Chương 146
“Tiểu Đàm à”. Giọng nữ dịu dàng kia lại vang lên.
Gì vậy?’. Tên xui xẻo ăn may này hiện tại tâm tình không tốt lắm.
Bà chủ!”. Tiểu Đàm trợn tròn mắt, Trương bán tiên trong làng cậu nói qua, thứ số phận này không thể thay đổi, chẳng lẽ là thật, hôm nay gã liền bởi vì gặp may mắn được một hủ mứt dâu tây nhà La Mông, chuyện khác liền phải gặp xui sao?
Tiểu Đàm à, cậu qua đây, chị nói mấy câu với cậu”. Bà chủ nhẹ giọng ấm áp nói.
Dạ”. Tiểu Đàm cúi đầu, chấp nhận số phận trong ánh mắt đồng tình của đám đồng nghiệp đi vào văn phòng của bà chủ.
Dạ”. Tiểu Đàm gật gật đầu.
Ừm”. Tiểu Đàm gật gật đầu, vẫn là không có phản ứng gì, thành phố này lớn, đồng hương cũng liền nhiều, chuyện kiến quái bất quái*
Cô ấy có thể coi trọng em sao??”. Hiện tại Tiểu Đàm làm kỹ thuật ở công ty bọn họ, bình thường thời gian ở phân xưởng nhiều hơn ở văn phòng, bởi vì vào công ty chưa lâu, tiền lương cũng chưa tới bốn ngàn, hơn nữa bộ dạng gã vừa thấp lại gầy, quê nhà còn là ở nông thôn xa tít, liền thu nhập này của gã, tạm thời cũng đừng nghĩ mua nhà trong thành phố, hàng này thật sự không được tốt lắm.
Em…….”. Tiểu Đàm xoa xoa tay, bị bà chủ khen một lời này, trong lúc nhất thời gã còn có chút không biết nên nói cái gì.
i, xem cậu do dự dự như vậy, nếu cậu vẫn là cái dạng này, lúc nào mới có thể quen bạn gái chứ, nghe tôi đi, cái gì cũng đừng nghĩ nữa, chúng ta xem xem trước, bây giờ cậu tới tiệm trà sữa nhà tôi mua ly trà sữa uống, lén nhìn người ta trước, nếu cậu cảm thấy thích hợp, tôi sẽ làm mai cho hai người”. Bà chủ không để cho gã có cơ hội nửa đường bỏ cuộc, trực tiếp liền làm cầu nối.
Không phải bây giờ còn phải chờ tới khi nào, đi thôi, duyên phận không chờ người”. Bà chủ xua xua tay, đuổi người.
“Nhưng mà, trong tay em còn có công việc nữa”. Tiểu Đàm có chút luống cuống.
“Lát nữa nếu tên mập đó nói cái gì, cậu bảo gã tới tìm tôi”. Tên mập trong miệng của bà chủ, tự nhiên chính là chồng cô ta.
N u chị ta đã nói vậy rồi, tiểu Đàm liền chần chừ đi ra văn phòng, nghĩ thầm lát nữa tới tiệm trà sữa, rốt cuộc là cần phải biểu hiện hoạt bát hay vẫn là nhã nhặn chút đây?
“Bà chủ chúng ta không làm khó dễ cậu chứ?”.
“Không sao người anh em, nơi này không cần cậu khắc có chỗ cần cậu”.
“Không phải chứ, liền đi như vậy à?’.
Hơn một tiếng sau, lúc nhóm đồng nghiệp trong văn phòng còn đang than thở tiểu Đàm hôm nay số rất nhọ bà chủ rất tuyệt tình, chỉ thấy vai chính trong chuyện này, mặt mày hớn hở trở về từ bên ngoài, đi thẳng tới văn phòng bà chủ.
hích hợp ạ”. Tiểu Đàm xấu hổ nhát gan nói.
Cậu thấy thích hợp là tốt rồi, tới khi đó tôi sẽ làm mai giúp cậu, cơ hội rất lớn nha”. Bà chủ nói.
Cám ơn chị nha bà chủ!”. Bây giờ tiểu Đàm là thật tâm cảm kích.
Mứt dương mai! Là của chị ạ!”. Lúc này tiểu Đàm rất sảng khoái, mứt dương mai hôm nay bỏ lỡ còn có thể lại tranh, cô gái tốt nhưng chỉ có thể tình cờ gặp mà không thể đòi hỏi.
“Hắc hắc hắc”. Tiểu Đàm cười ngây ngô liền đi ra văn phòng.
“Đây là sao? Kích thích quá mức à?”. Đồng nghiệp đều vây qua biểu thị quan tâm.
Đào hoa muốn nở rồi”. Tiểu Đàm đắc ý nói.
hờ gã nói rõ lý do trong đó, nhất thời liền khiến nhóm trai ế của cả văn phòng hâm mộ tới cào tường, bà chủ bọn họ có cái biệt danh kêu chị Hồng, nghe nói nhìn người cực chuẩn, làm mai làm mối giống như thần trợ giúp ấy, hễ là chị ta làm mai, liền không có không thành công, từng người sau khi kết hôn đời sống hạnh phúc mỹ mãn.
Người anh em, cậu số đỏ lắm, ngày mai cũng cướp một hủ cho anh đi!”.
“Chú em! Đêm nay hai ta đi ra ngoài uống một chén, anh mời”.
>Nói tới bên La Mông, cũng không biết mứt dương mai mứt dâu tây của nhà mình đã bay lên tới độ cao vấn đề hôn nhân của trai ế rồi, hai ngày gần đây La Mông và Tiếu Thụ Lâm đang bận ngâm rượu dương mai. Rượu dương mai có thể tiêu nóng giải ngấy, có thể phá ác khí trừ phong thấp, ở nơi này rất được hoan nghênh.
Ngày trước lúc không có nông dược, nhà nông trồng lúa nước, hàng năm đều phải phải phun thuốc diệt cỏ hai lần trong ruộng, lần đầu là ở lúc bọn nó mới vừa nẩy mầm, liền nhổ cỏ dại này ra từ trong ruộng, bằng không chờ chúng nó trưởng thành, liền sẽ đoạt độ phì của ruộng lúa, lần thứ hai tự nhiên là thanh lý cá lọt lưới, bình thường tại lúc cỏ dại sinh trưởng tốt.
Nếu hàng năm giá đều tốt như vậy, mệt một chút tôi thật cũng sẵn lòng”. Ngô Đông Mai nói.
Cái cô này thật đúng là muốn tiền không muốn mạng nha! Khải Hoa đâu, sao để cô một mình làm việc vậy? Mỗi ngày mới sáng sớm lên Ngưu Vương trang làm bánh mỳ còn chưa đủ mệt hả?”. Người ta liền hỏi cô.
ên sườn núi đất nhỏ làm việc rồi, La Hán Vinh kia không phải từng xe từng xe chạy lên núi chở nước sao? Bơm nước có máy bơm, chở nước cũng có xe, chính là nhiều nước như vậy, chỉ là bên bọn nó từ sau thùng xe xuống, đều khiến một nhà bọn họ mệt muốn chết, gần đây trời nóng, bên đó heo lại nhiều, không tìm người hỗ trợ là không được”. Ngô Đông Mai nói xong lại cúi người nhổ cỏ.
ôi nói hai vợ chồng cô, đây là muốn làm chết luôn à? Vừa là Ngưu Vương trang lại là sườn núi đất nhỏ, còn có việc trong ruộng nhà mình, không sợ mệt chết hả?”. Đối phương lắc đầu.
“Cô nói y như lãnh đạo đang nói vậy, bây giờ biết nói chuyện ghê!”.
“Ha ha ha ha……”. Trong ruộng lúa truyền tới tiếng cười hào sảng của phụ nữ trong làng.
Lại giết hai con heo”. Tiếu Thụ Lâm vừa làm việc vừa nói.
Nhà mình cũng không còn lại mấy con heo”. La Mông tiếc heo của nhà mình, từ năm ngoái nuôi tới bây giờ, người trong nhà anh đều còn chưa ăn được mấy miếng thịt heo đâu.
“Cậu nói coi, hiện tại không phải sắp tới tháng bảy rồi sao, tớ tuyển một đám công nhân nghỉ hè trở về làm việc thế nào?”. Nhân công nghỉ hè cũng được, vừa làm liền có thể làm hai tháng, không giống những nhân viên đi làm trong thành phố, chỉ có thể ở lúc cuối tuần dành thời gian tới đây.
“Cái rổ này thế nào?”. Lúc này, Tiếu Thụ Lâm đưa cái rổ chính mình mới vừa làm xong cho La Mông xem.
Hắc, cho Mĩ Tuệ, Mĩ Linh đựng dâu tây nhưng thật ra không tồi”. La Mông cảm thấy được Tiếu Thụ Lâm nhà anh quả thật rất có tài.
rước đó rổ của La Toàn Thuận đan đều là đơn giản thực dụng bình thường, ở chỗ bọn họ rất thường thấy, sau khi Tiếu Thụ Lâm học mấy ngày, liền lên mạng tìm chút tư liệu, chạy tới chỗ La Hưng Hữu in ra không ít hình ảnh, cuối cùng căn cứ sở thích của chính mình và tài liệu hạn chế, đan một cái rổ tinh xảo khéo léo như vậy.
“Chờ thêm hai ngày, tớ lại mua một chút túi đóng gói màu sắc rực rỡ mang về”.
“Nếu đăng lên mạng bán, liền đan giỏ đựng rau đựng trái cây linh tinh, hộp đựng đồ cũng có thể đan một chút……”.
Tiếu Thụ Lâm cho tới bây giờ đều là phái hành động, sáng sớm hôm sau liền lái xe đi Đồng Thành mua đầy đủ túi đóng gói màu mè, sau đó chuyên tâm đan mấy ngày. đan ra rất nhiều sản phẩm kiểu dáng khác nhau phong cách khác nhau đóng gói lại, duy nhất giống nhau chính là, bọn nó chế tác đều rất khéo léo.
Một cái này bán bao nhiêu tiền đây?”. La Mông nói là trợ thủ cho Tiếu Thụ Lâm, thực tế lại không giúp được bao nhiêu, nhiều nhất chính là sau khi Tiếu Thụ Lâm đan ra một cái rổ, anh liền cầm lên trên núi, đựng một ít trái cây rau củ vào, tìm chỗ dưới cây lớn hoặc là bờ suối linh tinh, chụp tấm hình mười phần phong vị nông thôn.
Gì vậy?’. Tên xui xẻo ăn may này hiện tại tâm tình không tốt lắm.
Bà chủ!”. Tiểu Đàm trợn tròn mắt, Trương bán tiên trong làng cậu nói qua, thứ số phận này không thể thay đổi, chẳng lẽ là thật, hôm nay gã liền bởi vì gặp may mắn được một hủ mứt dâu tây nhà La Mông, chuyện khác liền phải gặp xui sao?
Tiểu Đàm à, cậu qua đây, chị nói mấy câu với cậu”. Bà chủ nhẹ giọng ấm áp nói.
Dạ”. Tiểu Đàm cúi đầu, chấp nhận số phận trong ánh mắt đồng tình của đám đồng nghiệp đi vào văn phòng của bà chủ.
Dạ”. Tiểu Đàm gật gật đầu.
Ừm”. Tiểu Đàm gật gật đầu, vẫn là không có phản ứng gì, thành phố này lớn, đồng hương cũng liền nhiều, chuyện kiến quái bất quái*
Cô ấy có thể coi trọng em sao??”. Hiện tại Tiểu Đàm làm kỹ thuật ở công ty bọn họ, bình thường thời gian ở phân xưởng nhiều hơn ở văn phòng, bởi vì vào công ty chưa lâu, tiền lương cũng chưa tới bốn ngàn, hơn nữa bộ dạng gã vừa thấp lại gầy, quê nhà còn là ở nông thôn xa tít, liền thu nhập này của gã, tạm thời cũng đừng nghĩ mua nhà trong thành phố, hàng này thật sự không được tốt lắm.
Em…….”. Tiểu Đàm xoa xoa tay, bị bà chủ khen một lời này, trong lúc nhất thời gã còn có chút không biết nên nói cái gì.
i, xem cậu do dự dự như vậy, nếu cậu vẫn là cái dạng này, lúc nào mới có thể quen bạn gái chứ, nghe tôi đi, cái gì cũng đừng nghĩ nữa, chúng ta xem xem trước, bây giờ cậu tới tiệm trà sữa nhà tôi mua ly trà sữa uống, lén nhìn người ta trước, nếu cậu cảm thấy thích hợp, tôi sẽ làm mai cho hai người”. Bà chủ không để cho gã có cơ hội nửa đường bỏ cuộc, trực tiếp liền làm cầu nối.
Không phải bây giờ còn phải chờ tới khi nào, đi thôi, duyên phận không chờ người”. Bà chủ xua xua tay, đuổi người.
N u chị ta đã nói vậy rồi, tiểu Đàm liền chần chừ đi ra văn phòng, nghĩ thầm lát nữa tới tiệm trà sữa, rốt cuộc là cần phải biểu hiện hoạt bát hay vẫn là nhã nhặn chút đây?
Hơn một tiếng sau, lúc nhóm đồng nghiệp trong văn phòng còn đang than thở tiểu Đàm hôm nay số rất nhọ bà chủ rất tuyệt tình, chỉ thấy vai chính trong chuyện này, mặt mày hớn hở trở về từ bên ngoài, đi thẳng tới văn phòng bà chủ.
hích hợp ạ”. Tiểu Đàm xấu hổ nhát gan nói.
Cậu thấy thích hợp là tốt rồi, tới khi đó tôi sẽ làm mai giúp cậu, cơ hội rất lớn nha”. Bà chủ nói.
Cám ơn chị nha bà chủ!”. Bây giờ tiểu Đàm là thật tâm cảm kích.
Mứt dương mai! Là của chị ạ!”. Lúc này tiểu Đàm rất sảng khoái, mứt dương mai hôm nay bỏ lỡ còn có thể lại tranh, cô gái tốt nhưng chỉ có thể tình cờ gặp mà không thể đòi hỏi.
Đào hoa muốn nở rồi”. Tiểu Đàm đắc ý nói.
hờ gã nói rõ lý do trong đó, nhất thời liền khiến nhóm trai ế của cả văn phòng hâm mộ tới cào tường, bà chủ bọn họ có cái biệt danh kêu chị Hồng, nghe nói nhìn người cực chuẩn, làm mai làm mối giống như thần trợ giúp ấy, hễ là chị ta làm mai, liền không có không thành công, từng người sau khi kết hôn đời sống hạnh phúc mỹ mãn.
Người anh em, cậu số đỏ lắm, ngày mai cũng cướp một hủ cho anh đi!”.
>Nói tới bên La Mông, cũng không biết mứt dương mai mứt dâu tây của nhà mình đã bay lên tới độ cao vấn đề hôn nhân của trai ế rồi, hai ngày gần đây La Mông và Tiếu Thụ Lâm đang bận ngâm rượu dương mai. Rượu dương mai có thể tiêu nóng giải ngấy, có thể phá ác khí trừ phong thấp, ở nơi này rất được hoan nghênh.
Nếu hàng năm giá đều tốt như vậy, mệt một chút tôi thật cũng sẵn lòng”. Ngô Đông Mai nói.
Cái cô này thật đúng là muốn tiền không muốn mạng nha! Khải Hoa đâu, sao để cô một mình làm việc vậy? Mỗi ngày mới sáng sớm lên Ngưu Vương trang làm bánh mỳ còn chưa đủ mệt hả?”. Người ta liền hỏi cô.
ên sườn núi đất nhỏ làm việc rồi, La Hán Vinh kia không phải từng xe từng xe chạy lên núi chở nước sao? Bơm nước có máy bơm, chở nước cũng có xe, chính là nhiều nước như vậy, chỉ là bên bọn nó từ sau thùng xe xuống, đều khiến một nhà bọn họ mệt muốn chết, gần đây trời nóng, bên đó heo lại nhiều, không tìm người hỗ trợ là không được”. Ngô Đông Mai nói xong lại cúi người nhổ cỏ.
ôi nói hai vợ chồng cô, đây là muốn làm chết luôn à? Vừa là Ngưu Vương trang lại là sườn núi đất nhỏ, còn có việc trong ruộng nhà mình, không sợ mệt chết hả?”. Đối phương lắc đầu.
Lại giết hai con heo”. Tiếu Thụ Lâm vừa làm việc vừa nói.
Nhà mình cũng không còn lại mấy con heo”. La Mông tiếc heo của nhà mình, từ năm ngoái nuôi tới bây giờ, người trong nhà anh đều còn chưa ăn được mấy miếng thịt heo đâu.
“Cái rổ này thế nào?”. Lúc này, Tiếu Thụ Lâm đưa cái rổ chính mình mới vừa làm xong cho La Mông xem.
Hắc, cho Mĩ Tuệ, Mĩ Linh đựng dâu tây nhưng thật ra không tồi”. La Mông cảm thấy được Tiếu Thụ Lâm nhà anh quả thật rất có tài.
rước đó rổ của La Toàn Thuận đan đều là đơn giản thực dụng bình thường, ở chỗ bọn họ rất thường thấy, sau khi Tiếu Thụ Lâm học mấy ngày, liền lên mạng tìm chút tư liệu, chạy tới chỗ La Hưng Hữu in ra không ít hình ảnh, cuối cùng căn cứ sở thích của chính mình và tài liệu hạn chế, đan một cái rổ tinh xảo khéo léo như vậy.
“Chờ thêm hai ngày, tớ lại mua một chút túi đóng gói màu sắc rực rỡ mang về”.
Tiếu Thụ Lâm cho tới bây giờ đều là phái hành động, sáng sớm hôm sau liền lái xe đi Đồng Thành mua đầy đủ túi đóng gói màu mè, sau đó chuyên tâm đan mấy ngày. đan ra rất nhiều sản phẩm kiểu dáng khác nhau phong cách khác nhau đóng gói lại, duy nhất giống nhau chính là, bọn nó chế tác đều rất khéo léo.
Một cái này bán bao nhiêu tiền đây?”. La Mông nói là trợ thủ cho Tiếu Thụ Lâm, thực tế lại không giúp được bao nhiêu, nhiều nhất chính là sau khi Tiếu Thụ Lâm đan ra một cái rổ, anh liền cầm lên trên núi, đựng một ít trái cây rau củ vào, tìm chỗ dưới cây lớn hoặc là bờ suối linh tinh, chụp tấm hình mười phần phong vị nông thôn.