Chương 46

Edit: Lengkeng_Sophie< br>
Beta: uchihasaki
Chân Tông chân trước mới vừa vào Thúy Bảo cung, chân sau trong điện liền truyền ra một tiếng trẻ con khóc nỉ non.

L úc này vừa qua khỏi giờ tý, trong màn đêm phía Đông lộ một tia ánh sáng màu da cam.

B à đỡ vui mừng đầy mặt đi ra, vừa phúc lễ liền cười nói: “Hoàng thượng, tài tử bình an sinh ra một tiểu hoàng tử.”



ắc mặt Chân Tông vui mừng lộ ra ngoài, cười to vài tiếng sau đó hỏi: “Thật sự? Mẹ con Lý thị đều bình an chứ?”



Tuy hỏi là mẹ con Lý thị, thế nhưng làm bà đỡ cũng cần nhãn lực, Lý thị trước đây chỉ là một tiểu cung nữ không danh không phận, không sủng lại không có quyền, hôm qua mới phá lệ được phong tài tử, e rằng cũng là Chân Tông xem ở trên mặt mũi của đứa bé. Cho nên bà đỡ liền nói về tiểu hoàng tử, quả nhiên, Chân Tông nghe xong mừng rỡ cười không thấy mắt, tuy rằng hắn đã biết đứa bé này của Lý thị tương lai sẽ không kế thừa đại bảo, nhưng hắn đến tuổi này, dưới gối không con quả thực là thẹn với liệt tổ liệt tông, đứa bé Lý thị sinh ra cũng đủ bù đắp một ít khuyết điểm.



ng>Chân Tông đi lên phía trước, kề sát vào nhìn đứa bé trong tã lót đang ngủ rất say, bởi vì vừa ra đời, trên người đứa bé vẫn đỏ rực, phối hợp với khuôn mặt nhỏ béo ú thịt thịt nhìn rất dễ nhìn, Chân Tông cười nói: “Đứa nhỏ này nhìn thật khỏe mạnh.”

Bà đỡ phối hợp nói: “Tiểu hoàng tử nặng tới bảy cân rưỡi (cỡ 3.75kg), là một tiểu tử mập mạp.”

(đàn ông chỉ ôm cháu không ôm con), cho nên coi như Chân Tông nhìn tiểu hoàng tử lại ngứa tay, cũng chỉ có thể nhẹ nhàng sờ sờ gò má đứa bé.

ông mày cùng mũi của tiểu hoàng tử, nhìn rất giống hoàng thượng đây.” Mạc Như ở một bên cười tủm tỉm nói.

Thật sao?” Nghe nàng ta nói như vậy, Chân Tông vừa cẩn thận nhìn chằm chằm hai nơi này của đứa bé.

H i bà đỡ thấy Chân Tông thật sự cao hứng, nhanh chóng phụ họa nói: “Lại như là một khuôn mẫu đúc ra.”



ng>♫Edit ♥ Lengkeng_Sophie ♫ Beta ♥ uchihasaki♫

Lưu Nga ở trên giường nhỏ trằn trọc trở mình nửa ngày, đợi vài canh giờ đều không thấy Chân Tông trở về, gắt gao nắm lấy áo ngủ bằng gấm, oán hận nghĩ: Lẽ nào hoàng thượng thật sự phải chờ tới khi Lý thị sinh?

Ánh mắt của nàng ta trợn tròn lên, mãi đến tận khi nàng ta không chống cự nổi cơn buồn ngủ mới ngủ.



“Ngươi nói cái gì, Lý thị đã sinh? Lúc nào? Hoàng tử hay là công chúa?”

Ngưng Lộ bị ánh mắt Lưu Nga dọa sợ đến nuốt một ngụm nước miếng, run lập cập nói: “Là một hoàng tử, buổi tối giờ tý sinh ra.”






Lưu Nga thầm nghĩ cũng đúng, trong bụng của mình còn không biết là nam hay nữ, nếu như là một công chúa, vậy hết thảy khổ cực của nàng ta chẳng phải tất cả đều uổng phí?


ứa bé này của Lý thị, vốn nàng ta để cho mang thai, bây giờ nhất định phải thu được dưới gối, tương lai nàng ta sinh nếu là một hoàng tử, vậy thì dạy hắn làm một thuần thần, nếu nàng ta sinh chính là một công chúa, vậy hi vọng kia của nàng ta, cũng chỉ có thể thắt ở trên người đứa bé này.

ế sách trong đầu Lưu Nga nhanh chóng lưu chuyển, đột nhiên, nàng ta nhớ tới một chuyện, hỏi: “Ban đêm hoàng thượng ngủ ở nơi nào?”



“Lạch cạch” Lưu Nga chỉ cảm thấy trong đầu có một sợi dây bị đứt đoạn mất, những kế sách kia cũng trong nháy mắt bị phá nát, muốn dùng cũng dùng không được.



Đúng như dự đoán, phi tần các cung đều đã tới.



Nói chuyện thuận dung Đái thị, há miệng ra liền suýt nữa phá huỷ vẻ mặt hoàn mỹ mà Lưu Nga cố gắng xây dựng trong những năm qua. Đái thị là ái thiếp khi Chân Tông vẫn ở vương phủ, sau khi Chân Tông đăng cơ, hoặc là nói sau khi Lưu Nga tiến cung, nàng ta liền thất sủng, bây giờ nhìn thấy khuôn mặt Lưu Nga tiều tụy, trong lòng nàng ta biến thành một tiểu nhân cười đến lăn lộn.




ưu Nga thức đến bình minh mới ngủ, coi như đánh phấn rất dày, sắc mặt nàng ta nhìn cũng có chút tiều tụy, hiện tại bị Đái thị nói ám chỉ đầy châm chọc đâm vào thật lâu đều không có phục hồi tinh thần lại.





ân vị uyển nghi ở trên tiệp dư, Dương thị làm sao cũng không sẽ nghĩ tới có một ngày như thế, nàng ta xem thường tiện tỳ này, lại bò đến trên đầu nàng ta rồi! Hai tháng trước, Lý thị vẫn là một tỳ nữ phải khúm núm với nàng ta, kết quả bắt đầu từ hôm nay, liền đến phiên nàng ta thỉnh an Lý thị.



à trẫm sai người không được báo.” Chân Tông hạ triều liền đến Thúy Bảo cung, một thân triều phục vẫn không có đổi, hắn nhàn nhạt nhìn lướt qua Đái thị, có chút không vui.

Thỉnh an hoàng thượng.” Dương thị làm lễ, tuy rằng không có làm chuyện gì không hợp quy củ, nhưng giọng nói nàng ta yếu ớt, Chân Tông nghe thấy, cả người tê tê dại dại, nhìn Dương thị, sắc mặt mềm mại xuống.

Đái thuận dung bĩu môi, cũng phúc phúc thân thể, đối với Dương thị rất chi là xem thường.


Dương thị không phải luôn ôm bắp đùi Lưu Nga, lúc này mới có thể vào mắt hoàng thượng, nếu không vậy nàng ta ở vương phủ nhịn nhiều năm thế, vì sao khi hoàng thượng đăng cơ thì mới phong phân vị thấp như vậy?








T ong đó, hận hai người này nhất phải kể tới Đái thuận dung, nàng cũng là lão nhân hầu hạ Chân Tông, thời điểm ở vương phủ, Đái thị liền hầu hạ, khi đó cảm tình của Chân Tông cùng Lưu Nga bởi vì Tống Thái Tông ngăn cản, chỉ có thể lén lén lút lút, để phòng ngừa Thái Tông phát hiện sự tồn tại của Lưu Nga, lần thứ hai trục xuất nàng ta, cho nên Chân Tông lập một bia đỡ đạn cho Lưu Nga, người kia chính là Đái thị.





hưng tất cả ước muốn của nàng đều bị Chân Tông và Lưu Nga phá hủy, bởi vì Chân Tông nàng trở thành người không biết chuyện, thành bia đỡ đạn của Lưu Nga, bởi vì Lưu Nga nàng bị hại đến không thể mang thai.

Chính chủ đến, cái bia đỡ đạn là nàng tự nhiên cũng đến thời gian rời khỏi sàn diễn.





úc trước nàng không tìm được biện pháp, hiện tại…



em>♫Edit♪Lengkeng_Sophie ♫ Beta ♪ uchihasaki♫
Trăng tròn cùng tắm ba ngày của Triệu Thụ Ích đều tổ chức ở Tập Anh điện, vô cùng náo nhiệt. Thời điểm tắm ba ngày, Lang Hoa còn bị ép ở trên giường ở cữ, không nhìn thấy thịnh cảnh phía trước, thế nhưng theo như Mạc Như nói, một ngày kia Chân Tông đều vẻ mặt tươi cười, ngược lại Lưu Nga, tuy rằng trên mặt cũng mang theo nụ cười, nhưng chung quy vẫn thêm ra ba phần lệ khí.

rong cung đã lâu không có nghe thấy tiếng khóc trẻ con, hiện tại có thêm một cục thịt như thế, tâm tình Chân Tông tốt không ít, không nói mỗi ngày đều muốn đến Thúy Bảo cung, nhưng cứ cách một ngày nhất định có thể ở trong phòng trẻ con nhìn thấy bóng người của hắn.







Lang Hoa nghe xong cười gằn, cái bụng bốn tháng nói là một tháng, hiện tại còn miễn cưỡng có thể giấu giếm được đi, chỉ là chờ khi cái bụng năm, sáu tháng, Lưu Nga ngươi lẽ nào muốn nhốt mình ở trong cung không tiếp khách sao?