Chương 64

Edit: Lengkeng_Sophie< br>
Beta: uchihasaki
Sáu năm sau, Tây cung vì lâu năm thiếu tu sửa càng ngày càng rách nát, nơi này, từ năm đó sau khi nữ quan Kỷ thị mạc danh kỳ diệu biến mất, liền thỉnh thoảng xuất hiện quỷ ảnh màu trắng, nghe lão cung nữ trong cung nói, đó là oan hồn Kỷ thị khi chết mang theo oán niệm, hồn phách nàng không tiêu tan, muốn tìm người hại nàng báo thù, lời vừa nói ra lòng người bàng hoàng, Vương hoàng hậu trấn áp nhiều lần cũng không có áp chế lại lời đồn đãi truyền bá.

S u đó, cung nữ thái giám mỗi khi đi qua Tây cung, thì sẽ nhanh chóng chạy đi, không dám nhìn vào trong nửa con mắt, sợ bị oan hồn của Kỷ thị cuốn lấy.











Nghi An gật gật đầu, nói: “Chờ một chút, thời điểm một tốp thị vệ thay quân nô tỳ lại đi!”










Kỳ thực coi như Chu Kiến Thâm lúc trước không biết, hiện tại cũng phải biết.




T ong cung lời đồn đãi Vạn thị tàn hại hoàng tử, hoàng nữ dù cấm vẫn không ngừng lan tryền, Lang Hoa cũng không tin, lẽ nào Chu Kiến Thâm thật không có nghe thấy một lần?









Trong sáu năm này, Lang Hoa vừa cẩn thận che giấu sự tồn tại của Chu Hữu Đường, vừa âm thầm ở trong cung bố trí cơ sở ngầm. Nàng biết, theo Chu Hữu Đường dần dần lớn lên, sự tồn tại của nó sớm muộn có một ngày sẽ giấu không được, chỉ là không có nghĩ đến, một ngày kia sẽ đến nhanh thế. Cũng tốt, trải qua mấy năm qua nhọc lòng kinh doanh, cơ sở ngầm của nàng đã trải rộng trong cung, liền ngay cả Chiêu Đức cung (tẩm cung của Vạn Trinh Nhi) phòng đến như thùng sắt, cũng bị nàng an bài hai người.


Tin tức này chính là một người xếp vào ở trong cung Vạn thị đưa tới.












Lang Hoa ngồi xổm xuống. Nhìn thẳng ánh mắt của nó, nhẹ giọng nói: “Thiên Hữu, kế trước mắt, chúng ta chỉ có thể đi trước Vạn thị một bước, đem sự tồn tại của con nói cho hoàng thượng, mới có thể bảo vệ con một mạng.”


Mặt Nghi An xám như tro tàn, nàng chảy nước mắt nói: “Nhưng hoàng thượng sủng ái Vạn quý phi như thế, có thể vì Vạn quý phi, không để ý tiểu chủ nhân chết sống hay không.”


Suy đoán này cũng không phải là không có đạo lý, mấy năm qua, nếu không phải là Chu Kiến Thâm dung túng Vạn thị, Vạn thị cũng sẽ không càn rỡ đến vậy.






Ch o nên, liền ngay cả Chu Hữu Đường cũng đang trầm mặc qua đi nói: “Ở trong lòng ông ta, địa vị của con hẳn sẽ không hơn được Vạn thị.”



ên triều đình, một ít cách chấp chính của Chu Kiến Thâm, Chu Hữu Đường cũng từng cẩn thận phân tích, nó cũng từng vì phụ thân anh minh thấy xa mà đối với hắn sinh ra tình cảm quấn quýt sâu sắc, thế nhưng khi nghe đến một ít chuyện ô uế không thể tả ở hậu cung, Chu Hữu Đường lại sâu sắc cảm thấy phụ thân không coi là một minh quân. Bên trong ‘lễ ký’có viết: “Cổ chi dục minh minh dức ư thiên hạ giả, tiên trị kỳ quốc. Dục trì kỳ quốc giả, tiên tề kỳ gia.” (Nghĩa: Các vị vua thuở xưa muốn làm cho cái đức của mình tỏ sáng ra trong thiên hạ, trước phải lo sửa trị nước mình. Muốn sửa trị nước mình, thì phải tề gia trước.)
Quân vương liền ngay cả hậu cung đều xử lý không tốt, tính là minh quân cái gì?


L c này, Chu Hữu Đường âm thầm hạ quyết tâm, nếu như nó còn có tương lai, vậy trong phủ nó nhất định sẽ không nên chọn nhiều phụ nữ, chỉ cần một người yêu thích, lại có thể kéo dài huyết thống là được rồi.



N hi An suy tư xong, gật đầu nói: “Sau khi Điệu Cung thái tử chết non, trong cung chưa từng có đứa bé nào sinh ra nữa. Chu thái hậu vì chuyện con nối dòng của hoàng thượng mà lo lắng không ngớt, nếu như bà ấy biết tiểu chủ nhân còn trên đời, vì giang sơn xã tắc, bà ấy cũng nhất định sẽ ra tay bảo vệ tiểu chủ nhân.”

“Sắc trời không còn sớm, ngươi nhất định phải nhanh trở lại một chút. Nhớ tới thông báo Trương Mẫn, ngày mai vừa sáng liền đem chuyện Thiên Hữu nói cho hoàng thượng.”


ng>⃰⃰⃰ Truyện được đăng trong nhà Lengkeng_Sophie ⃰


Sáng sớm hôm sau, nắng sớm mờ mờ, Lang Hoa đang trong phòng bếp nhỏ của Tây cung nấu cháo, từ khi có câu chuyện quỷ hồn của Kỷ thị vừa xảy ra, liền ngay cả cung nữ đưa cơm cho nàng cũng không dám lại đây, cho nên Chu thái hậu liền ân chuẩn Lang Hoa ở Tây cung của mình tự nấu đồ ăn, nguyên liệu nấu ăn thì tự mình đi ngự thiện phòng lấy là được.




ng Hoa nhớ tới hắn, hắn là người xếp vào ở ngự hoa viên, Lang Hoa hỏi: “Tiểu Hỉ Tử, ngươi có biết Vạn quý phi muốn lấy cách gì đối phó ta không?”

Tiểu Hỉ Tử lắc đầu một cái: “Cụ thể nô tài cũng không biết, chỉ là tối ngày hôm qua Chiêu Đức cung liền truyền ra tin tức, nói thân thể Vạn quý phi không khỏe, nô tài còn tưởng rằng Vạn quý phi sẽ không lại ra tay, không nghĩ tới bọn họ nhanh như vậy liền đến.”




Tiểu Hỉ Tử do dự một lúc, dập đầu cái đầu, nói: “Vậy nô tài đi trước, nương nương bảo trọng.”

Nói xong, Tiểu Hỉ Tử liền đi nhanh, cửa Tây cung lần thứ hai đóng lại, Lang Hoa đi đem gậy chặn cửa lại, trở về cẩn thận suy nghĩ kế sách ứng đối.



L ang Hoa hết hồn, trong tay Chu Hữu Đường cầm chính là một hình nhân màu trắng cả người cắm đầy kim bạc, cái hình nhân này chính là thuật hành vu nguyền rủa sâu độc thường dùng. Bởi vì trên hình nhân còn viết ngày sinh tháng đẻ của một người, bằng trực giác của Lang Hoa, cái này không cần đoán cũng biết là ngày sinh tháng đẻ của Vạn thị.







Nó đang nói chuyện, Lang Hoa vội vàng đem nhổ hết kim bạc ở mặt trên ra, đang chuẩn bị châm lửa đốt cháy hình nhân đi, cửa gỗ cũ kỹ của Tây cung đột nhiên phát ra tiếng vang “cạch cạch cạch”, có người ở bên ngoài hô: “Mở cửa! Mở cửa!”



Lang Hoa vội vàng đưa hình nhân cho nó, nói: “Bên ngoài trước tiên ta đi kéo dài thời gian, con mau mau đi vào bên trong đem nó thiêu hủy.”