Chương 40: Lo Lắng, Cắt Vào Tay
Đương nhiên có thể tùy hứng, có điều phải phân trường hợp.
Tô Tử Dương không lay chuyển được hắn lì lợm la liếm, cuối cùng hé miệng, ngậm cái muỗng canh trứng.
Ừm... Ngon mà không ngấy, hương vị vừa chuẩn, không còn mùi tanh của trứng gà, càng không có vị khó ăn vô vị của canh trứng, không biết bên trong bỏ thêm cái gì, Tô Tử Dương vẫn luôn chán ghét trứng gà lại khó có được lúc nhấm nháp có mùi vị.
ng Triển Dực vẫn luôn quan sát vẻ mặt của anh, thấy anh không nhíu mày, vẻ mặt càng thêm vui vẻ, đắc ý đưa thêm một muỗng qua: “Thế nào? Ăn ngon không? Uống thêm một muỗng chứ?”
Tô Tử Dương bật cười, múc một muỗng canh trứng cuối cùng vào trong miệng, không thèm nể mặt vạch trần hắn: “Được rồi, được rồi, anh đừng diễn nữa, đừng cho là tôi bình thường cẩu thải thì thật sự cho rằng tôi ngu ngốc, trên tay trái của anh dán nhiều băng keo cá nhân như vậy, anh cho rằng tôi mù sao?”
Có điều, Lăng Triển Dực hơi buồn bực, tối hôm qua đã luyện tập lâu như vậy rồi, sao vẫn không thuần thục chứ?
< ong>Khóe miệng Lăng Triển Dực giương lên, nhìn Tô Tử Dương gần trong gang tấc, cuối cùng lấy được một cái cớ cho kỹ thuật xắt rau không thuần thục của mình hôm nay.
― Bởi vì vật nhỏ này đứng nhìn ở bên cạnh! Hắn căng thẳng!
ng Triển Dực vẫn luôn quan sát vẻ mặt của anh, thấy anh không nhíu mày, vẻ mặt càng thêm vui vẻ, đắc ý đưa thêm một muỗng qua: “Thế nào? Ăn ngon không? Uống thêm một muỗng chứ?”
< ong>Khóe miệng Lăng Triển Dực giương lên, nhìn Tô Tử Dương gần trong gang tấc, cuối cùng lấy được một cái cớ cho kỹ thuật xắt rau không thuần thục của mình hôm nay.
― Bởi vì vật nhỏ này đứng nhìn ở bên cạnh! Hắn căng thẳng!