Chương 135

Qua ngày 1/5, trên Ngưu Vương trang liền vắng vẻ nhiều so với trước đó, thời tiết bắt đầu nóng bức lên, mặt trời lớn chói lọi ngày qua ngày nướng mặt đất, mưa lại nửa giọt cũng không từng có qua.

T iếu Thụ Lâm nhận thầu cái đập nước đã tích trữ đủ nước rồi, hạ du cũng không chặn nước nữa, nhưng mà bởi vì thời tiết rất khô ráo, nước suối chảy xuống từ trên núi trải qua dọc đường không ngừng tiêu hao, có thể từ khe suối chảy tới trấn Thủy Ngưu, đã rất ít rồi.









“Tới rồi sao không gọi tôi một tiếng vậy?’. La Mông cười chào hỏi bọn họ.


ói cậu đang ngủ trưa, dù sao chúng tôi cũng không gấp, liền chờ một chút”. Mã Từ Quân cười cười hỏi La Mông, nói: “Vậy ba trăm cân nụ hoa khi nào thì giao hết? Cậu còn nợ tôi hơn một trăm cân đó”.



Ài, chuyện nụ hoa này trước hết cứ thong thả, hôm nay tôi tìm cậu là vì nói chuyện khác”. Hiện tại nơi nơi đều có vấn đề khó thu nhân công, việc này mã Từ Quân thật cũng không trách móc La Mông, không có biện pháp, thời buổi này vật chất cuộc sống phong phú, tùy tiện làm chút công việc gì đều có thể áo cơm không lo, mệt chết mệt sống tự nhiên liền không ai sẵn lòng làm, này coi như là thời đại đặc sắc.



nbsp;“Đây là giáo sư Trình, rất có nghiên cứu về phương diện tôm cá nước ngọt, hai ngày trước nghe nói trong đập chứa nước các cậu không hề ít cá bỗng, tôi tìm chú ấy hỏi một chút, muốn xem xét chỗ cậu làm nuôi trồng nhân tạo, có thể thực hiện hay không”. Mã Từ Quân giới thiệu cho người đàn ông trung niên này với La Mông.



i, ài, nên chứ, nên chứ”. Giáo sư Trần cực kỳ khách sáo, “Tôi nói loại cá bỗng này, tên khoa học kêu cá môi sáng, là giống bản thổ của quốc gia chúng ta, chuyên môn sinh hoạt tại bên trong khe nước của suối núi tập trung lại, trước đây rất phổ biến, mấy năm nay bởi vì đánh bắt quá mức và vấn đề ô nhiễm, đã rất ít rồi, phải bảo hộ thật tốt!”.

“Đúng, đúng”. Đám người La Mông gật đầu phụ họa.






(vùng nước) này nuôi cá bỗng, hơn nữa La Mông lại có linh tuyền trong tay, vấn đề hẳn là không lớn. Nhưng mà đối với giáo sư Trình và Mã Từ Quân, anh liền không cần phải ngay từ đầu liền nói tới kiêu ngạo như vậy, trước hết nghe một chút xem bọn họ nói như thế nào.


Vấn đề của cậu nói, hiện tại cũng là nan đề lớn nhất của chúng tôi để  phát triển nuôi cá bỗng, điều kiện nuôi dưỡng hà khắc, phí tổn nuôi dưỡng không thể hạ thấp, trước mắt giá thị trường tuy rằng không tồi, nhưng còn chưa có thể hình thành động lực lắm, cho nên nói phương diện giá tiền này, tôi thấy còn có thể tăng lên thêm”. Giáo sư trình này nói chuyện nhưng thật ra chân thực.



“Lần này tôi muốn cung hàng dài hạn ổn định”. Mã Từ Quân nói thẳng ra mong muốn của chính mình.




ột ngày mười cân, hợp đồng đi, trước hết chúng ta ký 5 năm, cậu có thể yên tâm về giá, hai ta hợp tác lâu như vậy, phương diện giá tiền tôi nhưng cho tới bây giờ chưa làm cậu thất vọng qua”. Mã Từ Quân nói tới còn rất khí phách.

“Mười cân? Anh tưởng bọn nó là cá chạch trong ruộng hả?”. Một ngày mười cân, một tháng phải ba trăm cân, cho dù là ấn giá thấp nhất của thị trường sáu mươi tệ một cân, đó cũng phải có một vạn tám rồi, loại cá bỗng suối nhỏ này nếu thật có thể dễ nuôi như vậy, nhóm lão nông trong thung lũng sớm đều thành nhà giàu trăm vạn rồi!




Sao không thành vấn đề chứ?’. La Mông hỏi ông ta.

à như thế này, cậu nhìn đi, trên núi cậu không phải đào không ít mương nước sao, ngăn từng đoạn từng đoạn dòng nước, hình thành một đám hố nước lớn lớn nhỏ nhỏ, tôi thấy những hố nước này, lớn có thể có ba bốn mét vuông, nhỏ xấp xỉ cũng có một mét vuông, chủ yếu là dòng nước rất linh hoạt, tới khi đó lại lót một số tảng đá trên mương, liền rất thích hợp cá bỗng sinh hoạt”. Giáo sư Trình nói hình dung của chính mình.



Hẳn là không thành vấn đề, nếu thả cá bột trong ao vị trí cao, chúng nó hẳn là sẽ theo dòng nước trong mương liên tục bơi tới bơi lui kiếm ăn, tìm kiếm địa phương thích hợp sinh tồn của chính mình, loại cá này hàng năm sinh hoạt trong dòng suối, không sợ dòng chảy xiết, cho dù là ngược dòng bơi lên cũng là có thể, chưa tới nỗi bị một đám ao nhỏ vây chết”. Giáo sư Trình nói cũng có đạo lý của mình.





“Như vậy thật sự có thể được?”. La Mông còn có chút nửa tin nửa ngờ.







Vậy không thực tế! Những mương nước trên núi cháu cộng lại  dài bao niêu chứ? Còn phải cho ăn từ từ? Vậy phải cho ăn tới ngày tháng năm nào chứ?’. La Mông cũng có chút nhức đầu.







Vậy được, bọn cháu nuôi một chút thử xem, nhưng mà một ngày mười cân gì đó, sợ là không cam đoan được”. Có bao nhiêu bán bấy nhiêu là tốt rồi, La Mông liền không thích gông xiềng chính mình.



ói thật với anh, mấy hôm trước chúng tôi ăn một lần cá bỗng này rồi, liền nổi lên tâm tư nuôi loại cá nhỏ này, tôi và Tiếu Thụ Lâm lên mạng tra xét một chút, con rạch người ta dài mấy km, một năm mới sản xuất được bảy tám trăm cân thôi, anh ngươi xem chỗ chúng tôi tổng cộng được bao nhiêu?’. La Mông nói thật nói đạo lý cũng gã ta.

ậy nếu cậu thật sự không cung được nhiều hàng như vậy, tôi còn có thể sờ sờ bức chết cậu à? Hợp đồng là chết, người là sống mà”. Nếu La Mông chết thật, Mã Từ Quân không chừng còn phải rất thương tâm đó, người này đối gã mà nói chính là một cái cây rụng tiền.





hà, yên tâm đi, khi nào tôi nói mà không giữ lời chứ?”. La Mông hài lòng rồi, cười cười lại nói với bọn họ: “Nhưng mà bên tôi đúng lúc cũng có một chuyện, thời gian trước liền nghĩ tới rồi, chính là cực kỳ ngại mở miệng”.

“Chuyện gì? Cậu nói nghe thử trước”. Mã Từ Quân hầu tinh này tự nhiên không có khả năng nói với La Mông: Có gì ngượng ngùng, hai ta là giao tình gì chứ, cậu cứ việc nói là được.




Cậu nói chính là cậu bé chăn trâu kia?”. Trong lòng Mã Đinh Lương đã hiểu được đại khái rồi, ông cũng ở lại Ngưu Vương trang lâu như vậy rồi, cũng đều rất quen thuộc cùng người trong viện tử này.

Chính là nó, Kêu La Tiến Hỉ”. La Mông nói.

Chính là cậu bé câm kia?”. Mã Từ Quân hỏi.



“Ông nội nhỏ”.  Mã Từ Quân nhìn về phía Mã Đinh Lương, việc này còn phải xem ý của bản thân ông ấy.


ôi biết cậu bé đó, là người kiên định, buổi tối chờ nó từ trên núi về, tôi tìm hai cha con họ nói chuyện trước”. Mã Đinh Lương sinh hoạt một đoạn thời gian ở Ngưu Vương trang rồi, ấn tượng đối hai cah con La Toàn Quý, La Tiến Hỉ coi như là rất không tồi, hơn nữa La Mông lại là bên cung hàng Cực Vị lâu bọn họ trước mắt bức thiết nhất muốn bắt lấy, thành lập thêm một tầng liên hệ đối cậu ta, đối bọn họ tự nhiên có lợi mà vô hại.



ậy thì, cũng làm một dĩa cá bỗng cho chúng tôi ăn thử đi”. Tên Mã Từ Quân này tinh ranh thì tinh ranh, bản chất vẫn là một tên mê ăn.

trong>“Được, lát nữa tôi bảo Hầu Tuấn giết một con gà trống nhỏ, một dĩa cá bỗng, thêm mấy món nhắm rượu…….”. La Mông cười ha hả gọi Trần Kiến Hoa qua, nhờ anh ta hỗ trợ tiếp đón một chút, chính mình lại cùng Tiếu Thụ Lâm đi bên đập nước, cá bỗng còn tại trong nước mà, phải bắt.










em>*cao tài sinh: sinh viên xuất sắc, có năng lực.

“La Mông à! Chú thật sự là không biết nên cảm ơn cháu như thế nào!”. Sau khi tàn tiệc, La Toàn Quý nói với La Mông.




“Cần phải cám ơn chứ! Thằng bé Tiến Hỉ này có thể có tương lai cũng không dễ dàng”. La Toàn Quý đã có chút nghẹn ngào rồi.