vị có muốn nếm thử chút không?”.
“Mùi vị này nhưng thật ra không tồi, không biết hiệu quả thế nào”.
Nghe nói canh Ô Long của bữa ăn ngon không tồi này mấy ngày nay lượng tiêu thụ khá tốt, ngay cả canh cá bỗng ăn ngon tới không giống như của địa cầu sản xuất đều bị nó vượt mặt, được chỉ thị của ông chủ Đoạn tăng lớn mua vào, quản lí Dương lại fax một đơn hàng qua cho La Mông, bảo anh chuyển thêm hàng.
c Lão Chu rãnh rỗi, liền thích khiêng Bé Khỉ tới trên đỉnh núi tắm nắng một chút, xem một chút cảnh tượng lao động của Nhị Lang nhà mình trên bờ ruộng, thuận tiện lại xoa óc chó, kỹ thuật xoa óc chó của hai cha con này, càng ngày càng thuần thục, hiện tại đều xoa được bốn đôi rồi, chờ một đôi trong tay của La Mông và Bé Khỉ xoa xong, lại thêm cái đầu Phật, liền đủ xâu một cái vong tay Phật châu rồi.
Đi về thôi, lát nữa ăn cơm rồi”. Lúc này Tiếu Thụ Lâm cũng lên trên sườn núi rồi, lúc nói chuyện, thuận tay liền bế Bé Khỉ qua.
B é con này càng ngày càng nặng, sắc mặt cũng rất tốt, nhìn qua thấy khỏe mạnh, La Mông và Tiếu Thụ Lâm định chờ thêm mấy tháng nữa, lại dẫn bé đi bệnh viện khám một cái, thông liên nhĩ gì đó, nếu có thể tự khỏi liền không cần phẫu thuật, nếu không được, nên mổ còn phải sớm làm.
Nới với mọt cậu chưa?”. La Mông hỏi, hôm nay Tiếu Thụ Lâm tới Vĩnh Thanh, đặc biệt đi một chuyến nhà mợ gã, nói muốn mợ tới trấn Thủy Ngưu quản lý chuyện phát thủ công.
ược, chờ sau này nhiều hàng rồi, lại làm cái kho hàng khác.
Cũng kêu Hồng Phượng tới giúp trong hai ngày này”. Việc bán rau này, La Mông làm một mình bằng hai người làm, anh phải đi, ông La tự gánh vác, vẫn là hơi kém, nếu đổi thành La Hồng Phượng, vậy xấp xỉ.
n đây trong tiệm La Hồng Phượng cất nhắc hai người lên làm quản lý, bản thân cô liền rút người ra, phần lớn thời gian dư ra dùng để chăm con làm việc nhà, có đôi khi cũng tới Ngưu Vương trang xem giúp đỡ một chút, mỗi lần Liễu Như Hoa vò đầu bứt tai, nhìn thấy La Hồng Phượng đều dường như thấy cứu tinh vậy.
La Mông tìm bên tứ hợp viện, lại được cho biết Mã Đinh Lương đi trấn Thủy Ngưu rồi, nghe nói muốn phải đi tình hình thi công hồ bơi của nhà ông ta, cái hồ bơi này cũng có không ít tiền của ông lão này đầu tư, quan tâm một chút tiến triển cũng là bình thường, dù sao rãnh rỗi, La Mông đi trấ trên tìm ông ta, thuận tiện cũng xem một chút cái hồ bơi đó xây tới đâu rồi.
Sắp rồi, trước tết khẳng định có thể khai trương”. Mấy ngày trước Mã Từ Quân mới lên Ngưu Vương trang một lần, vốn đang muốn mượn gió đông của hội sở bên Hồng Công kia, cũng ký cái hợp đồng cung hàng cùng La Mông chẳng hạn, kết quả vừa nhìn giá cả của người ta, hàng này lập tức liền thay đổi chủ ý, quyết định vẫn là muốn tiếp tục chơi đánh du kích.
K ế tiếp La Mông hỏi Mã Đinh Lương về chuyện trái hồng hỏa tinh, Mã Đinh Lương cũng sảng khoái, lập tức lấy ra di động gọi điện thoại cho giáo sư Kim của đại học Nông Nghiệp tỉnh, hỏi số điện thoại của trại cây giống cung cấp cây giống cho bọn họ, lấy được số điện thoại, La Mông lập tức quyết định sáng mai liền lên đường.
Cái áo này sao anh còn chưa trả lại cho người ta vậy?’. La Mông chỉ chỉ cái áo khoác màu xanh đen trên người Mã Từ Quân.
Anh đó cũng rất không phúc hậu, lấy áo của người ta lúc làm việc chuyên môn mặc phải không?”. Lão Chu còn cảm thấy rất bất bình thay La Chí Phương, hai ngày trước cậu ta còn tìm cái áo kìa, thì ra bị Mã Từ Quân cầm làm đồ lao động, bạn nói coi hiện tại nhà giàu sao đều keo kiệt vậy chứ?