Quyển 3 - Chương 78
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chử Dịch Phong hầu như tưởng mình nghe lầm, yên lặng nói: “Sao, bao nhiêu? Lặp lại lần nữa!”
ng>Chử Dịch Phong không biết biểu thị ra sao sự kích động của mình, quay đầu về phía Lăng Tiêu nói: “Có bốn… Hơn 400…”
“Nhưng xe nỏ này đã rất tốt.” Chử Dịch Phong vuốt nhẹ xe nỏ, như là nhìn bảo bối quý giá nhất của mình: “So với đại mộc xe nỏ còn lợi hại hơn… Cái này gọi cái gì?”
*St: Bàn máy nỏ
Chử Dịch Phong nghe thấy quay đầu lại không hiểu nói: “Tại sao bảo mật?” Lăng Tiêu mỉm cười liếc mắt nhìn y tiếp tục nói: “Một là bàn máy nỏ cũng có một vài chi tiết nhỏ cần tu sửa, cũng không thể đem bán thành phẩm đi đến Hoàng thành, hai là… Hai vị tướng quân cũng biết, Thánh thượng cũng không thích võ tướng, Vương gia bây giờ bị điều đến phương Bắc nguyên nhân trong lòng các vị đã rõ ràng, bây giờ dâng lên vũ khí này, rõ ràng chính là nói chúng ta luyện tập võ nghệ binh khí cạnh tranh cùng đế vương, Hoàng thượng không hiểu e sợ chúng ta có ý định mưu phản…”
< >Chử Dịch Phong trong mắt buồn bã, không tiếp lời xoay người đi cùng thân binh thảo luận bí quyết bắn cung nỏ. Lăng Tiêu nhìn sắc mặt Ô Kích, kỳ thực lời này hắn nói cho Ô Kích nghe, Lỗ Vĩ Sơn là võ tướng của Chử Dịch Phong, tự nhiên vạn sự nghe theo Chử Dịch Phong, nhưng thân phận Ô Kích thì có một chút diệu, hắn từng đối với mình lấy lòng nhưng đến cùng không có thật sự đứng ở trên một thuyền, Lăng Tiêu cũng sẽ kiêng kỵ mấy phần.
Lỗ Vĩ Sơn ở trong quân tin tức bế tắc, nghe tin của Phục Kiệt Cầm cũng tức giận nổi lên một thân huyết, cả giận nói: “Phục Kiệt Cầm từng là tướng sĩ dưới trướng Tiên đế! Hắn sao lại dám…” Phía sau không dám nói tiếp nữa, Lỗ Vĩ Sơn tức giận thở hổn hển mấy hơi, tầng tầng thở dài không tiếp tục nói nữa.
Ô Kích lạnh lùng nói: “Bây giờ bộ hạ cũ của Phục tướng quân tất cả đều đến làm thủ hạ của Tào Dung Hiên, ha ha…”
M y người đều là võ tướng không được Hoàng thượng yêu thích, tự nhiên âu sầu trong lòng, ý kiến lập tức đạt thành nhất trí, lý do đường hoàng: Bàn máy nỏ công nghệ vẫn còn chưa hoàn thành, đợi đến tất cả hoàn thiện sẽ báo với triều đình sau.
ến lúc nào thì hoàn thiện, Lăng Tiêu cười khẽ, trong vòng mấy năm đại khái là không xong rồi.
Mấy ngày sau Sử Phái mang mật thư từ Hoàng thành đưa đến, Lăng Tiêu vội vã nhìn một lần nhắm chặt mắt lại, đến cùng là chết rồi.
ụ thể tình tiết Sử Phái còn chưa điều tra rõ không dám phỏng đoán, nhưng hiện tại từ tin tức mua được của ngục tốt hỏi thăm được, Phục Kiệt Cầm trước khi chết từng bị rất nhiều cực hình rất nặng, hơn nữa không chỉ một lần.
ệ từ đâu mà chạy đến đây?” Lăng Tiêu đến gần cầm khăn lau mặt cho Chử Dịch Phong, cười nói: “Trên mặt dính dơ cái gì đây?”
Ngày mai Lăng Tiêu liền lôi kéo Chử Dịch Phong cùng đi xem chọn mua kim ngư, sư phụ có kinh nghiệm chỉ bảo trước tiên dùng lu lớn lấy nước ao trong vườn nuôi kim ngư trước, qua mấy ngày sau mới thả kim ngư vào trong ao. Chử Dịch Phong ở trong đình giữa hồ lấy thức ăn cho cá ném cho kim ngư ăn, Lăng Tiêu thấy Chử Dịch Phong liên tiếp bỏ thức ăn cá vào trong hồ cảm giác xuất thần, Lăng Tiêu xoa xoa trán của y: “Sao vậy, muốn cái gì đây?”
< >Lăng Tiêu bật cười: “Muốn cái gì đây, con cua cũng không phải nuôi ở trong hồ, yên tâm đi, dù sao cũng sẽ có cho đệ, nghĩ tới cũng lâu dài.”
Lúc Chử Dịch Phong mới vừa phong Vương luôn có người thỉnh thoảng hiếu kính ít thứ đến, Chử Dịch Phong vừa bắt đầu đưa hết trả về, làm các quan chức lo sợ mặt mày tái mét, cho rằng đã xúc phạm Vương gia cái gì, cũng còn tốt có Lăng Tiêu nghĩ biện pháp bù đắp. Từ chuyện đó sau này hắn nói với Chử Dịch Phong không thể trả lại lễ vật quan chức hiếu kính, Lăng Tiêu nói đường hoàng: Nhân gia thật vất vả tích góp ít đồ, lo lắng sợ hãi hiếu kính cho đệ, nhưng đệ không nhìn được hảo ý liền trả về, nhân gia biết bao đáng thương!
Chử Dịch Phong bị Lăng Tiêu tẩy não cũng chiếu theo mà làm. Lăng Tiêu không khỏi đau lòng, trước đây ngay cả mình cũng thu được một chút hiếu kính của người phía dưới nhưng Chử Dịch Phong chưa thu được, đường đường một Vương gia mà một, hai năm nay mới bắt đầu xử lý chuyện như vậy, đây chính là hậu quả không được Hoàng Thượng yêu thích, ai cũng không để vào mắt.
Nửa tháng sau người từ Hoàng thành trở về, Hoàng hậu, Thọ Khang Hầu phủ còn có Thi gia đều đưa không ít đồ vật trở về, có điều lúc này còn có An khang Hầu phủ đưa tới đồ vật, Lăng Tiêu cười cười đem lễ đưa cho Chử Dịch Phong: ” Nhạc gia của đệ đưa tới.”
n Khang Hầu không cầu nhiều quyền lợi địa vị, chỉ muốn dựa vào Chử Dịch Phong chống đỡ gia tộc là tốt rồi, hắn đúng là không hy vọng xa vời Chử Dịch Phong sau này có thể đăng đại vị, xem tình thế ở Hoàng thành sau này thượng vị sẽ là Tuệ Vương. An Khang Hầu không dã tâm gì, cô gia có thể ngồi vững vàng vương vị, phối hợp tốt với An Khang Hầu phủ là được.
“Tự nhiên.” Lăng Tiêu biết Chử Dịch Phong vẫn đối với An Dung Nhi hổ thẹn, sao Lăng Tiêu lại nghĩ không thông, có điều hắn đương nhiên sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này ngược lại ý của Chử Dịch Phong, cười nói: “Trước đây là ta bất cẩn rồi, sau này phàm là cho tặng lễ vật cho Hoàng thành đều sẽ cho An Khang Hầu phủ một phần.”
Xưa nay mỗi khi chuẩn bị lễ tết nhất đều do Lăng Tiêu chuẩn bị, chưa bao giờ thất lễ với An Khang Hầu phủ, những điều này Chử Dịch Phong đều biết, có chút ngượng ngùng: “Ta chính là nghĩ… Nhà bọn họ mất đi một nhi nữ, Ừ…”
Lai Vượng đi vào trước tiên hành lễ với Chử Dịch Phong và Lăng Tiêu, cười nói quý phủ bây giờ hết thảy đều tốt, Lăng Tiêu lại hỏi Thi quý phủ, Lai Vượng cười nói: “Chúc mừng Nhị thiếu gia, bây giờ Nhị tiểu thư thân thể nặng nề, thái y xem mạch nói là thai song sinh, còn rất có thể là hai huynh đệ, quý phủ của chúng ta còn có Thi quý phủ vui sướng vô cùng, trong cung Hoàng Hậu nương nương còn cho hai vị ma ma đến chuyên môn hầu hạ, vạn sự như ý.”
Lai Vượng cười đáp ứng: “Đúng vậy, Thi quý phủ còn kém đem tiểu thư chúng ta cung lên, nghe nói hai vị ma ma trong cung đi ra cũng lợi hại, trong ngày thường chuẩn bị ẩm thực dưỡng thai cho tiểu thư, mỗi ngày còn đúng hạn cho hoạt động một chút, vừa bắt đầu cô gia còn sợ tiểu thư mệt, sau đó tinh thần tiểu thư càng ngày càng tốt hơn, bởi vậy có thể thấy được ma ma này có biện pháp đúng.”
Lăng Tiêu gật đầu yên tâm: “Gia đình giàu có ẩm thực khá hơn một chút, thai nhi dưỡng lớn quá thì không dễ sinh sản, ma ma để Trĩ nhi hoạt động thêm chính là vì chuyện này, như vậy rất tốt, trở lại thay ta chuyển cho hai vị ma ma một trăm lạng bạc, nói là ta cảm niệm các nàng để tâm hầu hạ Trĩ nhi.”
Chử Dịch Phong nghe cũng cao hứng, lại nói: “Lúc trở về lại từ trong kho của ta lấy chút đồ bổ, ta thấy có nhân sâm sừng hươu còn có vài thứ gì tốt, cũng mang đi cho, dù sao hai ta không cần những thứ này, để lâu ngày cũng mất đi dược tính.”
Lăng Tiêu đối với Chử Dịch Phong cười cười: “Nghe lời đệ.”
Lai Vượng nghe vậy sửng sốt một chút, do dự lại nói: “Đại… Đại tiểu thư, ra… Một chút việc nhỏ.”
Lai Vượng cúi đầu, cũng không còn sắc mặt vui mừng khi nãy, chậm rãi nói: “Lúc Nhị thiếu gia về Hoàng thành phỏng chừng cũng nghe nói, nha đầu hồi môn Mã Não của Đại tiểu thư được Từ thiếu gia thu vào trong phòng, còn… Còn có hài tử. Đại tiểu thư vốn rất tức giận, nhưng Từ thiếu gia che chở Mã Não, mà Từ thái thái cũng yêu thích Mã Não, cũng không cách nào…”
< >“Tháng trước Mã Não đột nhiên bị bệnh nặng vừa mới nửa ngày hài tử bị hư, Từ quý phủ giận dữ, cuối cùng dĩ nhiên tra ra được Đại tiểu thư, ở trong phòng của Đại tiểu thư tìm được dược, mới đầu Đại tiểu thư còn nói đó là kỳ dược mà mình điều trị nhưng sau đó gọi tới thái y hỏi, thái y nói… Nói là dược sẩy thai.”
Lăng Tiêu lông mày nhíu lại, Lăng Y thật sự còn coi mình là tiểu thư hào môn đây, một khi gả làm thiếp thất, không biết lấy lòng phụ mẫu và phu quân, còn dám làm ra loại chuyện thương thiên hại lý, thực sự là phiền phức.
< >Chử Dịch Phong nuốt nước miếng, nghe Lai Vượng nói trí tưởng tượng của y hoàn toàn siêu thoát rồi, chuyện này đều là… Cái chuyện gì nha, trong lòng nghĩ không nhịn được đau lòng vì Lăng Tiêu. Lăng Tiêu vì mình rời xa nhà đi đến địa phương xa xôi này, bây giờ trong nhà xảy ra đại sự như thế, coi như Lăng Tiêu không thèm để ý Lăng Y nhất định cũng lo lắng chuyện trong nhà, nhưng không thể trở về chăm nom…
L ng Tiêu nhìn khuôn mặt Chử Dịch Phong liền biết trong lòng y nghĩ tới cái gì, trong lòng vừa ấm áp vừa buồn cười, vỗ vỗ bên cạnh mình, Chử Dịch Phong biết ý, đi tới ngồi xuống, nắm tay Lăng Tiêu, nhỏ giọng nói: “Nếu không… huynh viết thư về hỏi một chút, Ừ…”
ng Tiêu thấy Chử Dịch Phong vẫn làm ra dáng vẻ đau lòng không nhịn được đùa y, mắt phượng khẽ nâng nháy mắt một cái, trong phòng bọn nha hoàn hầu hạ lui xuống hết. Lăng Tiêu cười nói: “Đau lòng ta?”
Lăng Tiêu xoa nhẹ tóc Chử Dịch Phong: “Kêu tiếng êm tai cho ta nghe được không hả?” Chử Dịch Phong nghe vậy đỏ mặt, Lăng Tiêu vào ban ngày thảo luận chuyện phòng the không đứng đắn, Chử Dịch Phong da mặt không dày như thế, muốn an ủi Lăng Tiêu nhưng không làm được, đỏ mặt chậm chập, Lăng Tiêu nhìn buồn cười, cúi đầu gần kề bên tai Chử Dịch Phong nhẹ giọng nói: “Không muốn thì thôi, chờ đến tối…”
Chử Dịch Phong hầu như tưởng mình nghe lầm, yên lặng nói: “Sao, bao nhiêu? Lặp lại lần nữa!”
ng>Chử Dịch Phong không biết biểu thị ra sao sự kích động của mình, quay đầu về phía Lăng Tiêu nói: “Có bốn… Hơn 400…”
Chử Dịch Phong nghe thấy quay đầu lại không hiểu nói: “Tại sao bảo mật?” Lăng Tiêu mỉm cười liếc mắt nhìn y tiếp tục nói: “Một là bàn máy nỏ cũng có một vài chi tiết nhỏ cần tu sửa, cũng không thể đem bán thành phẩm đi đến Hoàng thành, hai là… Hai vị tướng quân cũng biết, Thánh thượng cũng không thích võ tướng, Vương gia bây giờ bị điều đến phương Bắc nguyên nhân trong lòng các vị đã rõ ràng, bây giờ dâng lên vũ khí này, rõ ràng chính là nói chúng ta luyện tập võ nghệ binh khí cạnh tranh cùng đế vương, Hoàng thượng không hiểu e sợ chúng ta có ý định mưu phản…”
< >Chử Dịch Phong trong mắt buồn bã, không tiếp lời xoay người đi cùng thân binh thảo luận bí quyết bắn cung nỏ. Lăng Tiêu nhìn sắc mặt Ô Kích, kỳ thực lời này hắn nói cho Ô Kích nghe, Lỗ Vĩ Sơn là võ tướng của Chử Dịch Phong, tự nhiên vạn sự nghe theo Chử Dịch Phong, nhưng thân phận Ô Kích thì có một chút diệu, hắn từng đối với mình lấy lòng nhưng đến cùng không có thật sự đứng ở trên một thuyền, Lăng Tiêu cũng sẽ kiêng kỵ mấy phần.
Lỗ Vĩ Sơn ở trong quân tin tức bế tắc, nghe tin của Phục Kiệt Cầm cũng tức giận nổi lên một thân huyết, cả giận nói: “Phục Kiệt Cầm từng là tướng sĩ dưới trướng Tiên đế! Hắn sao lại dám…” Phía sau không dám nói tiếp nữa, Lỗ Vĩ Sơn tức giận thở hổn hển mấy hơi, tầng tầng thở dài không tiếp tục nói nữa.
Ô Kích lạnh lùng nói: “Bây giờ bộ hạ cũ của Phục tướng quân tất cả đều đến làm thủ hạ của Tào Dung Hiên, ha ha…”
M y người đều là võ tướng không được Hoàng thượng yêu thích, tự nhiên âu sầu trong lòng, ý kiến lập tức đạt thành nhất trí, lý do đường hoàng: Bàn máy nỏ công nghệ vẫn còn chưa hoàn thành, đợi đến tất cả hoàn thiện sẽ báo với triều đình sau.
ến lúc nào thì hoàn thiện, Lăng Tiêu cười khẽ, trong vòng mấy năm đại khái là không xong rồi.
Mấy ngày sau Sử Phái mang mật thư từ Hoàng thành đưa đến, Lăng Tiêu vội vã nhìn một lần nhắm chặt mắt lại, đến cùng là chết rồi.
ụ thể tình tiết Sử Phái còn chưa điều tra rõ không dám phỏng đoán, nhưng hiện tại từ tin tức mua được của ngục tốt hỏi thăm được, Phục Kiệt Cầm trước khi chết từng bị rất nhiều cực hình rất nặng, hơn nữa không chỉ một lần.
ệ từ đâu mà chạy đến đây?” Lăng Tiêu đến gần cầm khăn lau mặt cho Chử Dịch Phong, cười nói: “Trên mặt dính dơ cái gì đây?”
< >Lăng Tiêu bật cười: “Muốn cái gì đây, con cua cũng không phải nuôi ở trong hồ, yên tâm đi, dù sao cũng sẽ có cho đệ, nghĩ tới cũng lâu dài.”
n Khang Hầu không cầu nhiều quyền lợi địa vị, chỉ muốn dựa vào Chử Dịch Phong chống đỡ gia tộc là tốt rồi, hắn đúng là không hy vọng xa vời Chử Dịch Phong sau này có thể đăng đại vị, xem tình thế ở Hoàng thành sau này thượng vị sẽ là Tuệ Vương. An Khang Hầu không dã tâm gì, cô gia có thể ngồi vững vàng vương vị, phối hợp tốt với An Khang Hầu phủ là được.
< >“Tháng trước Mã Não đột nhiên bị bệnh nặng vừa mới nửa ngày hài tử bị hư, Từ quý phủ giận dữ, cuối cùng dĩ nhiên tra ra được Đại tiểu thư, ở trong phòng của Đại tiểu thư tìm được dược, mới đầu Đại tiểu thư còn nói đó là kỳ dược mà mình điều trị nhưng sau đó gọi tới thái y hỏi, thái y nói… Nói là dược sẩy thai.”
< >Chử Dịch Phong nuốt nước miếng, nghe Lai Vượng nói trí tưởng tượng của y hoàn toàn siêu thoát rồi, chuyện này đều là… Cái chuyện gì nha, trong lòng nghĩ không nhịn được đau lòng vì Lăng Tiêu. Lăng Tiêu vì mình rời xa nhà đi đến địa phương xa xôi này, bây giờ trong nhà xảy ra đại sự như thế, coi như Lăng Tiêu không thèm để ý Lăng Y nhất định cũng lo lắng chuyện trong nhà, nhưng không thể trở về chăm nom…
L ng Tiêu nhìn khuôn mặt Chử Dịch Phong liền biết trong lòng y nghĩ tới cái gì, trong lòng vừa ấm áp vừa buồn cười, vỗ vỗ bên cạnh mình, Chử Dịch Phong biết ý, đi tới ngồi xuống, nắm tay Lăng Tiêu, nhỏ giọng nói: “Nếu không… huynh viết thư về hỏi một chút, Ừ…”
ng Tiêu thấy Chử Dịch Phong vẫn làm ra dáng vẻ đau lòng không nhịn được đùa y, mắt phượng khẽ nâng nháy mắt một cái, trong phòng bọn nha hoàn hầu hạ lui xuống hết. Lăng Tiêu cười nói: “Đau lòng ta?”