Chương 38: Nữ vương đại nhân khí phách uy vũ

Lôi Nghị vừa nói vừa ôm chầm Cố Dương, chìa tay kéo kéo quần áo Cố Dương, xõa tung quần áo dán chặt ở trên người, bụng Cố Dương liền lộ ra hình dáng thật.





N ưng chuyện này… Cũng thật là quỷ dị đi?

L i Nghị thấy những lời này quả thực dọa sợ mẹ, cũng không dám lại thêm mắm thêm muối, vội vàng giải thích: “Mẹ, thể chất Cố Dương đặc thù, dù sao trong vạn người cũng bất quá mới có một người như vậy, người đừng đem em ấy làm yêu quái là được.”

< >“Thế nào, chuyện gì xảy ra…” Mẹ Lôi còn đang trong khiếp sợ.

Kỳ thực bà vốn nghĩ có lẽ đây là Lôi Nghị cố ý nói như vậy hù dọa bà, nhưng khi bà nhìn thấy Cố Dương cũng cúi đầu, hai tay yếu ớt đỡ bụng dưới, khẩn trương mà run tay, mới biết được việc này không phải con trai thuận miệng nói đến dọa người, mà là thật!!!

Thực sự!!!



“Mẹ, thể chất này của Cố Dương nghe nói là thể chất song tính ẩn, con đã dẫn em ấy khám qua bác sĩ, bác sĩ là nói như vậy, trong bụng của em ấy có cùng một loại bộ phận tử cung của phái nữ, cho nên mới mang thai…” Lôi Nghị tiếp tục giải thích.

Mẹ Lôi đứng dậy, hướng Cố Dương đi tới.



ảm giác này, không phải là không được tự nhiên thông thường…

< g>“Đây là mấy tháng?” Mẹ Lôi đánh giá bụng Cố Dương, xem bộ dạng như vậy cũng phải năm sáu tháng rồi, bởi vì Cố Dương lớn lên cao, lại phải che giấu, cho nên ban đầu bà thật đúng là không nhìn ra.


ắp sáu tháng rồi.” Lôi Nghị đáp.





Cố Dương dở khóc dở cười, nhưng vẫn gật đầu một cái.


ôi Nghị ở bên cạnh nói lầm bầm: “Này có cái gì để hiếu kỳ nha, mẹ à người cũng không phải là chưa từng mang thai qua…”



< g>Nói, mẹ Lôi liền quay đầu hướng Cố Dương cười nói, “Dương Dương a, con đừng khẩn trương, nếu như Lôi Nghị khi dễ con con nói với ta, ta giúp con dạy dỗ nó! Con cũng mang thai thời gian dài như vậy rồi, nó còn không dẫn con về gặp phụ huynh, cũng không cùng con làm giấy chứng nhận kết hôn, khẳng định làm cho con chịu không ít ủy khuất đi? Con yên tâm, mọi thứ có mẹ ở đây a, mẹ làm chủ cho con!” (Nữ vương đại nhân vạn tuế ♥(✪//ω//✪)♥)
strong>Bà là người từng trải, vừa nhìn sơ một cái cũng biết Lôi Nghị không có gạt người, Cố Dương quả thực là mang thai, vừa rồi đứa bé kia còn giống như chào hỏi bà ni.

Th ật tốt! Có thể làm bà nội rồi! Còn là ruột thịt!







Thật sự là không thể hạnh phúc hơn!


i nha có thể làm bà nội rồi, không được, trở về bà phải nhanh nói cho lão Lôi, lão kia so với bà càng muốn ôm cháu trai hơn!

ẹ Lôi đắm chìm trong kinh ngạc và vui sướng đồng thời dày vò, Cố Dương lại là trợn to hai mắt.



ẹ’ cũng kêu ra rồi?!









Cho nên mới sinh ra con trai Lôi Nghị này bằng lòng phụ trách có trách nhiệm…


Cố Dương nhìn Lôi Nghị, trong ánh mắt đều là các loại ý tứ như — có nghe thấy không, mẹ là đang đứng về bên tôi, anh cũng đừng nghĩ khi dễ tôi.


ôi Nghị ở bên cạnh cũng rất khiếp sợ, trong lòng nói nữ vương đại nhân người quả nhiên uy vũ, con trai người con đối phó với Cố Dương còn phải dùng mấy ngày ni, trái lại người a, đây là vừa thấy mặt đã muốn bắt kịp tiết tấu a!

“ n nhìn cái gì vậy? Không phục a? Không phải là ta nói con, người bao nhiêu tuổi rồi làm sao lại không phân rõ nặng nhẹ ni? Dương Dương người ta đều gánh vác áp lực lớn như vậy mang thai đứa nhỏ của con, ngược lại con đó, im hơi lặng tiếng, cũng không kêu một tiếng, con là dự định giấu diếm đến khi đứa nhỏ được sinh ra sao?” Mẹ Lôi quở trách Lôi Nghị, “Con bình thường phải đi làm, cậu ấy ở nhà một mình ai chăm sóc a? Con phải nói cho ta biết sớm một chút, ta còn có thể đi qua chỗ các con làm chút việc như nấu cơm, giặt quần áo, vân vân, thực sự là…” Mất mặt a! (Yeah! Idol của mị a ♥(✪//ω//✪)♥) strong>Nữ vương đại nhân đều hận không thể đạp con mình hai phát, làm sao cứ đần như vậy ni!

ẹ, con cũng mới biết được việc này mấy ngày à… Này không phải là đang cố gắng cùng em ấy bồi dưỡng tình cảm sao?” Lôi Nghị cố ý lầm bầm, bất quá trong lòng cũng đã nở hoa rồi, mẹ ra trận, một phát được hai a!

Có những lời này của nữ vương đại nhân, lòng Cố Dương khẳng định thoải mái hơn, lo lắng a, do dự a vân vân đều không quan hệ.

ng đúng lúc, nhân cơ hội này có thể dẫn em ấy về nhà qua trung thu rồi.





“Không có việc gì…” Cố Dương hướng nữ vương đại nhân ôn hòa cười cười, nghe lời mà ngồi xuống bên cạnh bà. Trong đầu nghĩ, đã đi tới bước này, liền tiếp tục đi thôi, xem mẹ Lôi lý lẽ sáng suốt như vậy, tiếp nhận hắn cùng bé con dễ dàng như vậy, trong lòng hắn quả thực thở phào nhẹ nhõm.








“Dạ, biết, đã khám rồi, hiện tại tốt hơn rồi.” Cố Dương một hỏi một đáp, thập phần nhu thuận.


“Vậy là tốt rồi.” Mẹ Lôi quay đầu nhìn Lôi Nghị vẫn ngây ngẩn ở phòng khách, không khỏi nhắc nhở, “Người nào đó không phải nói muốn làm tuyết lê chưng đường phèn sao? Thế nào còn không đi? Đứng ngốc ở trong này làm cái gì?”






Nữ vương đại nhân ngài thực sự là khí phách uy vũ, xin quỳ. ( Onz)( Onz)

L ôi Nghị ngược lại cầm đồ ăn mua về đi vào phòng bếp làm tuyết lê Tứ Xuyên chưng đường phèn, sau đó cũng bắt đầu chuẩn bị làm cơm tối.





Xem ra… Khoảng cách thời điểm mang Cố Dương về nhà ra mắt cha mẹ… Đã không xa.


L c mẹ Lôi đối mặt với Cố Dương cùng lúc đối mặt với con trai nhà mình, thái độ quả thực là một cái trên trời một cái dưới đất.



Đại khái là nhớ lại chuyện lúc mang thai Lôi Nghị, trên mặt mẹ Lôi biểu tình thập phần hạnh phúc.







Có thể hay không đừng luôn đem chuyện con còn nhỏ ra mà nói a mẹ ruột!



Mẹ Lôi liếc xéo y một cái: “Làm gì?”



M ẹ Lôi trái lại không có cự tuyệt, đứng dậy đi bộ đến phòng bếp, Lôi Nghị vội vàng nhường chỗ cho bà: “Mỹ nữ, lần này toàn bộ nhờ vào người a, mau giúp con làm ra chút món ăn đa dạng. Cố Dương sinh bệnh không có khẩu vị, ngày hôm qua con uống say để em ấy chăm sóc con mới cảm mạo phát sốt… Cho nên… kính nhờ mẹ ruột!”

Mẹ Lôi nhận lấy cái muôi, làm bộ đi gõ đầu Lôi Nghị, Lôi Nghị vội vàng tránh né, đưa tay che đầu, cũng may mẹ chính là làm dáng một chút, sẽ không thật sự đánh y.


Y đều là người ba mươi rồi, aiz…..

Đáng tiếc ở trong mắt mẹ thì vẫn là đứa con nít….




“Nào có, con rất quý trọng! Lại nói con cũng là vì nuôi gia đình sống qua ngày nha, đêm qua cái quảng cáo thương nghiệp kia quá khó đối phó, ai biết uống say như vậy… Sau này con cũng sẽ không tái phạm….” Lôi Nghị ở đây cùng mẹ y tỏ ra yếu kém xong, sau đó bắt đầu chuồn ra bên ngoài, “Mẹ người từ từ làm ha, con đi ra ngoài bồi em ấy, ngày hôm nay người đột nhiên giết đến phỏng chừng em ấy bị sợ hãi, con phải an ủi em ấy một chút…”


Mẹ Lôi lườm y một cái, giơ giơ cái muôi, Lôi Nghị vội vàng chắp hai tay lại không ngừng thở dài, từ phòng bếp trốn thoát.

Đóng kỹ cửa phòng bếp, Lôi Nghị vỗ ngực một cái, thở phào một hơi.

ố Dương dựa vào sô pha trong phòng khách, khóe miệng mỉm cười mà nhìn Lôi Nghị.



L i Nghị mặt dày đi qua ngồi, quyết định coi nhẹ việc chuyện ngu ngốc hồi nhỏ của mình bị Cố Dương biết, ngược lại khoe khoang mẹ nhà mình: “Thế nào? Tôi không có lừa gạt em chứ? Tôi nói ba mẹ tôi rất dễ thân cận, hơn nữa họ cũng đều biết chuyện của tôi, cho nên không cần lo lắng cũng không cần khẩn trương.”

< ng>“Ừ.” Cố Dương gật đầu, ngược lại thừa nhận điểm ấy, “Dì là người tốt vô cùng.”

“Còn gọi dì a?” Lôi Nghị cố tình như ăn phải ngũ vị, “Mẹ tôi chính là đã đem em yêu thương như con ruột rồi đó!”