Chương 105
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngưu Vương trang bắt đầu thu hoạch củ cải, La Hồng Phượng điều hai nhân viên trong tiệm lên đó làm việc.
Trong tiệm của Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm kê mấy cái lu lớn sát tường, bình thường người địa phương sẽ tự mình mang đồ đựng, mua năm đồng mười đồng dưa chua, có lợi hơn so với cái bình đựng để ở trên giá.
hững cái bình đựng này bình thường đều là cung ứng cho những người bên ngoài, nhóm ông bác bà bác trên trấn Thủy Ngưu xếp hàng, thấy người có tiền lái xe tới mua một đống chai bình nhỏ này đựng rau, ánh mắt kia, liền không khác chi như coi tiền như rác.
ương nhiên cũng có những người nhập gia tùy tục, gần đây liền thường thường có một chàng trai hơn hai mươi tuổi ôm cái bình xếp hàng mua dưa chua của Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, chàng trai này mặc đồ đẹp, vừa nhìn chính là con nhà giàu, xe kia cũng phong cách, xe thể thao màu đen, mui trần, phần lớn người của trấn Thủy Ngưu liền chỉ nhìn thấy qua trong TV.
hằng nhóc cậu là từ huyện lị tới hả?”. Hôm nay chàng trai này lại tới nữa, một ông bác xếp hàng trước gã bắt chuyện cùng gã.
N ững người này gần như mỗi ngày xếp hàng ở chỗ này, dù sao rãnh rỗi cũng là rãnh rỗi, cơ bản đều là vừa xếp hàng vừa chuyện trò, Trấn Thủy Ngưu nhỏ, cho dù giáp mặt không quen biết, nói tới người nào trong nhà nào đó, lôi kéo xa một chút, cuối cùng cũng vẫn có thể có dính chút quan hệ, trước lạ sau quen, sau này lúc lại xếp hàng liền đều quen nhau hết.
Cháu cũng đừng ôm hai cái bình lớn này, một lát nữa mới tới lượt chúng ta, thả trên mặt đất đi”. Ông bác rất nhiệt tình nói.
Không sao, cũng không nặng lắm”. Chàng trai vẫn là không thể thích ứng nhiệt tình của người lạ lắm.
Đêm qua thằng nhóc con ấy chơi game tới tận hai giờ sáng, bây giờ chưa dậy”. Ông bác cười oán trách nói.
Nhóc thối nhà cháu mới học lớp 5 thôi, cũng mê game”. Bà chủ nói xong từ trong ngăn tủ phía dưới lấy ra một cái bàn phím quơ quơ, ha ha cười nói: “Lúc sáng chau đi dặn nó tám giờ rưỡi ra ăn sáng, sau đó ngẫm lại vẫn là lo lắng, liền mang cái này đi theo”.
“Nó sẽ không tự mình mua cái mới sao?”. Ông bác vừa nhìn, cũng cười ha ha theo.
“Trong túi liền mười lăm đồng, mua cái rắm nó”. Bà chủ nhanh nhẹn bưng mì đã nấu xong tới trước bàn của khách, lại từ bàn trống bên cạnh xách mấy cái ghế ra, “Đội ngũ còn rất dài, mọi người ngồi chậm rãi chờ đi”.
“Cậu cũng ngồi đi, hôm nay nhiều người, còn phải chờ một lúc lâu”. Bà chủ bắt chuyện cùng gã ta.
ám ơn”. Chàng trai cười cười, rốt cục ngồi xuống ghế.
Dạ”. Chàng trai nhìn hai cái bình lớn trong lòng mình, ôm bọn nó xếp hàng quả thật có vẻ hơi ngớ ngẩn, vì thế nghe xong đề nghị của bà chủ, theo đội ngũ đi tới cửa tiệm Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, đặt cái bình ở vị trí bên cạnh cửa.
< >“Không sao, ta tự mua thêm hai phần đựng vào cái thố, lát nữa chia cho các cháu là được”.
< >“Vậy cũng được ạ, cám chú nha chú lão Lục”.
“…….”
< ng>“Chị ơi, chị nhanh lên”. Trên nhà lầu đối diện, có cô bé khoảng bốn năm tuổi thò đầu ra ngoài cửa sổ, cách lưới phòng trộm hô hướng phía dưới.
ỉ thấy cô bé đi ra từ Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, ôm cái nồi trong lòng, dành một tay nhanh chóng cầm miếng dưa leo giòn rụm trong đĩa bỏ vào miệng, một đường nhai đi qua đường cái, bịch bịch bịch chạy thẳng lên lầu.
“Học sinh cao trung vất vả nha, thứ bảy cũng không được nghỉ”.
“Giáo viên cũng không dễ dàng “.
..”.
C g ngày, Ngưu Vương trang cũng là bận tối mày tối mặt, cuối tuần này Ngưu Vương trang phải xây hầm biogas, phải thêm cơm, người tới góp vui thật không ít, tối thứ sáu liền có nhiều người tới, sáng thứ bảy lại tới không ít người.
Bên hầm biogas, tự nhiên có nhân viên chuyên nghiệp chỉ bảo mọi thứ, bọn La Mông chỉ cần làm tốt công tác hậu cần là được, tối hôm trước số lượng gà trống bị bắt không đủ lắm, sáng hôm sau La Mông lại cùng Tiếu Thụ Lâm đi bên chuồng gà bắt gà, sau một trận lông gà bay loạn, lại có năm con gà trống nhỏ bị phán tử hình.
Đại Bạch Hùng”. Tiếu Thụ Lâm liếc mắt một cái liền đã nhìn ra, chịu ảnh hưởng của Cung Bạch Kì, gã nhận biết nhiều giống chó, ít nhất so với La Mông đó là mạnh hơn nhiều.
*Đại Bạch Hùng là cách gọi của dân Trung Quốc gọi giống chó Great Pyrenees

“Sao lại mang một con chó tới cho tôi nữa?”. La Mông nhìn kỹ con chó lớn này, miệng hỏi chó cha.
Của nhà cô Tư Nguyệt, trong khoảng thời gian này cô và dượng anh ấy đi nhà con gái ở nước ngoài, Bạo Phong Tuyết liền liền tạm thời ở chỗ bọn tôi”. Chó cha mặt mang ưu sầu nhìn con trai chó thất hồn lạc phách của chính mình, tuy rằng hiện tại tâm nguyện lớn nhất của gã chính là muốn muốn tìm bạn đời cho Nha Nha, nhưng mà là Đại Bạch Hùng…….
< g>“Chậc, đây là ngắm trúng nha”. La Mông lập tức nhìn ra manh mối.
!”. Bạo Phong Tuyết nghiêm túc liếc mắt nhìn Nha Nha một cái, sau đó yên lặng đi tới bên người Tề Tư Nguyệt.
“Đường tình trắc trở nha”. Tiếu Thụ Lâm vui sướng khi người gặp họa, cười nói.
Nha Nha…..”. Vẻ mặt chó cha ưu thương, đứa con thân yêu của gã, đứng ở bên người Bạo Phong Tuyết cao lớn chững chạc, giống như là một đứa lưu manh thấp bé gầy yếu, cố tình hàng này còn không có nửa điểm tự giác, vò đầu bứt tai muốn thân thiết cùng người ta.
Lẽ ra Nha Nha coi như là thân hình cao lớn trong giống Husky, nhưng mà con Bạo Phong Tuyết trong Đại Bạch Hùng hiển nhiên cũng là gien tốt, chó cái hiếm khi có uy phong cường tráng như nó vậy. Căn cứ vào khác biệt của giống chó, Nha Nha so sánh cùng Bạo Phong Tuyết người ta, vóc người liền có vẻ nhỏ xinh, về phần khí chất, liền đừng nhắc tới, căn bản không thể sánh bằng.
ai người bọn tôi đều phải đi làm, cũng không thời gian chăm sóc, anh xem có thể để nó ở lại chỗ anh mấy ngày trước được không?”. Chó cha có chút ngượng ngùng nói. Hiện tại hai người họ đã để Nha Nha ở lại Ngưu Vương trang, nói là lao động trả phí ăn uống của nó, nhưng mà bởi vì công việc khá bận, bọn họ cũng không phải mỗi cuối tuần đều có thời gian, hiện tại lại mang một con Đại Bạch Hùng tới đưa cho người ta.
, tới lúc đó tôi nhờ chú Toàn Quý lại làm cái ổ chó, để nó và Nha Nha cùng ngủ chuồng trâu”. La Mông nhìn nhìn con chó lớn Bạo Phong Tuyết kia, lại nhìn nhìn Nha Nha, đồng ý.
n tôi sẽ trả sinh hoạt phí của bọn nó”. Tề Tư Nguyệt nói.
Tôi không cần tiền”. La Mông nhếch miệng cười cười.
Tôi muốn chó con”. La Mông nói.
Chó con?!”. Chó cha kinh ngạc!
Ô!”. Thấy La Mông đưa qua một hạt dưa, Nha Nha theo bản năng đón lấy, híp mắt cắn nửa ngày, nhổ ra, đẩy đẩy nhân hạt dưa bị nó cắn tới biến dạng hoàn toàn tới trước mặt Bạo Phong Tuyết.
“!”. Bạo Phong Tuyết yên lặng nhìn nhìn nhân hạt dưa dính đầy nước miếng hơn nữa biến dạng nghiêm trọng trên mặt đất, sau đó im re đi tới bên Tề Tư Nguyệt, lặng im mà ẩn nhẫn bày tỏ từ chối của chính mình.
Ngưu Vương trang bắt đầu thu hoạch củ cải, La Hồng Phượng điều hai nhân viên trong tiệm lên đó làm việc.
Trong tiệm của Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm kê mấy cái lu lớn sát tường, bình thường người địa phương sẽ tự mình mang đồ đựng, mua năm đồng mười đồng dưa chua, có lợi hơn so với cái bình đựng để ở trên giá.
hững cái bình đựng này bình thường đều là cung ứng cho những người bên ngoài, nhóm ông bác bà bác trên trấn Thủy Ngưu xếp hàng, thấy người có tiền lái xe tới mua một đống chai bình nhỏ này đựng rau, ánh mắt kia, liền không khác chi như coi tiền như rác.
ương nhiên cũng có những người nhập gia tùy tục, gần đây liền thường thường có một chàng trai hơn hai mươi tuổi ôm cái bình xếp hàng mua dưa chua của Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, chàng trai này mặc đồ đẹp, vừa nhìn chính là con nhà giàu, xe kia cũng phong cách, xe thể thao màu đen, mui trần, phần lớn người của trấn Thủy Ngưu liền chỉ nhìn thấy qua trong TV.
hằng nhóc cậu là từ huyện lị tới hả?”. Hôm nay chàng trai này lại tới nữa, một ông bác xếp hàng trước gã bắt chuyện cùng gã.
N ững người này gần như mỗi ngày xếp hàng ở chỗ này, dù sao rãnh rỗi cũng là rãnh rỗi, cơ bản đều là vừa xếp hàng vừa chuyện trò, Trấn Thủy Ngưu nhỏ, cho dù giáp mặt không quen biết, nói tới người nào trong nhà nào đó, lôi kéo xa một chút, cuối cùng cũng vẫn có thể có dính chút quan hệ, trước lạ sau quen, sau này lúc lại xếp hàng liền đều quen nhau hết.
Cháu cũng đừng ôm hai cái bình lớn này, một lát nữa mới tới lượt chúng ta, thả trên mặt đất đi”. Ông bác rất nhiệt tình nói.
Không sao, cũng không nặng lắm”. Chàng trai vẫn là không thể thích ứng nhiệt tình của người lạ lắm.
Đêm qua thằng nhóc con ấy chơi game tới tận hai giờ sáng, bây giờ chưa dậy”. Ông bác cười oán trách nói.
Nhóc thối nhà cháu mới học lớp 5 thôi, cũng mê game”. Bà chủ nói xong từ trong ngăn tủ phía dưới lấy ra một cái bàn phím quơ quơ, ha ha cười nói: “Lúc sáng chau đi dặn nó tám giờ rưỡi ra ăn sáng, sau đó ngẫm lại vẫn là lo lắng, liền mang cái này đi theo”.
“Trong túi liền mười lăm đồng, mua cái rắm nó”. Bà chủ nhanh nhẹn bưng mì đã nấu xong tới trước bàn của khách, lại từ bàn trống bên cạnh xách mấy cái ghế ra, “Đội ngũ còn rất dài, mọi người ngồi chậm rãi chờ đi”.
ám ơn”. Chàng trai cười cười, rốt cục ngồi xuống ghế.
Dạ”. Chàng trai nhìn hai cái bình lớn trong lòng mình, ôm bọn nó xếp hàng quả thật có vẻ hơi ngớ ngẩn, vì thế nghe xong đề nghị của bà chủ, theo đội ngũ đi tới cửa tiệm Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, đặt cái bình ở vị trí bên cạnh cửa.
< >“Không sao, ta tự mua thêm hai phần đựng vào cái thố, lát nữa chia cho các cháu là được”.
< >“Vậy cũng được ạ, cám chú nha chú lão Lục”.
“…….”
< ng>“Chị ơi, chị nhanh lên”. Trên nhà lầu đối diện, có cô bé khoảng bốn năm tuổi thò đầu ra ngoài cửa sổ, cách lưới phòng trộm hô hướng phía dưới.
ỉ thấy cô bé đi ra từ Đại Thủy Ngưu nhũ phẩm, ôm cái nồi trong lòng, dành một tay nhanh chóng cầm miếng dưa leo giòn rụm trong đĩa bỏ vào miệng, một đường nhai đi qua đường cái, bịch bịch bịch chạy thẳng lên lầu.
..”.
C g ngày, Ngưu Vương trang cũng là bận tối mày tối mặt, cuối tuần này Ngưu Vương trang phải xây hầm biogas, phải thêm cơm, người tới góp vui thật không ít, tối thứ sáu liền có nhiều người tới, sáng thứ bảy lại tới không ít người.
Đại Bạch Hùng”. Tiếu Thụ Lâm liếc mắt một cái liền đã nhìn ra, chịu ảnh hưởng của Cung Bạch Kì, gã nhận biết nhiều giống chó, ít nhất so với La Mông đó là mạnh hơn nhiều.
Của nhà cô Tư Nguyệt, trong khoảng thời gian này cô và dượng anh ấy đi nhà con gái ở nước ngoài, Bạo Phong Tuyết liền liền tạm thời ở chỗ bọn tôi”. Chó cha mặt mang ưu sầu nhìn con trai chó thất hồn lạc phách của chính mình, tuy rằng hiện tại tâm nguyện lớn nhất của gã chính là muốn muốn tìm bạn đời cho Nha Nha, nhưng mà là Đại Bạch Hùng…….
< g>“Chậc, đây là ngắm trúng nha”. La Mông lập tức nhìn ra manh mối.
!”. Bạo Phong Tuyết nghiêm túc liếc mắt nhìn Nha Nha một cái, sau đó yên lặng đi tới bên người Tề Tư Nguyệt.
Nha Nha…..”. Vẻ mặt chó cha ưu thương, đứa con thân yêu của gã, đứng ở bên người Bạo Phong Tuyết cao lớn chững chạc, giống như là một đứa lưu manh thấp bé gầy yếu, cố tình hàng này còn không có nửa điểm tự giác, vò đầu bứt tai muốn thân thiết cùng người ta.
Lẽ ra Nha Nha coi như là thân hình cao lớn trong giống Husky, nhưng mà con Bạo Phong Tuyết trong Đại Bạch Hùng hiển nhiên cũng là gien tốt, chó cái hiếm khi có uy phong cường tráng như nó vậy. Căn cứ vào khác biệt của giống chó, Nha Nha so sánh cùng Bạo Phong Tuyết người ta, vóc người liền có vẻ nhỏ xinh, về phần khí chất, liền đừng nhắc tới, căn bản không thể sánh bằng.
ai người bọn tôi đều phải đi làm, cũng không thời gian chăm sóc, anh xem có thể để nó ở lại chỗ anh mấy ngày trước được không?”. Chó cha có chút ngượng ngùng nói. Hiện tại hai người họ đã để Nha Nha ở lại Ngưu Vương trang, nói là lao động trả phí ăn uống của nó, nhưng mà bởi vì công việc khá bận, bọn họ cũng không phải mỗi cuối tuần đều có thời gian, hiện tại lại mang một con Đại Bạch Hùng tới đưa cho người ta.
, tới lúc đó tôi nhờ chú Toàn Quý lại làm cái ổ chó, để nó và Nha Nha cùng ngủ chuồng trâu”. La Mông nhìn nhìn con chó lớn Bạo Phong Tuyết kia, lại nhìn nhìn Nha Nha, đồng ý.
n tôi sẽ trả sinh hoạt phí của bọn nó”. Tề Tư Nguyệt nói.
Tôi không cần tiền”. La Mông nhếch miệng cười cười.
Tôi muốn chó con”. La Mông nói.
Chó con?!”. Chó cha kinh ngạc!
Ô!”. Thấy La Mông đưa qua một hạt dưa, Nha Nha theo bản năng đón lấy, híp mắt cắn nửa ngày, nhổ ra, đẩy đẩy nhân hạt dưa bị nó cắn tới biến dạng hoàn toàn tới trước mặt Bạo Phong Tuyết.