Chương 3: Giúp Cậu Đi Tiểu

Tô Tử Dương bình tĩnh nhìn Lăng Triển Dực vài giây, sau đó đưa cái bát cho hắn: “Giúp tôi cầm chút đi.”





Lăng Triển Dực cũng không tức giận, hơi cúi người xuống để cái bát trong tay lại gần cậu hai của Tô Tử Dương, ánh mắt trong lúc lơ đãng lướt qua vòng eo để lộ dưới lớp áo thể thao bị anh xốc lên —- Làn da trắng nõn mịn màng, thật mê người giống như đêm đó —- Có điều đêm đó nơi này vẫn bằng phẳng không có chút thịt thừa nào, giờ phút này lại hơi nhô lên, tựa như bên trong thật sự có một sinh mệnh nhỏ bé.

N hĩ tới ngày đó lăn giường cùng Tô Tử Dương, hình ảnh anh sắc mặt đỏ ửng, thở hổn hển gọi mình là ‘Dực’, Lăng Triển Dực có chút thất thần.



—- Cái tên nhóc này! Lại dám để nước tiểu dính tay mình!




Tô Tử Dương vội vàng đóng ‘vòi nước lại‘, một mặt xin lỗi nói: “A! Thật xin lỗi, thật xin lỗi! Nhất thời không dừng được! Để tôi lấy khăn tay giúp anh!”



- Anh chính là cố ý!

L g Triển Dực hít sâu một hơi, đè nén lửa giận xuống, chịu đựng ghét bỏ bưng cái bát để lên trên bàn bác gái kia: “Qua bao lâu là có kết quả?”



Không qua bao lâu, trên que thử thai xuất hiện hai vạch rõ ràng, bác gái đeo mắt kính thiếu chút nữa đã ngã nhào, bà kinh ngạc nhìn thoáng qua Tô Tử Dương, rất muốn hỏi một câu —- Anh thật sự là nữ giả nam sao? Thế nhưng lúc anh đi tiểu vừa rồi bà có nhìn thấy cậu hai nhà anh, không thể nào là nữ, thế nhưng... Kết quả này... Là tình huống gì vậy?!




Chuyện này sao có thể?!



Tô Tử Dương vứt một ánh mắt đắc ý về phía Lăng Triển Dực, tựa như đang nói, xem đi, tôi không lừa gạt anh đúng không?

Trong đầu Lăng Triển Dực ầm một tiếng, hắn bực bội giựt giựt cà vạt, lẩm bẩm nói: “Không thể nào chứ? Có phương pháp kiểm tra nào đúng hơn không?”

“Có, thử máu, siêu âm đều chuẩn hơn thế này!” Bác gái vội đề nghị.







“Ngậm miệng!” Lăng Triển Dực quát anh im lặng, đẩy anh vào trong phòng siêu âm, lạnh lùng nói với bác sĩ, “Siêu âm cho cậu ta!”