Chương 60
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
< br>
Beta: uchihasaki
Tuyên Tông thấy ái phi của mình quỳ gối trước mặt hoàng hậu đau khổ rơi lệ, nhưng hoàng hậu sắc mặt như thường uống trà, nhất thời não bù đắp một hồi tiết mục hoàng hậu ức hiếp phi tần, nhanh chân đi tới, đem Tôn thị kéo vào trong lồng ngực, sau đó hướng về phía Lang Hoa liền quát lên: “Hoàng hậu, ngươi lại làm cái gì?”
hoa mẫu đơn* rất tinh xảo, thế nhưng đồng thời, Lang Hoa cũng thấy rõ vật liệu của khăn thêu này, chính là Vân Cẩm.
< /em>
< em>hoa mẫu đơn
Năm nay chỉ có tiến cống năm cuộn Vân Cẩm, trên sổ sách ghi chép cũng là năm cuộn, năm cuộn Vân Cẩm kia đi nơi nào tất cả cung nhân đều biết. Mấy năm qua số lượng Vân Cẩm tốt nhất tiến cống càng ngày càng ít, từ khi Tuyên Tông đăng cơ tới nay, ngoại trừ lần này được năm cuộn. Tổng cộng cũng chỉ được tám cuộn, bốn cuộn Tuyên Tông chính mình giữ lại dùng, còn lại bốn cuộn trong đó ba cuộn cho thái hậu, một cuộn khác cho Hồ Thiện Tường. Tôn thị căn bản cũng không có. Hơn nữa, lấy phân vị hiện tại của Tôn thị, là tuyệt đối không thể dùng vải Vân Cẩm tốt như vậy để may áo, vậy thì Tuyên Tông nhất định cố ý thưởng cho nàng ta. Biết rõ ngày hôm nay người của hoàng hậu đi thượng phục cục lĩnh đồ mới, Tôn thị lại vẫn dám quang minh chính đại mặc Vân Cẩm đi ra, này không phải cố ý làm mất mặt là cái gì?
B y giờ lại đang trước mặt Tuyên Tông mặt dày mày dạn yêu cầu nàng tha thứ, muốn nói trong đó không có trá, ai tin?
Thứ này cũng không quý trọng, nhưng cũng là một phen tâm ý của nô tì, thỉnh hoàng hậu nương nương nhất định phải nhận lấy.”
Hồ Thiện Tường chết tiệt, suýt nữa bị nàng lừa gạt cho! Mắt nàng ta xoay một cái, nói: “Thái hậu nơi đó nô tì nhất định sẽ không thiếu, chỉ là khăn này nô tì cố ý đưa cho tỷ tỷ, kính xin tỷ tỷ đừng ghét bỏ.”
Hơn nữa cái khăn này… Tuyệt đối không thể cho thái hậu!
L úc này không thèm đếm xỉa đến những câu nói kia, gia tăng bước bộ đi tới Thanh Ninh cung.
✩Edit ♥ Lengkeng_Sophie ✩ Beta ♥ uchihasaki ✩
Thái hậu nhìn thấy Tuyên Tông rất cao hứng, lôi kéo hắn cùng Lang Hoa nói một hồi lâu, chủ yếu chính là hi vọng đế hậu ân ái, sớm ngày nỗ lực sinh thêm một hoàng tử. Tuyên Tông đem Tôn thị – đang lúng túng đứng ở một bên – lôi ra, nói: “Mẫu hậu, Triêu Xu cũng tới thỉnh an ngài.”
Thái hậu liếc Tôn thị một cái, “Ừ” một tiếng liền mềm nhũn dựa vào trên ghế dựa.
Tuyên Tông vừa nói, sắc mặt Tôn thị nhất thời trắng bệch.
Mẫu hậu!”
Trong điện trong nháy mắt yên tĩnh xuống, huyên nháo lúc nãy vì Tuyên Tông đến mà phát lên đã không còn tồn tại nữa.
M ột lúc sau, Bích Thủy rón ra rón rén đi tới bên cạnh nàng, thấp giọng nói: “Nô tỳ nghĩ cách làm ra động tĩnh, Cốc Vũ ma ma đã biết rồi.”
Một lát sau, Cốc Vũ ma ma đi vào, thái hậu hỏi: “Làm sao lâu như vậy?”
ốc Vũ nói: “Nô tỳ vừa mới nói Cao thái y kiểm tra khăn, Cao thái y kiểm tra xong nói cũng không có vấn đề, nhưng khi đang kiểm tra khăn có một cung nữ vẫn ở bên ngoài đầu ngó dáo dác, nô tỳ kêu nàng ta một tiếng, nàng ta lại sợ đến ngất đi! Nô tỳ nhận ra người kia là người bên cạnh Tôn mỹ nhân, trong lòng cảm thấy không thích hợp, liền lại gọi hai thái y tỉ mỉ kiểm tra, kiểm tra như thế, quả thực phát sinh vấn đề.”
n thị vừa định đem chuyện đẩy lên trên người khác, nhưng mặt sau còn chưa kịp nói ra khỏi miệng.
“Dám độc hại thái hậu, ngươi đáng chết!” Lang Hoa mạnh mẽ đánh Tôn Triêu Xu một cái tát!
iếng tát bôm bốp ở trong đại điện yên tĩnh đặc biệt rõ ràng.
Lang Hoa vẫn trầm mặc không nói, mắt thấy sắc mặt Tuyên Tông càng lúc càng trầm, cong lên một nụ cười trào phúng không rõ ràng lắm. Nàng vừa mới đánh Tôn thị vừa nói, lại như một cọng cỏ đè chết lạc đà, nếu như lúc này Tuyên Tông lại muốn thiên vị Tôn thị, vậy thì sẽ bị mọi người trong thiên hạ thóa mạ!
yên Tông lặng lẽ chốc lát, nói: “Dám hại mẫu hậu, xác thực đáng chết!”
Tôn Triêu Xu chỉ cảm giác mình đang đứng trong hầm băng, gió lạnh đập vào mặt, lạnh lẽo làm nàng ta rơi vào trong một động đen không đáy.
Ch ứng cứ xác thực như vậy, Tôn Triêu Xu đã không lời nào để nói, coi như nói rồi, còn ai sẽ lại tin nàng ta?
Th ái hậu muốn đem Tôn thị xử tử, thế nhưng Tuyên Tông lại một lần nữa thỉnh cầu cho nàng ta, nói đây là một lần cuối cùng, ngày sau sẽ không gặp lại Tôn thị.
Beta: uchihasaki
Tuyên Tông thấy ái phi của mình quỳ gối trước mặt hoàng hậu đau khổ rơi lệ, nhưng hoàng hậu sắc mặt như thường uống trà, nhất thời não bù đắp một hồi tiết mục hoàng hậu ức hiếp phi tần, nhanh chân đi tới, đem Tôn thị kéo vào trong lồng ngực, sau đó hướng về phía Lang Hoa liền quát lên: “Hoàng hậu, ngươi lại làm cái gì?”

< em>hoa mẫu đơn
B y giờ lại đang trước mặt Tuyên Tông mặt dày mày dạn yêu cầu nàng tha thứ, muốn nói trong đó không có trá, ai tin?
Thứ này cũng không quý trọng, nhưng cũng là một phen tâm ý của nô tì, thỉnh hoàng hậu nương nương nhất định phải nhận lấy.”
Hơn nữa cái khăn này… Tuyệt đối không thể cho thái hậu!
L úc này không thèm đếm xỉa đến những câu nói kia, gia tăng bước bộ đi tới Thanh Ninh cung.
✩Edit ♥ Lengkeng_Sophie ✩ Beta ♥ uchihasaki ✩
Mẫu hậu!”
M ột lúc sau, Bích Thủy rón ra rón rén đi tới bên cạnh nàng, thấp giọng nói: “Nô tỳ nghĩ cách làm ra động tĩnh, Cốc Vũ ma ma đã biết rồi.”
ốc Vũ nói: “Nô tỳ vừa mới nói Cao thái y kiểm tra khăn, Cao thái y kiểm tra xong nói cũng không có vấn đề, nhưng khi đang kiểm tra khăn có một cung nữ vẫn ở bên ngoài đầu ngó dáo dác, nô tỳ kêu nàng ta một tiếng, nàng ta lại sợ đến ngất đi! Nô tỳ nhận ra người kia là người bên cạnh Tôn mỹ nhân, trong lòng cảm thấy không thích hợp, liền lại gọi hai thái y tỉ mỉ kiểm tra, kiểm tra như thế, quả thực phát sinh vấn đề.”
n thị vừa định đem chuyện đẩy lên trên người khác, nhưng mặt sau còn chưa kịp nói ra khỏi miệng.
iếng tát bôm bốp ở trong đại điện yên tĩnh đặc biệt rõ ràng.
yên Tông lặng lẽ chốc lát, nói: “Dám hại mẫu hậu, xác thực đáng chết!”
Ch ứng cứ xác thực như vậy, Tôn Triêu Xu đã không lời nào để nói, coi như nói rồi, còn ai sẽ lại tin nàng ta?
Th ái hậu muốn đem Tôn thị xử tử, thế nhưng Tuyên Tông lại một lần nữa thỉnh cầu cho nàng ta, nói đây là một lần cuối cùng, ngày sau sẽ không gặp lại Tôn thị.