Quyển 1 - Chương 5
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trữ vị để trống nhiều năm, hiện giờ rốt cục đã định ra là Nhị Hoàng tử Chử Di Thành. Nhị Hoàng tử Cảnh Vương lĩnh chỉ tiến cung tạ ơn, ngày hôm sau liền dọn vào Đông Cung từ đó đại sự đã định.
Cảnh Vương Phi Vi thị, lễ nghi thanh thuần, tâm tư nghiêm cẩn, nhu mì, khéo léo, nay sắc phong làm Thái tử phi…
ước một ngày lập trữ lão Hoàng Đế gặp Lăng Xuân Thu thở dài:” Lão huynh đệ, ta biết ngươi trách ta… Ngươi trước kia là lão sư của lão Tứ, ngươi là trách ta đem hắn giết.”
Lăng Xuân Thu vuốt cằm cung kính nói: “Tứ Hoàng tử mưu đồ soán vị, tội ác tày trời, thần không dám ôm tâm oán giận.”
Lão Hoàng Đế một bên lau nước mắt: “Ta còn có thể làm thế nào đây? Thật sự đem thiên hạ này cắt thành từng khối từng khối chia cho bọn hắn? Ta năm đó khởi sự chẳng phải vì vậy sao… Đều là con ta, ta cũng không đành lòng, như vậy thì có thể làm được gì? Lão Nhị mới có thể làm được đi. Đối địch đủ ngoan đối dân đủ nhân, lão huynh đệ… Ngươi nói ta còn chọn cái gì? Vậy thì để hắn làm đi, nếu không định ra đến lão Ngũ ta cũng không giữ được”
Lão các thần tử nhớ tới thời điểm năm đó khởi nghĩa khổ cực, Chử Hoàng Đế cao quý theo chân bọn họ một bên nhai bánh trái một bên đồng ý: về sau ta có tiền, lúc đó phát kim bảo cho các ngươi, một người một trăm, cả ngày ăn thịt uống rượu…
au khi trở lại Thọ Khang Hầu phủ, Lăng lão Hầu gia nhìn ánh mắt Lăng Tiêu liền biết hắn đoán được, gật gật đầu cười:” Lập tức chuẩn bị hậu lễ đi, gia đạo cữu cữu con có đại hỉ.”
Thái tử phi ở chính điện đã nhìn thấy bọn họ. Vi Hoa từ mấy năm trước vì cuộc tranh giành trữ vị trở nên gay gắt liền chặt đứt cùng Lăng gia lui tới. Trong Hầu phủ Hạ thị cùng Lăng Y còn mừng thầm chế giễu nói Cảnh Vương Phi cao quý không tiếp nhận thân thích. Kỳ thật ngay cả Lăng Nho Học và Lăng Hiên đều nhìn ra Cảnh Vương Phi là sợ chuyện xảy ra sau này sẽ liên lụy Lăng Gia.
H iện tại đại sự đã định Thái tử phi vội vàng kêu những đứa cháu của Lăng gia đến xem.
T ừ sau khi Vi Trang chết Thái tử phi đối hai hài tử muội muội lưu lại rất là thương tiếc. Ngày lễ ngày tết gì đó sẽ cho quà còn thường thường đi Thọ Khang Hầu phủ nhìn xem. Sau lại sợ phu quân vì tranh trữ rủi ro liên lụy bọn họ đã rất nhiều năm không có thấy hai hài tử thập phần tưởng niệm.
Lăng Tiêu vuốt cằm cười:”Thái tử phi quá khen rồi.”
hái tử phi không muốn làm cho người ta nhàn thoại mình bất công nên phải gọi thêm hai huynh muội Lăng Hiên đến đây.
Ta coi như là gặp qua không ít thứ, thật sự là chưa thấy qua loại này.”
Lăng Tiêu nhịn không được cười lên một tiếng chế nhạo nói:” Khi nào quay về thì phải đổi bộ mới đi, cả ngày mang giống như chỉ có một bộ đồ trang sức này.”
Thái tử phi nhìn Lăng Tiêu nhìn lại Lăng Hiên. Gia sự của Lăng gia nàng ít nhiều cũng biết. Lăng Hiên hiện tại tuy nói chính là chủ sự Lục phẩm, nhưng ngoại nhân lại cảm thấy trưởng tử này so với thứ tử là Lăng Tiêu không được Lăng gia coi trọng bằng.
*Vòng tay làm bằng Ngọc Phỉ Thúy (St: hình theo tính chất minh họa)
ậm chí có người đoán qua có phải Thái tử phi ngoan độc không dung được những thị thiếp. Kỳ thật Thái tử phi thực oan uổng, Thái tử cũng thường đến chỗ thị thiếp nhưng xác thực là không để cho các nàng mang thai. Thái tử phi cũng âm thầm đoán, đây là ý của Thái tử. Vì vị trí Thái tử thật sự là liều mạng mà có, con nối dòng phần đông cũng không phải cùng một mẫu thân, trong đó khổ sở như thế nào chỉ có Thái tử biết. Cho nên Thái tử rõ ràng sẽ không muốn con vợ kế, Thái tử phi cũng không chịu thua kém, ỷ vào sự sủng ái của Thái tử thuận lợi sinh sáu đứa con.
T hái tử phi chìm trong sự sủng ái của Phu quân đồng thời cũng âm thầm kính nể tầm nhìn của Thái tử. Về sau hài tử của bọn họ nhất định sẽ không giống bậc cha chú lục đục giết hại lẫn nhau. Nhưng lúc này bản thân Thái tử còn không ý thức được, mười mấy năm giết chóc bốn Hoàng tôn đã sớm nhìn trong mắt. Từ trước đến nay Đế Vương đối tranh đoạt quyền lợi không biết cố kỵ thân tình, dù là cùng một mẹ cũng sẽ không thay đổi, đương nhiên đây là chuyện sau này.
Ở trong mắt Thái tử phi bốn nhi tử đều giống nhau, trong lòng thấy cảm động, đối Lăng Tiêu cười nói:” Tiêu nhi gần đây văn chương như thế nào?”
Lăng Tiêu từ nhỏ được Thái tử phi sủng ái cho làm thư đồng cũng không có gì quá đáng. Cho hài tử của muội muội thể diện cũng ở trong cung cho học với lão sư tốt nhất, hơn nữa Thái tử phi có đầy đủ tự tin Thái tử sẽ tôn trọng ý nguyện của nàng.
Thái tử phi cao hứng, lại hỏi:”Ta đây lại cất nhắc con một chút nữa, bốn Hoàng tôn, con nói đi, muốn làm thư đồng của ai?”
*(Hình ảnh theo tính chất minh họa)
Một lát sau Chử Dịch Diễm đi vào phía sau còn một nam hài tử so với Lăng Tiêu nhỏ hơn, hai người cùng nhau tiến vào thỉnh an Thái tử phi. Thái tử phi cười nói: “Phong nhi cũng tới sao, hài tử của Di mẫu đã đến, mau đến làm quen”
Mọi người nghe vậy đều cười, nam hài tử phía sau Chử Dịch Diễm chính là Nhị Hoàng tôn Chử Dịch Phong, năm nay mười ba tuổi. Đây là Hoàng tôn từ nhỏ đã thích binh khí quân ngũ, lúc mười tuổi đi theo Đại tướng quân cữu cữu Vi Tranh ở trong quân rèn luyện. Y có khuôn mặt tuấn tú nhỏ nhắn rất là anh khí, lại mang tính khí trẻ con của nam hài tử sang sảng không thấu đáo, thấy Lăng Tiêu hai mắt trợn tròn, kích động nói:” Lăng Tiêu! Ta biết huynh! Kiểu cung tiễn mới trong quân chính là do huynh cải tiến nha, cung tiễn hiện tại tầm bắn xa rất chính xác, đây đều là công lao của huynh nha!”
“Ai nha! Không biết là huynh đến cũng không có gì tốt cho huynh…”. Chử Dịch Phong thuở nhỏ đã ở trong quân tự nhiên biết cung tiễn trọng yếu, hiện tại nhìn thấy Lăng Tiêu cũng không biết biểu đạt thế nào cũng rất kích động, sờ trong ngực đào nửa ngày mới tìm ra một miếng bích sắc ngọc bội đưa cho Lăng Tiêu, cười nói: “Đây là Hoàng gia gia hôm trước thưởng cho ta do kiếm pháp tốt, nói là cho ta để tặng người mình thích, ta thích huynh nên tặng cho huynh. Ta không hiểu lắm nhưng mọi người đều nói là ngọc tốt.”
*Ngọc bội đồng tâm(St: hình ảnh theo tính chất minh họa)
gọc ngược lại thật là ngọc tốt, khoảng hai tấc vuông, không có một chút tỳ vết, sắc xanh dịu dàng trong suốt như nước. Nhưng mà mặt trên chạm rỗng có khắc đồng tâm kết, tuy rằng phong cách cổ xưa hào phóng, nhưng vừa thấy thì biết là ngọc này để tặng cho người trong lòng nha!
L ăng Tiêu tự nhận da mặt dày cũng nhịn không được có chút ngượng ngùng. Thái tử phi nhìn thấy tình huống khác thường, mỉm cười dặn dò:” Đưa cho con thì con hãy nhận đi, ha ha.”
Thái tử phi nở nụ cười một lát nói: “Thôi cũng không còn sớm, ta lưu Lăng Trĩ theo giúp ta ở lại vài ngày, các ngươi đi về trước đi.” Nói xong lại ban thưởng một số bảo vật, phân phó thái giám thật tốt đưa mọi người trở về.
Trữ vị để trống nhiều năm, hiện giờ rốt cục đã định ra là Nhị Hoàng tử Chử Di Thành. Nhị Hoàng tử Cảnh Vương lĩnh chỉ tiến cung tạ ơn, ngày hôm sau liền dọn vào Đông Cung từ đó đại sự đã định.
Cảnh Vương Phi Vi thị, lễ nghi thanh thuần, tâm tư nghiêm cẩn, nhu mì, khéo léo, nay sắc phong làm Thái tử phi…
ước một ngày lập trữ lão Hoàng Đế gặp Lăng Xuân Thu thở dài:” Lão huynh đệ, ta biết ngươi trách ta… Ngươi trước kia là lão sư của lão Tứ, ngươi là trách ta đem hắn giết.”
au khi trở lại Thọ Khang Hầu phủ, Lăng lão Hầu gia nhìn ánh mắt Lăng Tiêu liền biết hắn đoán được, gật gật đầu cười:” Lập tức chuẩn bị hậu lễ đi, gia đạo cữu cữu con có đại hỉ.”
Thái tử phi ở chính điện đã nhìn thấy bọn họ. Vi Hoa từ mấy năm trước vì cuộc tranh giành trữ vị trở nên gay gắt liền chặt đứt cùng Lăng gia lui tới. Trong Hầu phủ Hạ thị cùng Lăng Y còn mừng thầm chế giễu nói Cảnh Vương Phi cao quý không tiếp nhận thân thích. Kỳ thật ngay cả Lăng Nho Học và Lăng Hiên đều nhìn ra Cảnh Vương Phi là sợ chuyện xảy ra sau này sẽ liên lụy Lăng Gia.
H iện tại đại sự đã định Thái tử phi vội vàng kêu những đứa cháu của Lăng gia đến xem.
T ừ sau khi Vi Trang chết Thái tử phi đối hai hài tử muội muội lưu lại rất là thương tiếc. Ngày lễ ngày tết gì đó sẽ cho quà còn thường thường đi Thọ Khang Hầu phủ nhìn xem. Sau lại sợ phu quân vì tranh trữ rủi ro liên lụy bọn họ đã rất nhiều năm không có thấy hai hài tử thập phần tưởng niệm.
hái tử phi không muốn làm cho người ta nhàn thoại mình bất công nên phải gọi thêm hai huynh muội Lăng Hiên đến đây.
Ta coi như là gặp qua không ít thứ, thật sự là chưa thấy qua loại này.”
Thái tử phi nhìn Lăng Tiêu nhìn lại Lăng Hiên. Gia sự của Lăng gia nàng ít nhiều cũng biết. Lăng Hiên hiện tại tuy nói chính là chủ sự Lục phẩm, nhưng ngoại nhân lại cảm thấy trưởng tử này so với thứ tử là Lăng Tiêu không được Lăng gia coi trọng bằng.
ậm chí có người đoán qua có phải Thái tử phi ngoan độc không dung được những thị thiếp. Kỳ thật Thái tử phi thực oan uổng, Thái tử cũng thường đến chỗ thị thiếp nhưng xác thực là không để cho các nàng mang thai. Thái tử phi cũng âm thầm đoán, đây là ý của Thái tử. Vì vị trí Thái tử thật sự là liều mạng mà có, con nối dòng phần đông cũng không phải cùng một mẫu thân, trong đó khổ sở như thế nào chỉ có Thái tử biết. Cho nên Thái tử rõ ràng sẽ không muốn con vợ kế, Thái tử phi cũng không chịu thua kém, ỷ vào sự sủng ái của Thái tử thuận lợi sinh sáu đứa con.
T hái tử phi chìm trong sự sủng ái của Phu quân đồng thời cũng âm thầm kính nể tầm nhìn của Thái tử. Về sau hài tử của bọn họ nhất định sẽ không giống bậc cha chú lục đục giết hại lẫn nhau. Nhưng lúc này bản thân Thái tử còn không ý thức được, mười mấy năm giết chóc bốn Hoàng tôn đã sớm nhìn trong mắt. Từ trước đến nay Đế Vương đối tranh đoạt quyền lợi không biết cố kỵ thân tình, dù là cùng một mẹ cũng sẽ không thay đổi, đương nhiên đây là chuyện sau này.
Ở trong mắt Thái tử phi bốn nhi tử đều giống nhau, trong lòng thấy cảm động, đối Lăng Tiêu cười nói:” Tiêu nhi gần đây văn chương như thế nào?”
Lăng Tiêu từ nhỏ được Thái tử phi sủng ái cho làm thư đồng cũng không có gì quá đáng. Cho hài tử của muội muội thể diện cũng ở trong cung cho học với lão sư tốt nhất, hơn nữa Thái tử phi có đầy đủ tự tin Thái tử sẽ tôn trọng ý nguyện của nàng.
gọc ngược lại thật là ngọc tốt, khoảng hai tấc vuông, không có một chút tỳ vết, sắc xanh dịu dàng trong suốt như nước. Nhưng mà mặt trên chạm rỗng có khắc đồng tâm kết, tuy rằng phong cách cổ xưa hào phóng, nhưng vừa thấy thì biết là ngọc này để tặng cho người trong lòng nha!
L ăng Tiêu tự nhận da mặt dày cũng nhịn không được có chút ngượng ngùng. Thái tử phi nhìn thấy tình huống khác thường, mỉm cười dặn dò:” Đưa cho con thì con hãy nhận đi, ha ha.”